Thông Thiên Đại Thánh

Chương 951: Chương 951: Nguyên Kiếm sơ thành. (2)




Hắn chậm rãi mở mắt, mồ hôi đã sớm thấm ướt toàn thần hắn, cảm giác được chung quanh vẫn một mực sáng ngời, giờ hắn mới phát hiện ra, chẳng biết lúc nào, quanh thân đã có chín đầu Hỏa Long, mà trong cơ thể của hắn, Chân Nguyên vô cùng hùng hậu mạnh mẽ đâm tới, Cửu Thiên Nguyên Dương toàn lực mở ra, Cửu Thiên Nguyên Dương Xích cũng ngưng kết ra, thậm chí ngay cả Thanh Ngọc Càn Nguyên cương khí cũng hiển hiện tại bốn phía, cái mật thật nho nhỏ này của hắn nào chống đỡ được sự giày vò như vậy, nếu không phải nhờ trận pháp ở chung quanh, đã sớm đổ sụp rồi. Nhưng dù như vậy, cái trận pháp kia hiện giờ cũng tràn đầy nguy cơ, tùy thời có nguy cơ bị sụp đổ dưới sự trùng kích cường đại của lực lượng của mình.

- Hô, sao lại phát sinh chuyện quỷ dị như vậy được!

Chu Báo thở phào một hơi, ổn định lại Chân Nguyên hỗn loạn trong cơ thể, sau đó, thu hồi cương khí lộ ra dị tướng ở chung quanh vào trong cơ thể, việc này trọn vẹn tốn của hắn mất một canh giờ, đợi đến khi đã trấn an tốt hết thảy, hắn mới đặt lực chút ý lên kiếm khí ở chính giữa Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm.

Vừa rồi, vào lúc nguy hiểm nhất, hắn điều động kiếm khí của Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm, đây cũng là một việc hắn làm đúng nhất, Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm của hắn đã diễn biến thành một đám sát cơ vào lúc Thái Sơ Khởi Nguyên, đang cùng tương hợp với đám sát cơ xông tới từ hồ lô kia, hai thứ chống chọi với nhau, liền liều lĩnh vọt ra khỏi cơ thể Chu Báo, bắt đầu quấn lấy nhau.

Ngươi đừng thấy Chu Báo phun ra kiếm khí đỏ thẩm nhàn nhạt giao nhau kia, đó chính là tất cả kiếm khí của Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm mà hắn tu luyện được trong mấy năm này đấy.

Thấy thân thể của mình được điều trị tốt, Chu Báo mới hoàn toàn đặt lực chú ý lên kiếm khí Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm đang diễn biến kia, vốn Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm khí của hắn cũng không tu luyện tới nơi tới chốn, cũng không thấu triệt, căn bản cũng không toàn toàn lý giải được chân lý của sát khí sát ý, cho nên, uy lực của Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm khí kia cũng chỉ vừa đủ dùng thôi, cho đến về sau, hắn lĩnh ngộ được một chút ảo diệu của việc dung hợp sát khí và khiếm khí, uy lực mới đại tăng, nhưng cũng không đến tình trạng Thông Thiên.

Nhưng hiện giờ, từ trong hồng hồ lô kia đánh cắp một đám Tiên Thiên sát khí, cả hai tương dung, Chu Báo liền cảm giác được Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm sắc bén hơn nhiều.

Chỉ là hiện giờ, chỉ dùng sắc bén để hình dung thì vẫn không đủ, một lượng tuyệt thế sát cơ khiến người khác cảm thấy áp lực xuyên suốt ra từ trong kiếm khí kia mới đáng chú ý nhất.

- Tựa hồ có chút không hoàn chỉnh!

Nhìn kiếm khí nhàn nhạt hai màu đỏ thẫm đã tương dung vào một chỗ, Chu Báo cảm ứng được chỗ thiếu sót của nó, khoát tay, liền thu sợi kiếm khí kia vào trong lòng bàn tay của mình, chỉ thấy đỏ thẫm nhị sắc cuồn cuộn bốc lên, tất cả sát khí đều bị khí tức màu đỏ thẫm thôn phệ hòa tan.

Cũng không biết đã qua bao lâu, Thông Thiên kiếm khí màu đỏ thẫm bốc lên, thời gian dần trôi qua từ không có quy luật biến thành có quy luật, từng đạo phù văn thật nhỏ hội tụ, ngưng luyện, cuối cùng, sau khi hết thảy kết thúc, Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm khí của hắn vậy mà diễn biến ra hình thể.

Phải biết rằng, Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm chính là do Âm Dương hai loại sát khi cực đoan ngưng luyện thành, diễn biến thành tuyệt thế kiếm khí, chỉ là sợi sát cơ này phát triển không chỉ cần phải có thời gian, còn phải xem ngộ tính của tu luyện giả nữa, Chu Báo người này nói cho cùng, bản thân sát ý chưa đủ, hắn không phải là người sát phạt quyết đoán, nói về ý nào đó, hắn chỉ là một người bình thường có vận khí cứt chó thôi, tu luyện loại dị thuật lấy sát phạt làm chủ này, bản thân cũng không chiếm được tiện nghi, thậm chí có thể nói là phí mất của trời, gần đây tuy rằng có chỗ lĩnh ngộ, nhưng muốn đại thành, vẫn chưa thể được.

Nhưng bây giờ, tình huống lại khác rồi, một đám Tiên Thiên sát cơ tiết ra từ trong hồ lô kia, vừa vặn tương hợp với Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm, cả hai tương dung diễn biến ra, vậy mà sinh sinh nâng uy lực của môn dị thuật này lên đến cực hạn, từ kiếm khí vô hình vô chất, diễn biến thành Nguyên Kiếm hữu hình hữu chất!

Nguyên Kiếm!

Không giống với Kiếm nguyên, kiếm tu vào thời cổ đại, sau khi tu luyện thành công, nội khí trong cơ thể sẽ chuyển hóa thành Chân Nguyên, toàn bộ xưng là Kiếm nguyên, cho nên, cái gọi là kiếm nguyên, kỳ thật tựu cũng cùng một khái niệm với Chân Nguyên. Nhưng Nguyên Kiếm lại khác, Nguyên Kiếm chỉ khi nào vô cùng ngưng luyện Kiếm nguyên của bản thân, do lượng biến đã tích lũy đến trình độ nhất định đạt đến đột phá chất biến, từ đó diễn biến trở thành thật thể. Cái này giống như một người đột phá từ cửu phẩm đến Thông Huyền Bí Cảnh vậy, sẽ sinh ra biến hóa về chất, uy lực với Kiếm nguyên thì đâu chỉ mạnh gấp mấy trăm lần.

Trong Kiếm Tu thời Trung Cổ, cũng chỉ có rất ít người tu luyện ra bổn mạng Nguyên Kiếm, những người này, không ai không phải là tuyệt thế cường nhân kinh thiên động địa cả.

Nguyên Kiếm nhất thành, Thiên địa biến sắc.

Cái gọi là một kiếm phá vạn pháp, cũng chỉ có những gia hỏa tu luyện ra bổn mạng Nguyên Kiếm kia mới có tư cách đàm luận.

Nguyên Kiếm, mới là bắt đầu của một kiếm phá vạn pháp.

Mà Nguyên Kiếm tuy rằng lợi hại, nhưng cũng có phân ra cao thấp, phương pháp tu luyện khác nhau, uy lực của Nguyên Kiếm tu luyện ra tất nhiên phải khác nhau, tu luyện kiếm khí càng cao cường, càng khó ngưng tụ thành Nguyên Kiếm, như Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm khí của Chu Báo, bản thân chính là kiếm đạo dị thuật tuyệt đỉnh nhất trong thiên địa, sát cơ lành lạnh, khiến Chu Báo lĩnh ngộ ra một điểm sát cơ cũng đã không sai biệt lắm, muốn bằng lực lượng của hắn tu luyện ra Nguyên Kiếm, quả thực là vọng tưởng.

Nhưng hiện giờ, dưới sự trợ giúp của Tiên Thiên sát cơ trong hồng hồ lô, Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm dĩ nhiên cũng đã không hiểu thấu diễn biến thành Nguyên Kiếm, tuy rằng Nguyên Kiếm này chỉ mới sơ thành, nhưng uy lực khổng lồ ẩn chứa trong đó đã khiến Chu Báo có chút ăn không tiêu.

- Hắc hắc, Nguyên Kiếm, Nguyên Kiếm của Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm, vậy mà lại để cho ta tu thành vật này!

Chu Báo nhìn tiểu kiếm trong suốt lơ lửng trước mặt, khắp cả người phát lạnh, tiểu kiếm này chẳng qua chỉ dài hơn ba thốn, toàn thân trong suốt, hình dạng và tính chất giống như một thanh dao găm phổ thông vậy, một tầng tầng sát khí gắt gao bao bọc nó vào trong đó, phảng phất như một đầu hung thú muốn nhắm người mà phệ vậy.

Khóe mắt Chu Báo run rẩy, khóe miệng cũng theo đó co rút.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.