Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1701: Chương 1701: Một kích thành công, tiên giới dị động. (1)




Ở chỗ sâu trong Mê Chi Sâm, trong tòa cung điện bạch sắc kia, Thiên Cơ Đại Đế và U Minh Đại Đế một khắc cũng không ngừng giám thị Trầm Tinh Tiều và phát hiện Ma tộc cũng không có cử động xâm chiếm, cũng không khỏi có chút thất vọng.

- Trí Hải Hậu này cũng không phải một kẻ dễ đối phó a!

- Không dễ đối phó thì thế nào, chỉ cần mục tiêu của bọn họ là thông đạo tiên giới, liền khẳng định mắc câu, chúng ta chỉ là cần kiên trì mà thôi!

Thiên Cơ Đại Đế âm u nói:

- Cũng là Chu Báo kia, chúng ta cần phải chú ý, chí tôn Tiên Khí của hắn, so với trong tưởng tượng của chúng ta muốn phiền phức hơn nhiều, cũng cường đại hơn nhiều. Hiện tại lại hấp thu căn nguyên pháp lệ của hai Đại Thế Giới, khí vận của gia hỏa này thật sự là quá lớn. Hiện tại lại rõ ràng cùng chúng ta đối địch, không đem hắn hoàn toàn áp chế, tất thành đại họa.

- Không sai, nếu như lại để hắn tiếp tục xằng bậy, phiền phức của chúng ta liền lớn, chỉ là, Bích Lạc Đại Đế bên kia...

- Chúng ta làm việc từ lúc nào cần lo lắng tới hành động của hắn?

Thiên Cơ Đại Đế mạnh mẽ vừa quay đầu lại, thần sắc thập phần khó chịu:

- Hắn làm chuyện của hắn, chúng ta làm chuyện của chúng ta, luôn luôn là nước giếng không phạm nước sông, bên hắn làm không chắc, không khống chế được cục diện. Như vậy sẽ không phải trông cậy vào chúng ta giết cho hắn...!

Lời còn chưa dứt, thần sắc của hắn đột nhiên thay đổi.

- Không tốt!

Thân hình U Minh Đại Đế ở bên cạnh hắn mãnh liệt chợt lóe, lập tức, cả tòa cung điện liền tràn ngập một mảnh khí tức âm trầm u ám.

Chỉ là tất cả đều đã muộn.

Sắc mặt Thiên Cơ Đại Đế cũng vặn vẹo vô cùng, cơ thể kia, thần sắc kia, ánh mắt như muốn nói kia, để U Minh Đại Đế bị hù dọa. Nói thật ra cùng Thiên Cơ Đại Đế hợp tác cũng có hơn mười vạn năm, thế nhưng sắc mặt hắn như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy. Không biết vì sao sắc mặt này để nội tâm vẫn không chút bận tâm của hắn trận trận sợ hãi.

Tất nhiên, những tâm tư này, những ý niệm này cũng chỉ là sự tình trong nháy mắt. Sự phát đột nhiên, bất quá hai vị này đều là Thượng Cổ Đại Đế, cái gì cũng đều gặp qua, thấy thời cơ không tốt, phản ứng cũng rất nhanh.

- Kẻ nào, thật can đảm!

Thiên Cơ Đại Đế sắc mặt vặn vẹo vô cùng trong nháy mắt khôi phục, thay vào đó là sát khí vô tận.

- Ha hả, sát khí thật lớn a, bị người chơi xỏ, cảm giác thế nào? Không hổ là Thượng Cổ Đại Đế, ngay cả thống khổ cũng có thể chịu được!

Thanh âm của Chu Báo trong một mảnh không gian truyền ra, một chút hào quang tinh tế vô thanh vô tức hiện ra, trong nháy mắt định tại mí tâm của Thiên Cơ Đại Đế.

- Không tốt!

Thiên Cơ Đại Đế chỉ cảm thấy thân thể cứng đờ, khi muốn có động tác, lại quỷ dị phát hiện bản thân dĩ nhiên không động đậy được.

Xung Thiên kiếm khí ngưng tụ thành một diểm, thẳng hướng mi tâm của hắn vọt tới.

- Không tốt!

U Minh Đại Đế biết không tốt, phản ứng cũng nhanh, chỉ là, Chu Báo so với hắn càng nhanh hơn, ác hơn, tuyệt hơn.

Tru Tiên Kiếm Khí và Lục Tiên Kiếm Khí tại trong nháy mắt phá mở đầu của Thiên Cơ Đại Đế, đồng thời, Thái Cổ yêu viên Chu Yếm chân thân hiện ra, nghênh hướng U Minh Đại Đế.

Băng Phách Động Huyền Thần Quang, Huyền Công, Ngọc Hư Thông Thiên Kính, Thiên Xà Liễm Tức Thuật trong nháy mắt đánh ra.

Lực lượng cường đại tràn ngập đem khí tức u ám xung quanh đông lại, đánh xuyên qua.

Băng lam sắc khí tức Hậu như đem cả cung điện đông lại.

- U Minh Cửu Chuyển, Vạn Quỷ Dạ Hành!

Một chiêu của U Minh Đại Đế đánh ra, trong thiên địa, một mảnh quỷ khốc lang hào chi thanh, vô số quỷ hồn tràn ngập thiên địa, điên cuồng hướng Chu Yếm pháp thân lao qua, nỗ lực ngăn cản Chu Báo hành động.

Chỉ là, quá muộn!

Chu Yếm pháp thân to lớn, thân thể mãnh liệt co rụt lại, đột nhiên biến mất trong phiến thiên địa này, cùng lúc đó, hồng hồ lô bị Chu Báo lấy ra cũng biến mất, kiếm khí sắc bén vô cùng phá hư thân thể Thiên Cơ Đại Đế, phá hư thần hồn của hắn, thậm chí trong chớp mắt, phá hư Đại Thế Giới mà hắn ngưng luyện thành.

Khi U Minh Đại Đế lại một lần nữa hiện ra trước người Thiên Cơ Đại Đế, thân thể Thiên Cơ Đại Đế đã hoàn toàn mất đi sinh cơ, hóa thành một chút hào quang, biến mất trước mặt hắn.

- Cái này không thể được, điều này sao có thể?

Dù là U Minh Đại Đế kinh nghiệm đầy mình, gặp qua sự tình quái dị so với sự tình cả đời Chu Báo gặp qua đều nhiều hơn. Thế nhưng hiện tại dưới tình huống này, hắn vẫn là hết sức hoảng hốt, thần hồn giống như bị lôi điện bắn phá, nỗ lực tìm kiếm một tia sinh cơ của Thiên Cơ Đại Đế, dù cho chỉ là một điểm nguyên, hắn cũng có thể đem Thiên Cơ Đại Đế hoàn toàn phục sinh lại.

Chỉ là, sự thực để hắn thất vọng, toàn bộ khí tức của Thiên Cơ Đại Đế đều biến mất, biến mất ở trước mặt hắn, biến mất tại nơi kiếm khí khiến kẻ khác băng lạnh.

- Cái này không thể được, cái này tuyệt không thể được!

U Minh Đại Đế khẽ quát một tiếng, tế ra U Minh Thiên của bản thân.

Xoát!

Dưới ảnh hưởng của U Minh Thiên, cả Mê Chi Sâm ngầm hạ xuống, chỉ là tất cả đều vô ích.

- Ha ha, Hoàng Tuyền Thiên, nghĩ không ra dĩ nhiên có công hiệu này!

Lúc này, Chu Báo đã phá vỡ không gian, biến mất tại vô tận thời không:

- Nếu như không phải Hoàng Tuyền Thiên, lúc này, nói không chừng thật đúng là để Thiên Cơ Đại Đế trốn thoát!

- Nếu như ngươi không có Hoàng Tuyền Thiên, ta cũng sẽ không đồng ý ngươi ám sát Thiên Cơ Đại Đế!

Quỷ Oa Oa hắc hắc cười, thường thường đầu lưỡi liếm liếm khóe miệng, một cổ bộ dáng chưa mãn ý:

- Thiên Cơ Đại Đế a, Thượng Cổ Đại Đế a, quả thực không hổ là Địa Tiên lâu năm, vị đạo thật đúng là không tệ. Cảm tạ Luân Hồi Bàn của ngươi, tại thời khắc mấu chốt câu được hoàn toàn thần hồn của hắn, để cho ta được nếm mùi vị tuyệt vời này!

- Ta trước đây cũng không biết, ngươi thích ăn thần hồn của tu sĩ!

Chu Báo thần sắc cổ quái nói.

- Đây chỉ là một sở thích nhỏ của ta mà thôi, sao có chuyện à?

- Không có!

Chu Báo thản nhiên nói:

- Bất quá trước ta cũng không nghĩ tới, chúng ta có thể thành công giết chết Thiên Cơ Đại Đế, ta nguyên bản chỉ là muốn trọng thương hắn mà thôi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.