- Nhưng may mắn là ta lại có Hoả Hồng Tinh, khi quyền ý của ta hoá thành hư không mà cảm giác được có điểm không đúng thì ta có thể đem nó đóng lại, mà khi hắc hoả tham gia vào hình thành một cái hắc hảo cầu lai khiến cho ta nhân hoạ đắc phúc, hiểu thông được không ít đạo lý và diệu dụng!
Tiểu Báo Tử tựa hồ nghĩ tới cái gì đó, hai mắt dần dần híp lại.
- Hắc hoả cầu này thì ra là một cái quyền ý nguyên vạn, chính là vũ trụ quyền ý sau khí hấp thu luồng Kim khí cùng với một ít lực lượng của hắc hoả tạo thành. Nó cũng tương đương với một cái tinh thể nguyên vẹn trong vũ trụ. Sau này nếu ta có thể đem những thiên địa linh khí khác cũng nhét vào trong đó thì nó không phải cũng sẽ tạo thành một cái tinh thể nguyên vẹn khác sao? Đến lúc đó ta không phải có được đủ loại quyền ý bất đồng sao? Ta thậm chí còn có thể đem một ít sinh linh chi khí bỏ vào trong đó luyện hoá, hay nói cách khác là ta có thể bổ sung cho cái tiểu vụ trụ này để nó phong phú hơn, đồng thời sáng tạo ra những quyền ý bất đồng khác.
Đây cũng có thể coi là một suy nghĩ coi trời bằng vung, muốn thành công là cực kỳ khó khăn. Chính Tiểu Báo Tử cũng hiểu được, hắn sở dĩ hình thành được quyền ý như vậy hoàn toàn là nhờ cơ duyên xảo hợp. Quan trọng nhất là Ý sẽ rất hao tổn tinh khí thần, quyền ý của hắn hiện tại đã tới cực hạn, điều hắn cần làm hiện tại là phải đem nó hoàn thiện hơn chứ không phải truy cầu nhiều hơn những thứ quý hiếm kỳ lạ khác. Nếu không dù hắn có làm được những điều như vừ suy nghĩ thì cũng không có nhiều tinh lực như vậy để đi hoàn thiện chúng. Mà quyền ý không hoàn thiện thì rất dễ dàng bị kích phá! Được không bằng mất!
Lấy Ý phá Ý, đây là một việc rất tổn thương nguyên khí, việc làm ngu ngốc như vậy tự nhiên Tiểu Báo Tử sẽ không đi làm.
- Trước hết vẫn phải đem quyền ý hiện tại hoàn thiện cái đã, hắc hắc, với tình huống và tốc độ tu luyện của ta hiện tại ít nhất cũng phải cần năm năm thời gian mới có thể hoàn thiện được. Như vậy thì làm gì có thời gian quan tâm những chùyện khác đây?
Nghĩ như vậy, Tiểu Báo Tử đã buông tha giấc mộng như hoa trong nước kia, toàn tâm toàn ý ngưng luyện quyền ý của mình hiện tại.
Vương Xà muốn Tiểu Báo Tử ngay sáng hôm sau lúc hắn rời đi sẽ đi tới Trung Hoà quận thành, nhưng Tiểu Báo Tử lại ngốc ở trong cái trấn nhỏ này tới ba ngày rồi mới thản nhiên khởi hành đi tới Trung Hoà quận thành.
Thứ nhất là vì Tiểu Báo Tử cần củng cố lại cảnh giới của mình, bất kể là quyền ý hay là ngoại đan và tu vi Tam phẩm đều cần phải củng cố. Tu vi đạt đến Tam phẩm về sau thì hắc hoả bên đã hoàn toàn dung hợp thành một thể với nội khí, khiến cho Cửu Long Thần Hoả nội khí ẩn chứa tính ăn mòn rất mạnh, mới đầu Tiểu Báo Tử còn chưa thích ứng được. Thứ hai cũng vì một chút lòng tự tôn của hắn, hắn nghĩ Vương Xà muốn hắn sáng ngày thứ hai rời đi là hắn phải làm theo sao? Ta thích ở lại thêm vài ngày thì sao chứ?
Xác thực, hắn ngây ngốc suốt ba ngày này Vương Xà cũng không thể biết được hắn làm gì, nhưng bản thân hắn lại cảm thấy nhàm chán, lại sợ bị chậm trễ nên khi cảm thấy tâm lý đã cân đối thì cũng thấy đã tới lúc nên rời đi.
Trên đường đi so với lúc hắn đến náo nhiệt hơn nhiều, có người từ hướng Trung Hoà quận thành chạy nạn tới, cũng có quan quân cùng các nhóm nhân mã thân mang đao kiếm hướng tới Trung Hoà quận thành chạy đi.
Thế giới này, võ công rất được xem trọng cho nên trong chiến tranh các cao thủ có võ công cao cường là không thể thiếu được, thậm chí nhiều khi triều đình và quân đội còn muốn mượn dùng lực lượng của những người trong võ lâm này.
Chỉ là so với quân đội thì người trong võ lâm rất khó quản lý, nhưng nhiều năm trôi qua triều đình cũng đã dần hình thành một cơ thể hữu hiệu để an bài những người trong võ lâm đến tham gia chiến tranh.
Đầu tiên là ban thưởng, điều này là khẳng định phải có, lập công là được thưởng, đây là một việc thiên kinh địa nghĩa, cho dù những người võ lâm này tới tham gia chiến tranh chủ yếu là vì một bầu nhiệt huyết muốn giúp ích cho quốc gia thì triều đình cũng không thể không bỏ cái gì ra để khen thưởng được, nếu không chẳng phải sẽ làm cho nhân tâm của những người võ lâm này chết đi sao? Sau này khi lại có chiến tranh thì ai còn muốn tới giúp đỡ ngươi, bởi vậy phải có phần thưởng, mà còn phải là trọng thưởng!
Thứ hai là tập trung quản lý, người trong võ lâm không thể so với quân đội nghiên chỉnh huấn luyện được. Bọn họ đã quen tự do, mặc dù bản thân võ công cao cường rất có giá trị nhưng lại không có kỷ luật, mà kỷ luật chính là tốt chất quan trọng nhất trong quân đội. Một quân đội không có kỷ luật là không thể nào chiến đấu, cho nên trên thế giới này, những người trong võ lâm chỉ cần nguyện ý ra trận giết địch thì sẽ được an bài tập trung lại một chỗ tạo thành một doanh gọi là Võ Doanh.
Trong quân đội của mỗi quốc gia đều có một Võ Doanh, bên trong toàn là người của võ lâm.
Thành viên của Võ Doanh cũng không cố định, mỗi khi chiến tranh chấm đứt đều có rất nhiều người rời đi, đến khi lần chiến tranh tiếp theo bắt đầu lại sẽ có rất nhiều người trong võ lâm tiến vào. Võ Doanh cũng gần như tính chất của một đoàn lính đánh thuê, mỗi người đều có mục đích khác nhau, một số là người cực kỳ yêu nước tham gia vào, đại đa số là vì muốn trở nên nổi danh, còn có một số người đặc thù bởi vì bọn họ đều là tội phạm bị triều đình truy nã, từ đạo tặc, hái hoa tặc, thổ phỉ ... họ muốn tiến vào Võ Doanh mục đích là để rửa sạch tội danh của bản thân.
Đây cũng là một công năng khác của Võ Doanh, chỉ cần những nhân sĩ giang hồ võ lâm có chút không sạch sẽ nhưng có thể lập đủ quân công trong Võ Doanh thì hết thẩy tội danh trước kia đều có thể xoá bỏ. Có rất nhiều cao thủ võ lâm muốn rửa tay gác kiếm cũng dùng phương pháp này để phân định giới hạn. Đây cũng xem như một cái luật bất thành văn trên giang hồ, sẽ không có ai đi truy cứu được cả võ lâm công nhận.
Đương nhiên, nói không truy cứu chỉ là không công khai mà thôi, nếu người ta bí mật tìm ngươi trả thù thì sao? Vậy thì phải tự dựa vào bổn sự của ngươi rồi, từ trước đến nay đã có không ít người sau khi chậu vàng rửa tay mà vẫn bị người ta thành công diệt sát, nhưng ít nhất người đã có thể rửa sạch tội danh ở trong Võ Doanh thì cho dù lúc trước ngươi có là thiên đại ác bá quanh năm sống chui rút trong hang sâu cũng có thể đường đường chính chính bước ra ngoài ánh sáng.