Thông Thiên Đại Thánh

Chương 354: Chương 354: Mỗi người mỗi ngả, độc trùng Nam Man. (Thượng)






Tuy nhiên muốn nói cụ thể rõ ràng loại biến hóa này lại rất khó khăn, hoặc nói là không thể nào chứ đừng nói là nắm lấy mấu chốt của loại biến hóa này, nội khí trong cơ thể hắn vận hành, Tiểu Báo Tử tập trung tất cả nội khí trong tinh thần thỉnh thoảng chớp động lên linh tính kia, linh tính này cũng đã phát ra được một thời gian, hiện tài đang dung hòa cùng một thể với nội khí của hắn rồi.

Mà chịu ảnh hưởng sâu sắc nhất, chính là huyền hỏa vốn trong đan điền hắn, dù huyền hỏa này vốn là kỳ vật đầy linh tính, sau khi dung hòa cùng nội khí của hắn đã khiến cho nội khí hắn mang theo một đám linh tính, chỉ là tới nay Tiểu Báo Tử vẫn không biết mà thôi, đến khi sử dụng Kim Nhạn Bôi, Tử Báo Tử mới có cảm giác rằng nội khí của chính mình đã sớm có linh tính, mà tác dụng của Kim Nhạn Bôi liền phóng nội khí nguyên bản bên trong hắn ra gấp đôi, dù là như thế, hắn cũng phải bỏ ra sức chín trâu hai hổ, khó khăn lắm mới cảm giác được linh tính cổ quái bên trong nội khí mình, nhưng cảm giác chỉ là cảm giác, vận dụng linh tinh này lại trở thành một nan đề trong lòng Tiểu Báo Tử, trên thực tế, đối với Tiểu Báo Tử mà nói, hắn đã cảm giác được lâu rồi, về sau lại phát hiện nguyên lai cái linh tính huyền hỏa làm hắn có cảm giác thần diệu này, trong nội tâm thất vọng một hồi, có trời mới biết linh tính này làm được cái gì, dù sao hắn không biết, ngược lại cải tạo của Kim Nhạn Bôi đối với thân thể lại khiến có một ít niềm vui ngoài ý muốn, cũng không phải nói thân thể của hắn được cường hóa, mà là loại chuyện lặt vặt này khiến thân thể của hắn càng khai phát, nói cách khác, Kim Nhạn Bôi ngoài tăng tuổi thọ, còn tăng cường tiềm lực của hắn.

Tiềm lực của thân thể được gia tăng lên, như vậy, trên lý luận, thành tựu tương lai so với trước khi sử dụng Kim Nhạn Bôi còn cao hơn nhiều, nhưng đến tột cùng có thể đạt đến trình độ này hay không, thì phải xem vận mệnh của hắn rồi, sau một thời gian điều tức không tìm ra phương pháp vận dụng hữu hiệu linh tính trong nội khí, hắn hậm hực thu hồi nội khí, có chút buồn bực mở mắt ra.

Ngoài cửa truyền đến một hồi tiếng bước chân lộn xộn, Tiểu Báo Tử khẽ cau mày, hắn nghe được, đây chính là tiếng bước chân của Lão Kim Kê Kim Ngọc Tuyền.

- Kỳ quái, sao bước chân của tên gia hỏa này lại hoảng loạn như vậy, chẳng lẽ Kim Nhạn Bôi đã bị cướp đoạt? Không đúng, bên trong cái tiểu trấn này, chẳng lẽ còn có cường giả thất phẩm khác sao? Tiểu Báo Tử âm thầm nghĩ ngợi trong nội tâm.

"Phanh" một tiếng, cửa phòng mở ra, Kim Ngọc Tuyền không mang mặt nạ, nét mặt đầy vẻ giận dữ bước vào phòng.

- Lão Kim Kê, ngươi làm sao vậy, chuyện gì đã phát sinh?

- Chết tiệt, tin tức Kim Nhạn Bôi truyền ra ngoài, Thục Vương Nguyên Khánh đã bắt đầu tiến hành kiểm tra với hết thảy người khả nghi chung quanh này rồi!

- Thục Vương Nguyên Khánh? Tên này cũng không lương thiện gì a! Lông mày Tiểu Báo Tử nhíu lại, trên mặt cũng lộ vẻ lo lắng.

- Ngươi nghe tin tức này ở đâu?

- Ta vừa đi ra ngoài, liền bị hai nha dịch theo dõi, ta dẫn dụ bọn hắn đến nơi bí ẩn, tra được tin tức này! Kim Ngọc Tuyền rầu rĩ nói, trong giọng nói lộ ra vẻ hờn dỗi.

- Sớm biết như thế, ta đã giết sạch toàn bộ đám người kia!

- Đó cũng không phải biện pháp tốt, là ngươi tính toán, nghĩ đến ta dùng xong rồi ngươi độc chiếm, cho nên chưa kịp diệt khẩu đã như thế này, cũng chỉ có thể trách chính ngươi mà thôi! Vẻ mặt Tiểu Báo Tử lộ ra bộ dáng hả hê.

- Nói như vậy, là ta không đúng?

- Đương nhiên là ngươi không đúng, chẳng lẽ là ta không đúng sao? Tiểu Báo Tử nói.

- Ta nghĩ nếu ngươi thông minh thì đẩy cái chén này đi, ngươi sẽ thoát thân đươc.

...

- Tiểu tử, ta nghĩ ngươi đã vi phạm lời thề!

- Không, ta chỉ cho ngươi lời khuyên tốt nhất mà thôi, về phần ngươi có nghe hay không cũng không phải là chuyện của ta, bất quá, từ giờ trở đi, ta sẽ không cùng ngươi một đường rồi.

- Ngươi có ý tứ gì?

- Ý ta là, ngươi bây giờ đã cõng đại phiền toái trên lưng, tuy ta không để lộ tin tức này cho bất kỳ kẻ nào, nhưng ta sẽ không cùng một đường với ngươi, vác cái phiền phức này với ngươi, ta sẽ tới Nam man Việt châu trước, đến lúc đó chúng ta gặp lại sau. Tiểu Báo Tử nói.

- Ta suy nghĩ, dùng tu vi của người, không có ta ở bên liên luy, có thể dễ dàng thoát thân hơn a!

- Ngươi là nghĩ như vậy?

- Ta nghĩ đây là biện pháp tốt nhất. Tiểu Báo Tử nói.

- Ta giúp ngươi giữ bí mật, những sẽ không gánh tránh nhiệm với ngươi!

- Ngươi ra đi bằng cách ăn mặc này? Kim Ngọc Tuyền nhìn cách ăn mặc của Tiểu Báo Tử, cười lạnh nói.

- Chỉ sợ, ngươi chưa ra khỏi trăm dặm đã bị người ta bắt lại.

Cách ăn mặc hiện tại của Tiểu Báo Tử, giống như đúc thời điểm Vương Xà cướp tân nương tại Lục phủ, chỉ là mang thêm mặt nạ, hóa trang thành bộ dáng này, xem xét cũng biết là người trong võ lâm, hơn nữa, người ta hoài nghi nhất là người trong võ lâm.

Tin tức Kim Nhạn Bôi đã truyền ra ngoài, vô luận chén có dùng qua hay chưa, không bao lâu nữa, người trong võ lâm thiên hạ sẽ liều mạng đuổi tới Thục chân hòng tìm kiếm cơ duyên với Kim Nhạn Bôi, hiện tại, Tiểu Báo Tử ăn mặc như thế này, nhất định sẽ bị liệt vào mục tiêu kiểm tra trọng điểm, huống chi, thời điểm Vương Xà cướp tân nương hắn đã lộ mặt, chỉ cần bộ dạng trang phục này xuất hiện lần nữa, Minh Nghĩa Kinh Viện và Kim Quang Động nhất định sẽ nhận được tin tức, đến lúc đó, vô luận Kim Nhạn Bôi có ở trên tay hắn hay không, hay đại thế gia này đều không bỏ qua cho hắn.

Tiểu Báo Tử cười cười, nói:

- Hiện tại, có lẽ rất nhiều người trong võ lâm chạy tới Thục châu a, Ngưu quỷ Xà thần gì gì đấy đều có.

- Thì sao?

- Tuy ta chỉ là một thống lĩnh nho nhỏ của thủy quân Giang thành, nhưng cơ duyên như vậy cũng là sự tình kinh thiên địa nghĩa à, sẽ không có người hoài nghi ta!

- Ý của ngươi là..

- Ta sẽ dùng thân phận chân thật của ta xuất hiện tại Thục châu, hơn nữa ở chỗ này mười ngày, sau đó ta sẽ lên đường đến Nam man Việt châu! Tiểu Báo Tử nói ra kế hoạch của mình.

- Ngươi sẽ không phản đối a?

- Ngược lại chính là tính toán của ngươi! Kim Ngọc Tuyền nở nụ cười lạnh.

- Nếu như ta không đồng ý thì sao?

- Không quan hệ với ta! Tiểu Báo Tử nói.

- Tu vi của ngươi cao hơn ta, nhưng khinh công ta so với ngươi không yếu hơn, ngươi không thể ngăn được ta!

- Không thể tưởng được ngươi lại có lòng tin như vậy!

- Lòng tin của ta thành lập trên cơ sở thực lực đấy! Tiểu Báo Tử cười nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.