- Ta đương nhiên biết sẽ không gạt được mọi người!
Chu Báo mỉm cười, nhìn cây tiên tử bị Kim Hi Ly Diễm Kính giam cầm kia:
- Bất quá ngươi nghĩ rằng ta sẽ chơi đùa cùng Tống Tử Phật chó má này sao?
- Tình huống hiện tại của ngươi không thích hợp cùng hắn thù hằn.
- Đừng quên ta hiện tại có chỗ dựa vững chắc!
Chu Báo cười nhạt, đầu ngón tay bắn ra, không gian xung quanh tiên tử từng đợt ba động, cả hư không đều bị hắn mở ra, một thông đạo hắc ám xuất hiện trong không gian. Tay áo Chu Báo nhẹ nhàng nhất chỉ, liền đem tiên tử kia bắn nhập thông đạo, biến mất vô ảnh vô tung.
- Cái gì Tống Tử Phật kia thức thời còn được. Nếu hắn không thức thời, ta cũng không phải dễ chọc.
Thấy Chu Báo hời hợt liền phá vỡ một cái thông đạo không gian, trực tiếp đem tiên tử đang bị đốt cháy phân nửa bắn vào thông đạo. Sắc mặt Vương Xà nhất thời biến đổi. Đối với thực lực của Chu Báo phỏng chừng lại một lần nữa tăng một cấp.
- Lời tuy như vậy, nhưng ngươi vẫn là cẩn thận một ít, Tống Tử Phật thành danh ba ngàn năm, trừ ba trăm năm ra, hơn hai nghìn năm qua chưa từng có chịu thiệt thòi gì.
- Thành danh ba ngàn năm?
Chu Báo lấy làm sửng sốt, chợt mắng to:
- Bà nội nó, lão chó chết này, đừng cho lão tử nắm được cơ hội. Bằng không, lão tử nhất định để hắn sống không bằng chết!
- Hừ, hắn bất tử!
Vương Xà lắc đầu nói:
- Đây cũng là chỗ khó đối phó nhất của Tống Tử Phật. Luận thực lực, hắn trong mười ba Hoạt Phật của Tuyết Sơn Đại Luân Tự bài danh cũng không cao. Nhưng là khó chơi nhất. Chính bởi vì hắn tu là Hoan Hỉ Đại Đạo trong Tam Thiên Đại Đạo, hắn có thể cho nữ tử cầu tử thụ thai. Khi thụ thai đồng thời đã hạ lên thai nhi của nữ tử này huyết mạch cùng một chút linh thức của chính mình. Chỉ cần một chút huyết mạch này còn bảo tồn. Như vậy, hắn sẽ không hoàn toàn tiêu vong, coi như là bản thể bị đánh cho hồn phi phách tán. Chỉ cần hắn muốn, mượn huyết mạch hắn lưu lại trên trần gian, hắn có thể trong năm mươi năm khôi phục tám phần thực lực. Huyết mạch không dứt, đại đạo bất tử. Đến ba ngàn năm, chí ít có ba tông môn thực lực không kém Thiên Long Đạo bởi vì nguyên nhân này bị hắn hủy diệt. Lâu dài, cũng không còn ai dám trêu chọc hắn. Theo tu vi càng sâu, hành vi của hắn cũng dần dần thu liễm, một nghìn năm qua, hắn ngoài mượn lực lượng Tống Tử Phật tu luyện Hoan Hỉ Thiền ra, cũng không có làm chuyện ác gì. Mà người trên thế gian này cầu tự rất nhiều. Coi như là thụ thai cũng sẽ không biết huyết mạch trong bụng chính là ma thai của hắn. Do đó cho tới nay cũng không gây ra đại loạn gì.
- Ba ngàn năm, tu luyện Hoan Hỉ Thiền, vậy chẳng phải là nói trong thiên hạ có rất nhiều người có huyết mạch của hắn, thậm chí cả ngươi và ta đều có thể là hậu đại của hắn?
Chu Báo nghĩ, thần sắc cũng trở nên cổ quái. Thiên hạ này mỗi ngày người thắp hương bái phật, cầu nhi tử không biết có bao nhiêu. Tử lại sinh tôn, tôn lại sinh tử, tử tử tôn tôn vô cùng tận lực. Tống Tử Phật này nếu như ba ngàn năm qua đều làm như vậy, e là thiên hạ có non nửa người có huyết mạch của hắn.
- Hắn tu chỉ là Hoan Hỉ Thiền, mà không phải Hoan Hỉ Đại Đạo, huyết mạch tối đa chỉ có thể kéo dài hai đời là tuyệt. Bằng không, thiên hạ này cũng sẽ không có nhiều Tống Tử Phật như vậy. Hắn cũng không nhất định ba ngàn năm vẫn làm như thế!
Vương Xà cười khổ nói:
- Hai đời là tuyệt, cái này cũng tốt. Nếu như huyết mạch của hắn có thể kéo dài, hắn còn có thủ đoạn chế ước huyết mạch này, thiên hạ còn không trở thành của hắn!
Trên đời này đâu có công pháp nghịch thiên như vậy, coi như là Hoan Hỉ Đại Đạo chân chính cũng sẽ không có hiệu quả như vậy. Bất quá lúc này ngươi thật đắc tội hiệu quả, có thể hắn sẽ tìm ngươi gây phiền phức!
- Vậy thì để hắn thử xem!
Báo Tử âm lãnh nói:
- Đại Luân Tự một tên Hoạt Phật mà thôi, ta sẽ quan tâm hắn sao? Bát quá phương diện này thật ra có một cơ hội?
- Cơ hội?
Vương Xà liếc mắt nhìn Chu Báo:
- Hiện tại ngươi cùng Linh Tiêu Điện đi lại quá gần. Đám Linh Tiêu Điện kia cũng đang mượn hơi ngươi, có thể muốn xuất lực cho ngươi. Tại Trung Thổ Vực kiềm chế thế lực của Tiên Cung. Nếu là Tống Tử Phật xuất thủ đối phó ngươi, Linh Tiêu Điện có thể nhúng tay đến quản, ngươi muốn mượn cơ hội này ly gián quan hệ giữa Linh Tiêu Điện và Đại Luân Tự!
Vương Xà tâm niệm chỉ mới khẽ động, đã nghĩ đến dự định của Chu Báo:
- Suy nghĩ của ngươi thật ra không sai, thế nhưng ngươi không cảm thấy nóng vội sao?
- Không phải nóng vội, mà là một cơ hội đột nhiên bày trước mặt ta mà thôi!
Chu Báo cười:
- Tống Tử Phật này trêu chọc đến trên đầu ta, lấy tính cách của ta đương nhiên là muốn phản kích, bằng không cũng giống như ta sợ Đại Luân Tự. Ta chính là muốn mượn cơ hội này đại náo một chút, cũng tiện thử một chút phản ứng của Linh Tiêu Điện!
- Ngươi đã có chủ ý này, ta coi như khuyên ngươi cũng vô dụng. Bất quá hiện tại Tiên Cung và Đại Luân Tự quan hệ có chút vi diệu, hơn nữa quan hệ giữa ngươi và Tiên Cung còn không bại lộ. Do đó, trên chuyện này, Tiên Cung trên cơ bản sẽ không có bang trợ gì đối với ngươi. Trừ phi Đại Luân Tự biết được thân phận chân thực của ngươi cùng với nơi này có nơi này có cửa ra vào Bích Lạc Bí Cảnh. Đây lại là một chuyện khác!
- Ta tự nhiên sẽ không để Tiên Cung đơn giản xuất đầu, bất quá ngươi là Thiên Long Đạo thủ tọa, tới nơi này cũng là giúp ta. Ta có phiền phức, ngươi ra tay giúp, hẳn là không có vấn đề gì đi!
- Đó là đương nhiên, bất quá dù sao ta tại Tiên Cung còn có một thân phận khác, điểm này cũng không phải đại bí mật gì cả. Người nên biết đều đã biết, do đó, ta cho dù hỗ trợ cũng sẽ có chút lo lắng.
Nói đến đây, hắn than một tiếng:
- Tiểu tử, hiện tại là gió thổi mưa giông trước cơn bão, tác phong *** chó này của ngươi cũng phải sửa đi, đỡ phải chuốc lấy khắp thiên hạ đều là địch nhân. Như vậy không tốt, đừng tưởng rằng sự tình kiến giết voi sẽ không phát sinh trên người ngươi.
- Được rồi, ngươi tựa hồ còn đạt được tin tức gì?
Con mắt Chu Báo hơi híp lại, lộ vẻ suy nghĩ sâu xa.
- Hừ, từ Linh Tiêu Điện tại Thái Uyên Thiên muốn làm chuyện lớn. Thiên hạ này đã định trước sẽ không còn yên bình. Hiện tại bọn họ đã đem chủ ý đánh tới Bích Lạc Bí Cảnh. Sự tình tại Thái Uyên Thiên không có hoàn thành, bọn họ muốn hoàn thành trong Bích Lạc Bí Cảnh!