- Hiện tại, ta muốn nhìn xem cái pháp khí này chắc chắn đến cỡ nào, có thể bị công kích làm sụp đổ hay không a!
Hghĩ tới đây, Chu Báo lại nhớ tới thiên mạc của Lam Thủy Nhi, cái không gian màu xanh da trời đó và cái không gian cổ quái này, chắc có lẽ không chịu nổi công kích quá mạnh của đối thủ a.
Lúc này đây, Chu Báo cũng không có ý định sử dụng Như Ý Kim Lân Côn, nếu đã thi triển Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm, như vậy, cũng không cần che dấu nữa.
Nghĩ tới đây, thân hình Chu Báo lóe lên, hóa thành một quang ảnh màu xanh, ngón tay điểm lên, bỗng nhiên Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm Khí hóa thành Kiếm Nhận Phong Bạo tụ tập một chỗ, hóa thành một thanh cự kiếm, theo thủ thế của Chu Báo, chém mạnh một cái vào vách giới hạn của không gian, không ngừng lại chút nào, liên tục chém xuống.
Đáy biển, Thủy phủ!
Thủy phủ của Cẩm Hoa công tử rất lớn, rất xa hoa, có phần giống với Long Cung trong truyền thuyết, mà trong Thủy phủ này, không ít tinh quái hóa thành nhân hình, những người này có đại hán thị vệ, những đại hán và thị vệ này dù thực lực không đột phát Thông Huyền Bí Cảnh Tán Tiên, nhưng đại đa số có thực lực trên Thất phẩm, mà có một ít tên sai vật, những tên sai vặt này đều có thực lực vượt qua Thất phẩm, những tên này ở đây, có thấp nhất cũng có thực lực trên Tứ phẩm, phóng lên trên đại lục, cũng được xem là một tiểu cao thủ cự phách một phương, ở trong một thế gia cỡ trung như Ô gia, cũng có thể tương đương với trưởng lão, mà trong vô số thị nữ, thực lực những thị nữ này không thấp, phần lớn đều có tiêu chuẩn Tứ Ngũ phẩm, cũng có một ít đột phá Thất phẩm.
Cẩm Hoa công tử và Lam Thủy Nhi đi xuống đáy biển, mà những người này đã sớm nhận được tin tức, cho nên thị vệ và thị nữ đi đi lại lại, xếp hai hàng, nghênh đón hai người.
- Lam Tiên Tử, ngươi xem, Thủy phủ của ta so với Liêu Nha Đảo của ngươi thế nào?
Xuống đến dưới nước, Cẩm Hoa công tử đắc ý hỏi.
- Liêu Nha Đảo vốn là một nơi khỉ ho cò gáy, nếu so sánh, thì còn kém hơn Thủy phủ rất nhiều, trong Long Cốt Thập Bát Vực, nơi này chính là nơi xa hoa nhất.
- Ách, ha ha ha ha, không nên nói thế, so với tài thần của Long Cốt Thập Bát Vực, ta làm sao mà so sánh được với hắn!
Vừa nhắc tới Thủy Sanh, tên Cẩm Hoa công tử này không còn cách nào khác, thời điểm hai người chuẩn bị tiến vào Thủy phủ, thần sắc của Cẩm Hoa công tử kịch biến, kinh dị một tiếng, sau đó cúi đầu xuống, nhìn chằm chằm vào tiểu hồ lô bên hông.
Tiểu hồ lô bắt đầu rung động lắc lư, thần sắc Cẩm Hoa công tử nghiêm túc.
- Không tốt!
Hắn cảm giác được một cổ nguy cơ đến từ hồ lô, một chưởng đánh xuống hồ lô.
Cái hồ lô này là một món Thuần Dương pháp khí, được hắn tế luyện vô số năm, đã sớm tâm linh tương thông, lúc này, bên trong hồ lô, Chu Báo đã vận dụng Kiếm Nhận Phong Bạo mà mình vừa lĩnh ngộ khống chế tất cả khói đen, hơn nữa xác minh được hư thật trong hồ lô, sau đó dùng cự kiếm bổ mạnh vào biên giới của hồ lô.
Cẩm Hoa công tử phát hiện không ổn, một chưởng đánh lên bề mặt hồ lô, sương mù vừa mới bị Kiếm Nhận Phong Bạo tụ lại, lúc này sương mù chấn động mãnh liệt, hóa thành một con cự xà bằng sương mù, cắn mạnh về phía Chu Báo.
- Cút ngay!
Một kiếm bổ ra, nguyên kiếm của Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm lơ lửng ở sau đầu Chu Báo, lúc này cả người Chu Báo trở nên sắc bén, giống như một thanh thần kiếm vô song, nhìn thấy sương mù đánh tới, Chu Báo chỉ cười lạnh một tiếng, kiếm khí lạnh thấu xương phát ra, chém mạnh lên sương mù, sau đó kiếm khí phân hoá, quấy đến mức sương mù nghiền nát không chịu nổi, không còn biện pháp uy hiếp tới Chu Báo, cùng lúc đó, Chu Báo bổ mạnh một đạo kiếm khí vào biên giới hồ lô.
- Ba!
Một tiếng vang nhỏ, hồ lô màu vàng chấn động một cái, dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy vết rạn đang từ từ lan ra khắp hồ lô.
- Chuyện này...
Cẩm Hoa công tử vừa rồi vỗ một chưởng lên bề mặt của hồ lô cũng bị chấn động, hắn cảm nhận được nguy cơ, nhưng không ngờ nguy cơ xuất hiện nhanh như vậy, hồ lô là Thuần Dương pháp khí, rốt cuộc nó cứng rắn bao nhiêu, hắn là người luyện chế rất tinh tường, hắn không thể ngờ được một tiểu tử chỉ có tu vi Cửu phẩm lại có năng lực làm hư hao Thuần Dương pháp khí của hắn.
Nhưng mà, màn làm cho hắn khiếp sợ vẫn còn ở phía sau, một kiếm có hiệu quả, tuy không thể bổ không gian này ra hoàn toàn, nhưng Chu Báo có thể cảm nhận được ở bên trong có một đám quang mang lam sắc xuất hiện.
Không chút do dự, Chu Báo tiếp tục vận dụng Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm Khí chém xuống một lần nữa, lúc này đây, đã triệt để hủy diệt hồ lô.
Mà ở bên ngoài, trên bề mặt của hồ lô, xuất hiện từng đường vân như mạng nhện bằng mắt thường có thể nhìn thấy, vết rạn nứt này lại trải rộng ra toàn thân của hồ lô.
- Không thể nào!
Cẩm Hoa công tử nổi giận gầm lên một tiếng, nhưng hắn bất lực, vô lực xoay chuyển trời đất, hắn đánh một chưởng thử hai lên hồ lô, muốn làm ra cố gắng cuối cùng, hồ lô đã bị Chu Báo dùng Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm Khí lần thứ ba đánh tan nát.
- Đùng!
Một tiếng nổ tung vang lên, sương mù màu đen trong hồ lô dâng lên, bao phủ toàn bộ Thủy phủ vào bên trong.
Bạo liệt kiếm khí ầm ầm xuất hiện, liền trực tiếp đánh nát cái Thuần Dương pháp khí hồ lô này, kiếm khí cũng không dừng lại, trực tiếp đánh về phía Cẩm Hoa công tử.
Cho dù vừa mới nổi giận, Cẩm Hoa công tử cũng cảm nhận được sự bất phàm của cổ kiếm khí này, không dám đón đở, thân hình lóe lên, hóa thành một đạo quang mang, tránh đi.
Nhân cơ hội này, Chu Báo xông tới, ở phía trước của hắn, có vô số kiếm khí thật nhỏ tạo thành Kiếm Nhận Phong Bạo.
- Đáng chết!
- Không tốt!
- Chuyện này phiền toái rồi!
- A! Cứu mạng a, đây là thứ gì...
- Quái vật a, yêu quái, là quái vật, công tử cứu chúng ta, cứu... Cửu chúng ta...
Thủy phủ hỗn loạn thành một đoàn, âm thanh kêu rên vang lên khắp bốn phía, sương mù màu đen trong hồ lô tiết ra ngoài, cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ Thủy phủ, những sương mù này rời khỏi hồ lô, cũng đã không khống chế được, cảm nhận được khí tức của sinh vật, biến hóa thành vô số mãnh xà, hướng về tất cả sinh linh trong Thủy phủ đánh tới, tuy người trong Thủy phủ có thực lực nhất định, nhưng không có người nào đột phá tới Thông Huyền Bí Cảnh, cho nên làm gì có thực lực đối kháng với những con mãnh xà này như Chu Báo chứ?