Thông Thiên Đại Thánh

Chương 880: Chương 880: Mưu đoạt Bích Lạc. (1)




- Ta thật là không thích bị như vậy, bất quá, nếu sự tình đã xảy ra, chúng ta còn có thể làm sao đây?

Chu Báo cười khổ nói:

- Binh đến thành ngăn, nước lên đất cản, hiện tại chúng ta quản không được nhiều như vậy. Coi như là Tống Tử Phật muốn tìm chúng ta báo thù, không có mấy trăm năm là làm không được. Mấy trăm năm sau, ai biết sẽ có cục diện gì? Nói không chừng khi đó, chúng ta đã bại vong!

- Ngươi nghĩ như vậy thực ra cũng thoáng a!

Nghe được Chu Báo nói như vậy, Thanh Linh bất đắc dĩ lắc đầu.

- Được rồi, ngươi đã đến, như vậy, liền tiến nhập Bích Lạc Bí Cảnh đi. Nguyên khí triều tịch đã bắt đầu được một tháng rồi.

Nói đến đây, hắn chần chờ một chút, liếc mắt nhìn Thanh Linh:

- Chỉ là, hiện tại ngươi đã có được thân thể của Tống Tử Phật, làm thế nào đi vào cùng ta? Phải biết rằng, cửa vào kia có người của Tiên Cung để ý. Ngươi cho là bọn họ sẽ để ngươi đi vào sao? Nói không chừng vừa nhìn thấy ngươi, sẽ vây giết ngươi rồi.

- Cái này ngươi không cần lo lắng, tu vi mấy gia hỏa ở cửa vào đều rất kém. Không phát hiện được ta!

Thanh Linh cười, trên người hồng sắc cà sa hiện lên, cả người liền biến mất không thấy, biến thành một đoàn hồng sắc vụ khí.

- Hỏa Vân Cà Sa này là một kiện Thuần Dương pháp khí không tệ, có thể ẩn nấp thân hình cùng khí tức của ta.

Bích Lạc Bí Cảnh!

Lúc này đã tràn ngập năng lượng nguyên khí bạo loạn.

Đủ để xé rách tất cả phong bạo tại không trung. Trên mặt đất đầy rẫy các loại dị chủng năng lượng, va chạm lẫn nhau, bạo nổ.

Một điểm thanh quang trong nguyên khí phong bạo vô cùng vô tận mà tựa như một chút nước tiểu trong biển rộng, tùy thời đều có thể bị triều tịch vô tận nuốt hết.

Thế nhưng chút nước tiểu này cũng thập phần kiên cố, trên hoang đảo tại Bích Lạc Bí Cảnh tùy ý triều tịch vô tận diễn tấu, vẫn bất động.

Đem tầm nhìn kéo lại gần, liền có thể nhìn thấy, đó chính là hai người Chu Báo và Thanh Linh. Lúc này, cả hai đang ngồi xếp bằng. Định Phong Châu huyền phù trên đỉnh đầu Chu Báo, thanh quang chớp động đem phương viên mười trượng bao phủ bên trong. Bên ngoài nguyên khí triều tịch căn bản là không thể xông vào. So với viên Định Phong Châu lúc trước, viên Định Phong Châu hiện tại cấp bậc Thuần Dương pháp khí hiệu quả hơn nhiều.

Hai người tiến nhập không gian Bích Lạc, cũng không có đi lại chung quanh. Chu Báo vừa tiến đến, liền bắt đầu vận chuyển Hỏa Hồng Tình của mình. Lấy lực lượng thần hồn cường đại bắt đầu thăm dò huyền bí của con mắt này. Còn Thanh Linh lại đang cẩn thận thanh lý Thiên Địa nguyên khí vô cùng vô tận. Thu thập cho bản thân tu luyện. Bất quá hơn mười ngày qua, tu vi của hắn tăng nhanh, còn cách Chân Tiên chi cảnh cũng chỉ một bước lâm môn. Đợi đến khi ra khỏi Bích Lạc Bí Cảnh, vượt qua lôi kiếp, liền có thể thành tựu Chân Tiên chi thân. Tống Tử Phật này thành Tống Tử Thượng Nhân.

Tê!

Trong miệng Chu Báo khẽ phát ra một tiếng tê, từ từ mở mắt. Trong mắt chớp động một hồng quang yêu diễm vô cùng. Xung quanh con ngươi vòng hắc văn sớm đã cố hóa thành dạng bụi gai hoàn toàn. Xung quanh hắc văn gai nhọn sắc bén vô bì, trong lúc chậm rãi chuyển động phảng phất như có thể xé rách tất cả.

Bỗng nhiên trong lúc đó, tốc độ chuyển động của gai nhọn kia trở nên nhanh hơn, thân thể Chu Báo cũng khẽ run rẩy một trận.

Thanh Linh ngồi xếp bằng đối diện trong giây lát mở mắt ra, hiện lên một tia kinh ý, một tầng hồng quang từ thân thể Chu Báo tràn ra. Hồng sắc quang mang này phảng phất như vô hại đi qua thân thể hắn, đi qua phòng hộ của Định Phong Châu, bắt đầu tràn ngập mọi nơi. Qua mấy lần hô hấp, cả tiểu đảo đều bao phủ trong một mảnh hồng sắc quang mang nhàn nhạt.

Hồng sắc quang mang này cũng không đáng sợ. Thậm chí có thể nói cũng không có bất cứ chỗ đặc dị nào. Chỗ đi qua cũng không khiến cho nguyên khí triều tịch xung quanh có bất kỳ ba động gì. Chỉ là lẳng lặng tồn tại như vậy.

- Cảm giác thế nào?

Thanh Linh nhìn hồng quang trung tâm, hỏi.

- Không tệ!

Chu Báo mỉm cười, trong nháy mắt, thân hình hắn đã đột nhiên xuất hiện trước người Thanh Linh. Đầu ngón tay điểm lên trán Thanh Linh.

- Trong khu vực hồng quang bao phủ này, tốc độ lẫn lực lượng của ta đều tăng thêm hơn mười lần. Đây cũng là cực hạn!

Chu Báo mỉm cười, bụi gai trong đôi mắt chuyển động càng lúc càng nhanh, hồng quang xung quanh cũng càng lúc càng mờ nhạt. Cuối cùng biến mất không thấy.

- Hiện tại là gấp ba mươi lần!

Chu Báo thản nhiên nói, thân hình lại một lần nữa trở lại cho ban đầu.

- Chỉ cần ta không ngừng rèn luyện quen thuộc đôi mắt này. Như vậy, nó sẽ cho ta lực lượng khó có thể tưởng tượng được. Trong phạm vi bao phủ của nó, mọi bí mật đều không tồn tại!

Chu Báo liếc mắt nhìn Thanh Linh thật sâu:

- Thậm chí tình huống hiện tại trong cơ thể ngươi đều hiện lên không sót chút nào trong mắt ta. Lực lượng của ngươi đã đến bình cảnh. Chân vô trong cơ thể ngươi biến hóa, tựa hồ sắp biến thành pháp lực đi?

- Hỏa Hồng Tình của ngươi đã có tiến bộ!

Thanh Linh gật đầu:

- Xem ra, dưới tình huống này nếu như ta cùng ngươi giao thủ, hẳn sẽ không phải là đối thủ của ngươi rồi!

- Đó là đương nhiên, nếu như ta đợi phạm vi bao phủ của Hỏa Hồng Tình cố định trong một không gian nhỏ, cũng chính là trong không gian quyền ý của ta. Ta tự tin, trong vòng ba lần hô hấp, cận thân chiến đấu, đem Bạch Hổ đánh chết tươi!

- Lợi hại như vậy sao?

- Hừ, không gian quyền ý của ta, cộng thêm Thiên Xà Liễm Tức Thuật, Ngọc Hư Thông Thiên Kính, Hỏa Hồng Tình, lực lượng và tốc độ của ta sẽ đề thăng gấp trăm nghìn lần. Thậm chí trong phạm vi bao phủ của Hỏa Hồng Tình còn có tác dụng nhất định đối với thương thế của ta. Chỉ cần ta có thể đem Hỏa Hồng Tình này quen thuộc, khi cận chiến, Nhân Tiên ta không dám nói, thế nhưng tại cảnh giới Chân Tiên, ta hẳn là vô địch!

- Tiểu tử, ngươi nghĩ cũng không nên quá đắc ý. Vô địch cảnh giới Chân Tiên, ha ha, thật đúng là khoác lác. Cho dù năng lực cận chiến của ngươi có mạnh bao nhiêu, tối đa cũng bất quá là tương đương với Chân Tiên vượt qua ha ba lần lôi kiếp mà thôi. Thật cho là mình vô địch, vượt qua hai lần lôi kiếp liền được xưng Tôn Giả. Lực lượng Tôn Giả không phải ngươi hiện tại có thể suy đoán được.

Chu Báo nghe thế, mặt già đỏ lên:

- Hắc hắc, có thể sao, bất quá Hỏa Hồng Tình này thật là lợi hại, vận dụng khiến ta có cảm giác bản thân vô địch thiên hạ!

- Đây cũng là nguyên nhân vì sao ba nghìn năm trước, bộ tộc Hỏa Hồng Tình các ngươi bị diệt tộc. Bản thân cảm giác thật sự quá tốt. Do đó, hành động cũng không tránh khỏi quái đản. Cuối cùng chuốc lấy Linh Tiêu Điện coi vì bọn họ là nhân tố cực không an phận, do đó đem cả bộ tộc hủy diệt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.