Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1188: Chương 1188: Phân cao thấp




Đại Ô vương triều Lưu Ly Vương chính là tâm phúc trọng thần của Lang đế, từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, nếu như không có Lang đế, hắn cũng không có thành tựu như hôm nay, hai người bọn họ có mối giao tình sinh tử, Lang đế cũng là ân chủ của hắn, hiện tại, lại bị Chu Báo dùng một quyền đánh chết trước mặt mình, hắn có thể không giận hay sao?

Nhìn thấy Lưu Ly Vương đánh tới, sắc mặt Chu Báo có chút lạnh lẽo, mấy đạo Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm được hắn đánh ra, bắn thẳng tới Lưu Ly Vương, kiếm khí trùng thiên, sắc mặt Lưu Ly Vương đại biến, trong Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm tràn ngập khí tức hủy diệt làm cho hắn phải tránh mũi nhọn, thân hình lóe lên, bắt đầu tránh né.

Chu Báo được thế không tha người, trong nội tâm đã có so đo, đương nhiên sẽ không dễ dàng buông tha Lưu Ly Vương, chỉ thấy hắn đem một phần kiếm khí kia, hóa thành một đạo Kiếm Nhận Phong Bạo, tản ra lệ khí vô tận, phân tán ra, cuồn cuộn giống như nước lũ, bay về phía Lưu Ly Vương.

Sắc mặt Lưu Ly Vương tái nhợt, tuy không muốn, nhưng hắn không thể không thừa nhận, Chu Báo đúng là có tiền vốn để ngạo mạn, dù mình có thực lực Chân Tiên, nhưng không cách nào đối kháng chính diện với người thiếu niên này, làm cho hắn không chỉ phẫn nộ mà còn phi thường phẫn uất.

- Tiểu tửu, ngươi đi chết đi!

Lưu Ly Vương bị Chu Báo bức vào tuyệt cảnh, chỉ nghe Lưu Ly Vương nổi giận gầm lên một tiếng, há miệng phun ra, một cổ khói đen từ miệng hắn bay ra ngoài.

Vốn Chu Báo đối với khói đen này, chẳng thèm ngó tới, thao túng Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm kiếm khí xông thẳng về phía trước, muốn quấy toái màn khói đen này, nhưng không nghĩ tới, Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm khi tiến vào bên trong màn khói đen này, hình như không có hiệu quả gì, không cách nào cắt được, không chỉ như thế, sau khi cổ khói đen này xuất hiện, bỗng nhiên Chu Báo ngửi thấy một mùi hương thơm ngát nhàn nhạt xông vào lỗ mũi, Chu Báo lập tức cảm thấy đầu óc có chút mê muội.

- Độc?

Chu Báo chấn động, trên người hắn có Bách Độc Hàn Quang Chướng, hơn nữa Bách Độc Hàn Quang Chướng đã tiến vào Thuần Dương chi cảnh, mà hạch tâm của Bách Độc Hàn Quang Chướng chính là Bích Linh Vạn Độc Châu, cơ hồ có thể nói là vạn độc bất xâm, trước kia hắn đã gặp qua gia hỏa dụng độc, nhưng không có một chút tác dụng gì với hắn, thậm chí chỉ cần mười phần độc vật đột kích, Bách Độc Hàn Quang Chướng sẽ tự động vận chuyển, sẽ tự động luyện hóa độc vật, căn bản là không cần hắn lo lắng, nhưng lúc này đây, đúng là Bách Độc Hàn Quang Chướng có vận chuyển, nhưng bởi vì cổ hương khí này quá mức đậm đặc, trong khoảng thời gian Bách Độc Hàn Quang Chướng không thể nào hóa giải toàn bộ cổ hương khí này, cũng là Động Huyền Thần Quang của hắn lợi hại, cảm giác được không đúng, lập tức vận chuyển, trợ giúp Bách Độc Hàn Quang Chướng chia sẻ một bộ phận áp lực, mà số độc dược vừa rồi tiến vào cơ thể của hắn cũng bị Bách Độc Hàn Quang Chướng từ từ luyện hóa toàn bộ.

- Bành!

Thời điểm Chu Báo bị độc khí ảnh hưởng, lúc vội vàng luyện hóa độc khí, một đạo hàn quang sáng lên, chém mạnh vào yết hầu của Chu Báo.

Mà Lưu Ly Vương phun ra ngụm khói đen này, hành động cũng không dừng lại, trong tay lộ ra một thanh loan đao, hiện ra quang mang u lam, hung hăng chém vào thân thể của Chu Báo.

Tu vi cấp Chân Tiên, cộng thêm Thổ Diễm Thuần Dương pháp khí, Chu Báo bị chém một đao bay ra ngoài, hắn cảm thấy một cổ cảm giác tê ngứa từ chỗ đao chém trúng tràn ngập bản thân.

Một đao đắc thủ, Lưu Ly Vương cũng không truy kích, trái lại, thân hình hắn lóe lên, hướng phía Yến Vân Thiên tiến lên, loan đao trong tay chém xuống Yến Vân Thiên.

Đ-A-N-G...G!

Một tiếng kim thiết va vào nhau vang lên, một đao của hắn không có chém trúng Yến Vân Thiên, mà là chém lên bề mặt Phiên Thiên Ấn đột nhiên xuất hiện, thân thể Lưu Ly Vương bị Phiên Thiên Ấn bức trở về.

- Không tốt!

Nhìn thấy một đao của mình chém lên Phiên Thiên Ấn, trực giác của Lưu Ly Vương báo là không ổn, thân hình lui nhanh về phía sau, loan đao hình thù kỳ lạ chớp động, mà toàn thân của hắn được một màn sáng u lam bao trùm, cùng với hộ thân cương khí, cấu thành một đạo bình chướng dày đặc.

Mà tất cả những thứ này, có thể ngăn cản lửa giận của Chu Báo hay sao?

- Ngươi tránh né không tệ, ta sẽ tiến ngươi về tây thiên!

Chu Báo gầm nhẹ một tiếng, ngẫng đầu lên, kiếm khí đỏ thẫm vạch phá hư không, tản ra uy thế khôn cùng, hung hăng bổ vào người Lưu Ly Vương.

- Không tốt!

Kiếm khí hạ xuống, rốt cuộc Lưu Ly Vương cũng cảm nhận được uy hiếp của tử vong, nổi giận gầm lên một tiếng, nhưng tất cả đã muộn.

Kiếm khí giống như một sợi chỉ màu trắng, phá vỡ phòng ngự của hắn, chém thân thể của hắn thành hai nửa, máu rơi vãi đầy trời, cơ hồ cùng lúc đó, kiếm khí ngưng thực cũng tán ra, tán thành vô số kiếm phong, hình thành một đạo kiếm khí hồng lưu giao nhau, đem xoắn hai nửa thân thể của Lưu Ly Vương thành huyết vụ.

- Cửu Anh Đan Nguyên, đáng chết, là Cửu Anh Đan Nguyên!

Lời còn chưa dứt, một tên Chân Tiên đã đứng đậy kinh hô, sau khi kiếm khí dung hóa thân thể của Lưu Ly Vương thành huyết vụ,chúng nhanh chóng hội tụ với nhau thành một bãi máu huyết đậm đặc.

Mà khói đen Lưu Ly Vương phun về phía Yến Vân Thiên đến bị Chu Báo đánh tan, nhưng chỉ trong nháy mắt, đạo khói độc mà vừa rồi hắn phun ra vẫn chưa tiêu tán, hương khí quỷ dị cũng chưa tiêu tán, vào thời điểm Lưu Ly Vương bị Chu Báo giết, rốt cục có người nghe thấy cổ hương khí này, không may không chỉ có một người.

Mà có một Chân Tiên đầu tiên hóa thành một bãi máu đặc, sau đó là người thứ hai, thứ ba, trong khoảng thời gian ngắn, Quy Bối Sơn lại tiếp tục đại loạn, từng đạo quang hoa bốc lên, ý đồ ngăn cản cổ độc khí đan nguyên này, nhưng chỉ nhận được công cốc, đều là phí công.

Mà độc tính của đoàn khói độc đó đạt tới tình trạng không thể tưởng tượng, Chu Báo tinh tường, không gian chung quanh đoàn khói độc màu đen này đều toát ra màu sắc hôi bại, tất cả những vật chất tiếp xúc với chúng, bị dính vào, hoặc ở gần chúng nhất, đều ngã xuống.

- Cửu Anh Đan Nguyên?

Chu Báo chưa từng nghe qua cái tên này, nhưng thời điểm này, hắn đã cảm giác được Bích Linh Vạn Độc Châu đã bắt đầu phát ra một loại ý chí tham lam.

Mà cổ ý chí này rất kiên định, cũng rất liều lĩnh, Bách Độc Hàn Quang Chướng tự hành vận chuyển, ở xung quanh thân thể của Chu Báo hình thành một bích chướng màu yêm lam, mà trong màu yêm lam của bích chướng, có ẩn chứa một cổ cảm giác làm cho người ta như bị thực cốt tiêu hồn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.