- Đốt thành tro. Không có khả năng a, không có khả năng a, Ngô mụ là lục phẩm a, còn có Phá Không Kiếm, sao có thể thất bại đây?
Trong miệng nàng lẩm bẩm, lúc nói lộ ra vẻ cực kỳ không thể tin nổi:
- Không có khả năng, tuyệt đối không thể a, ta phải nhanh ra xem, ta muốn tận mắt nhìn xem đó có phải là Phá Không Kiếm không?
Một cổ nhiệt lưu trùng tới sau gáy nàng, khiến nàng mạnh mẽ đứng dậy, phóng ra cửa, thân hình lao tới đó lại đột ngột dừng lại.
- Không được. Ta không thể cứ như vậy đi tới, như thế thế quá thất lễ, cũng quá thất thố!
Trong lòng nàng nghĩ, rồi chậm rãi ngồi trở lại, mất hứng thở dài thật sâu:
- Chu Báo a Chu Báo, ngươi đến tột cùng là thần thánh phương nào đây?
Chu Báo cũng không phải thần thánh phương nào, hắn chỉ là một kẻ đi ra từ hộ săn bắn bình thường trong sơn thôn mà thôi. Đương nhiên, thân vệ của Trung Hòa Quận Đề Đốc Lý Nguyên Lý đại tướng quân còn chưa có ai đưa tin.
Tại thọ thần của Từ Ung, Tiểu Báo Tử dâng ra Phá Không Kiếm quả nhiên không ngoài sở liệu gây ra oanh động.
Về phần đến tột cùng là ai muốn giết Tiểu Báo Tử, người của Ô gia đã mặc kệ.
Cứ như vậy, có người muốn giết hắn cũng không kỳ quái. Có cao thủ võ lâm nào khi mới quật khởi lại chưa từng gặp qua sự tình như vậy? Một cao thủ quật khởi rất nhiều lúc cũng đồng nghĩa với các cao thủ cũ ngã xuống, trở thành bàn đạp cho hắn thành danh. Đây đương nhiên bị người ghi hận.
Đừng nói là một sát thủ, cho dù là mười sát thủ tới giết hắn cũng bình thường. Duy nhất làm người khác chú ý là trong tay sát thủ này lại còn cầm một trong tam đại kỳ binh của Giản gia. Đây đương nhiên sẽ khiến một số người hữu tâm suy nghĩ sâu xa. Thế nhưng cũng chỉ là suy nghĩ sâu xa mà thôi, thanh kiếm này là Phá Không, cũng không phải Chấn Thiên nên không có giá trị làm bằng chứng.
Làm Trung Hòa Quận Đề Đốc, Lý Nguyên có tổng cộng ba mươi sáu gã thân vệ, cũng tạo thành một Thân Vệ Doanh.
Tiểu Báo Tử trở thành thân vệ của Lý Nguyên đã được một tháng rất thoải mái. Trên thực tế, làm thân vệ cuộc sống không thể không thoải mái.
Vì thân vệ nói trắng ra chính là bảo tiêu của Lý Nguyên.
Lý Nguyên là Trung Hòa Quận Đề Đốc nắm trong tay quân sự, cũng chính là tư lệnh viên quân khu trong thế giới kia của Tiểu Báo Tử. Thế giới này tương đối mà nói, tư lệnh viên này quyền lợi còn lớn hơn một chút. Theo lý mà nói, như Tiểu Báo Tử làm thân vệ, khi Lý Nguyên xuất hành đều phải đi theo, bảo hộ an toàn của hắn. Thế nhưng khi Lý Đại Suất có việc, dẫn theo Thân Vệ Doanh đi ra ngoài, cũng không thể lúc nào cũng mang theo ba mươi sáu gã thân vệ bên cạnh đi sao?
Cái này cũng có chút quá phô trương rồi.
Lý Nguyên cũng không phải người thích khoe khoang như vậy, do dó, lúc bình thường, bên cạnh hắn chỉ giữ lại sáu gã thân vệ, ba mươi sáu người của Thân Vệ Doanh cứ cách sáu ngày thay phiên một lần cũng dễ dàng.
Lý Nguyên là đại quan tam phẩm của triều đình, là tướng quân thủ hạ tự nhiên không thể như nhân vật giang hồ bình thường, võ lâm thảo mãng gặp phải địch nhân thì đánh loạn lên. Đặc biệt Thân Vệ Doanh của hắn chú ý nhất chính là phối hợp. Còn Tiểu Báo Tử không am hiểu nhất cũng chính là cùng người khác phối hợp.
Hắn luốn luôn độc lai độc vãng, do đó từ đầu đã không quen kết hợp.
Trải qua một thời gian, hắn cũng dần có chút thích ứng.
Thân Vệ Doanh có hai vị chủ quan, một chính một phó, đều là cao thủ Đoán Cốt Giới. Tổng quản tên là Uông Lôi, ngũ phẩm cao thủ, thiện sử trường thương, phó quản Tổng Kỳ Phi, tứ phẩm cao thủ, sử dụng một thanh Song Long nha kích.
Còn lại ba mươi bốn người bao gồm Tiểu Báo Tử đều là tu vi tam phẩm.
Thân Vệ Doanh có một doanh trại đơn độc ngay trong Đề Đốc phủ viện, bình thường không có việc gì, Tiểu Báo Tử liền cùng những người khác luyện tập đủ loại chiến trận phối hợp, cũng thu được lợi ích không nhỏ.
Mọi người trong Thân Vệ Doanh đối với Tiểu Báo Tử cũng rất khá tốt, cũng không xuất hiện loại tình huống máu chó lão binh khi dễ tân nhân trong điện ảnh Mỹ quốc. Cái này cũng bời đây là Thân Vệ Doanh, thân vệ tự nhiên đều là thân tín của Đại Suất, đều là nhân vật trải qua Lý Nguyên tuyển chọn tinh tế. nên tự nhiên phân biệt rõ nặng nhẹ, sự tình cũng nhìn thấu triệt. Thứ hai Tiểu Báo Tử khi công hãm Trung Hòa Quận Thành bày ra lực công kích và thực lực cường đại cũng được chúng thân vệ nhìn vào mắt. Bọn họ tự nhiên sẽ không ngốc đi tìm một sát tinh như vậy gây khó dễ, đó quả thực là tự chuốc lấy phiền toái cho bản thân.
Bởi vậy, đối với Tiểu Báo Tử gia nhập. Bọn họ còn là phi thường hoan nghênh, dù sao thêm một chiến hữu thực lực cường đại cũng đồng nghĩa tính mệnh thêm một phần bảo đảm.
Lúc chỉ dạy Tiểu Báo Tử đương nhiên cũng tận tâm tận lực.
Bởi vậy Tiểu Báo Tử cũng đạt được rất nhiều chỗ tốt.
Khiến hắn không nghĩ tới là, trong Thân Vệ Doanh hắn dĩ nhiên có được một bộ chùy pháp hoàn chỉnh, uy lực không kém Loạn Phi Phong Chùy Pháp của Ô gia!
Phiên Thiên Chùy!
- Phiên Thiên Chùy pháp này nguyên bản là võ học trong võ khố của Đại Tấn hoàng gia, ba trăm năm trước được Võ Đế ban cho Hậu tướng quân Chu Ngang. Từ đó liền truyền vào trong quân, chỉ là môn chùy pháp này quá mức cao thâm, hơn nữa yêu cầu đối với Tu Luyện Giả khá cao. Ba trăm năm qua trừ Hậu tướng quân Chu Ngang ra, chưa từng có ai luyện thành, dần dần cũng không còn ai hỏi tới.
Ngẫm lại cũng đúng, binh khí quân đội. Phần lớn là lấy đao thương là chủ, thường thấy nhất là đao, bởi vì loại này dễ dàng sử dụng nhất. Đồng thời cũng là vũ khí có tính sát thương ban đầu lớn nhất. Đao chính là một trong những kiểu vũ khí được chế tạo trong quân đội. Còn cây chùy vốn là binh khí lạnh, hơn nữa yêu cầu đối với người sử dụng cũng cao. Do đó binh lính bình thường căn bản là không có dùng chùy.
Trong quân đội chân chính có thể tự mình lựa chọn vũ khí chỉ có thể là tướng lĩnh mà thôi.
Tướng lĩnh xuất thân có ba loại, một là thế gia, triều đình, đây là xuất thân quý tử. Hai là xuất thân binh lính bình thường. Ba là xuất thân giang hồ, võ doanh.
Bởi vì cây chùy là một loại binh khí lạnh, nên những tướng lĩnh xuất thân triều đình, thế gia kia căn bản là không biết dùng. Còn xuất thân binh lính bình thường, thì sớm đã tập thành thói quen dùng đao kiếm, sao lại sử dụng chùy?
Người trong giang hồ, xuất thân Võ Doanh, cũng vì món binh khí này quá lạnh. Cho dù có từng sử dụng qua, cũng sẽ không sống đến ngày được thăng chức. Hơn nữa, Phiên Thiên Chùy này vô luận ra sao cũng là một môn chùy pháp cực kỳ cao thâm. Mặc dù được lưu truyền trong quân đội, thế nhưng cũng không phải ai thấy được cũng hiểu được. Chỉ có những tướng lĩnh có bối cảnh, có thực lực kia mới có thể tiếp xúc được.