Tiễn đưa Tào Tuyết Đường Tiểu Báo Tử cảm thấy một thân nhẹ nhõm, khoảng cách thiên hạ anh hùng đại hội còn hơn hai mươi ngày, nơi này cách nơi tổ chức mặc dù xa, nhưng lấy tốc độ của hắn thì nhiều nhất là một ngày đã đến nơi được rồi, hắn lại không có tâm tư tham gia thiên hạ anh hùng đại hội, không cần đi báo danh, bởi vậy, cũng không cần phải gấp gáp.
- Như ý thần binh kia của ngươi, trong vòng hai mươi ngày có thể luyện chế thành công hay không? !
- Đương nhiên có thể, có Đấu suất hỏa ở đây, có gì mà luyện không được chứ!
Thanh Linh nói ra.
- Bất quá ngươi ngươi phải tìm một nơi thích hợp, ở đây không được, trong quá trình luyện chế chỗ cần dùng đến Đấu suất hỏa còn rất nhiều, coi như là có Lưỡng Nghi Vi Trần Trận ngăn cách, cũng không thể nào khiến hoàn cảnh xung quanh không bị ảnh hưởng được.
- Vậy thì đến Hàn Đàm cốc đi, chỗ đó vừa vặn có một cái hàn đàm, chung quanh cũng không có ai cả!
- Đáng tiếc ah, ngươi không có lò đan, nếu có lò đan thì luyện khí cũng tốt, luyện đan cũng tốt, đều dễ dàng hơn nhiều, ta mặc dù biết pháp môn luyện chế lò đan, bất quá, thời đại hiện giờ đã không còn tài liệu thích hợp nữa, dùng tài liệu bình thường để luyện chế lò đan, căn bản không thể nào thừa nhận được lực lượng của Đấu suất hỏa được!
- Đã như vầy, thì không cần nhiều lời, bảo bối của ta hiện giờ đã đủ nhiều rồi, tham lam cũng không phải là chuyện tốt!
- Ngươi ngược lại nghĩ rất thoáng a!
Thanh Linh nói.
- Vậy thì bắt đầu đi, ta hiện giờ truyền pháp môn luyện chế như ý thần binh cho ngươi!
Sau nửa canh giờ, Tiểu Báo Tử ngồi trong phòng sắc mặt có chút trở nên nên cổ quái.
- Sao lại phức tạp như vậy, chẳng qua chỉ là một thanh binh khí thôi mà!
- Tiểu tử, ngươi muốn luyện chế chính là thần binh ah, hơn nữa còn là như ý thần binh, ngươi cho rằng dễ luyện chế như vậy sao? !
Thanh Linh nói.
- Chết tiệt, ta đã quên, tiểu tử ngươi căn bản chưa học qua phù trận chi đạo, không hiểu cái này thì căn bản không cách nào luyện chế thần binh cả, không, còn có Thuần Dương pháp khí, ngươi không hiểu được phù trận, coi như có tài liệu, Thuần Dương pháp khí cũng không thể nào luyện thành được!
- Thế nhưng trong pháp môn luyện chế Định Phong Châu cũng không có phù trận a? !
Tiểu Báo Tử không phục nói
- Ngươi không phải nói, Định Phong Châu là Thái Hạo tiên khí sao, so với Thuần Dương pháp khí còn muốn lợi hại hơn? !
- Nói nhảm, ngươi dùng pháp môn luyện chế ngươi học được luyện ra Định Phong Châu thử xem, ta cho ngươi biết, làm như vậy quả thật có thể luyện ra, bất quá thứ được luyện ra chẳng qua chỉ có thể định phong mà thôi, ngay cả nhập huyền pháp khí cũng không phải, luyện ra làm được cái rắm à!
Thanh Linh tức giận kêu lên.
- Ta xem như vậy đi, ngươi cũng đừng luyện nữa, cứ dùng hai mươi ngày này để học tập cho thật giỏi phù trận chi pháp a, ít nhất phải học được nguyên lý cơ bản, ta sẽ truyền phù trận luyện chế Thuần Dương pháp khí và như ý thần binh cho ngươi, ngươi cũng không cần phải hiểu, chỉ cần có thể vận dụng là được rồi, ngươi thấy thế nào? !
- Còn thế nào nữa? Cũng chỉ có thể như vậy thôi!
Tiểu Báo Tử cười khổ nói.
Trong những ngày tiếp theo Tiểu Báo Tử liền theo Thanh Linh bắt đầu học tập phù trận chi đạo.
Phù trận chi đạo này thập phần thâm ảo nan giải, Tiểu Báo Tử vốn cũng không phải là một người thông minh, có thể có thành tựu ngày hôm nay, chủ yếu là ỷ vào vài phần vận khí, cho nên, học đến thiên hôn địa ám, thẳng đến ngày thứ hai mươi hai, mới miễn cưỡng nắm giữ đạo phù trận luyện chế như ý thần binh kia.
- Đần ah, thật là đần ah, nhớ năm đó, ta chỉ dùng mười ngày, liền học xong trụ cột phù trận rồi!
Tiểu Báo Tử nghe xong con mặt trợn lên, khi ở kiếp trước, hắn là học văn khoa, sở dĩ học văn khoa, cũng không phải vì hắn yêu văn học lịch sử các loại đến mức nào, chủ yếu là vì hắn sợ toán học, từ trường cấp 2 đến trường cấp 3, thành tích toán học của hắn cũng chỉ chừng được 60 điểm, lúc thi tốt nghiệp trung học, toán học là môn duy nhất thi rớt tín chỉ, phù trận chi đạo có liên hệ chặt chẽ với toán học, nói về các loại suy tính diễn biến, kỳ thật cùng những nguyên lý toán học thâm ảo có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu, nào dễ nắm giữ như vậy.
Tiểu Báo Tử có thể vận dụng đạo Thái Thượng như ý phù trận kia hoàn toàn là dựa vào phương pháp học bằng cách nhớ mới thành công, nếu Thanh Linh bảo hắn phải biết hàm nghĩa của phù đạo chi trận này, Tiểu Báo Tử nhất định sẽ bỏ luôn tâm tử luyện khí.
- Tốt rồi, nếu ngươi đã có thể miễn cưỡng vận dụng đạo phù trận này rồi thì có thể luyện chế như ý thần binh rồi, Thái Thượng như ý phù trận chưa tính là phù trận quá mức thâm ảo, nhưng là phù trận thường dùng nhất khi luyện chế thần binh, ngươi nếu có thể vận dụng thuần thục thì dựa vào một đạo phù trận này cùng Đấu suất hỏa, giúp nhân gia luyện chế như ý binh khí, cũng có thể kiếm được đầy túi đấy!
- Đây cũng là một con đường phát tài, chẳng qua nếu như ta thật sự làm như vậy thì không quá ba ngày, cũng sẽ bị người khác gặm đến xương cốt cũng không chừa lại mất.
Tiểu Báo Tử cười lạnh nói:
- Ngươi dạy ta những thứ này đều đã thất truyền thật lâu, nhưng lại lại thập phần vật hữu dụng, những thứ này người thời đại hiện giờ nhất định rất quen mắt, thất phu vô tội, hoài bích có tội, nếu muốn sống lâu một chút thì phải cận thận!
Nói đến đây, trên mặt hắn liền hiện lên vẻ mỉm cười.
- Cho nên, ta quyết định tạm thời không đến xem thiên hạ anh hùng đại hội kia, ta liền ở tại chỗ này luyện chế như ý thần binh.
Nói đến đây, hắn tựa hồ nghĩ tới điều gì đó.
- Ngươi dạy ta luyện chế thần binh tuy không tệ, bất quá, nếu là binh khí, đương nhiên phải cần chiêu thức tương ứng đến phối hợp, ta lại chưa từng học qua côn pháp, thứ này coi như luyện chế ra thì cũng không làm được gì!
- Côn chính là bách binh chi tổ, cũng là binh khí thường dùng nhất ở thời đại kia của ta, côn pháp cũng là binh khí đến nghiên cứu thấu đáo nhất, pháp môn luyện chế cũng lưu hành nhất, cho nên ta mới để ngươi luyện chế Như Ý Kim Lân Côn này, côn pháp ngươi không cần phải lo, ta nơi này có một bộ thất thập nhị lộ Địa Sát Côn Pháp, phối hợp Như Ý Kim Lân Côn, ngươi chỉ cần rèn luyện rồi, tuyệt sẽ không bị bại bởi kiếm tu chi đạo đâu, nếu vận khí của ngươi tốt, ngộ ra côn ý thì... ha ha!
- Thôi đi, còn côn ý, con mẹ nó chứ nghe cái từ này nhức cả trứng dái!