Bởi vì có trụ cột sâu đậm như vậy, thế lực của Bái Hỏa Huyền Giáo ở chỗ này cực kỳ khổng lồ, lực khống chế tuyệt đối không thấp hơn Đại Tấn, nơi này giống như là thủ đô của Bái Hỏa Huyền Giáo vậy, trên thực tế, trong Chúc Chiếu thành này, đều được khống chế trong ba bang phái dưới trướng của Bái Hỏa Huyền Giáo, cho nên, ở nơi này, Mã Nhị Đông thường xuyên nhìn thấy người trong võ lâm, thậm chí hắn còn may mắn nhìn thấy một cao thủ Thất phẩm lĩnh đội, tiến vào Man Hoang chi địa săn giết yêu thú, bởi vậy, hắn đối với người trong võ lâm cũng có chút hiểu biết.
Nhưng mà, hôm nay hắn tiếp đãi người này, làm cho người ta không sờ được ý nghĩ, tuy hắn không biết khí thế cường đại của cường giả Thất phẩm, thậm chí, hắn không gặp được bao nhiêu cao thủ, nhưng vừa thấy mặt, ở sâu trong đáy lòng của hắn sinh ra cảm giác nguy hiểm sâu đậm, làm cho hắn không biết nên làm sao cho phải.
- Thế nào, hôm nay Hoa Khách Lai của ngươi đầy khách rồi sao?
Nhìn thấy Mã Nhị Đông đang ngẩn người, hắc y nhân này dùng âm thanh khàn khàn nói ra.
- A, không, không, không, đương nhiên không phải, còn, còn hai phòng, khách quan đi theo ta!
Hắc y nhân nghe vậy, thoả mãn gật gật đầu, đi theo Mã Nhị Đông vào hậu viện Hoa Khách Lai, đợi đến lúc dàn xếp tốt hết thảy, đi ra khỏi gian phòng, Mã Nhị Động mới thở phào nhẹ nhõm, lúc này hắn mới phát hiện, sau lưng của mình đã sớm ướt đẫm mồ hôi lạnh.
- Nhị Đông, Nhị Đông, mau tới đây, mau tới đây!
Đem mồ hôi lạnh trên trán lau sạch sẽ, Mã Nhị Đông đi tới sân, vẫn chưa đi vài bước, liền nghe được một âm thanh trầm thấp gọi mình.
Mã Nhị Đông ngẩn đầu lên, nhìn thấy trong sân có một người đứng chờ, Trần Bưu, hắn đang thập thò trốn phía sau cánh cửa, ló đầu ra ngoắc ngoắc về phía mình.
- Làm cái gì thế, lén lén lút lút?
Vẻ mặt Mã Nhị Đông bất mãn, đi qua hỏi.
- Vừa rồi có phải người nọ mặc một thân hắc y, có phải ngươi không thấy rõ gương mặt hay không?
Vừa đi vào sân, liền bị Trần Bưu kéo qua một bên, chỉ thấy Trần Bưu còn sợ hãi liếc nhìn vào trong hậu viện, thấy không bóng người, mới yên lòng, cẩn thận hỏi.
- Đúng vậy, có vấn đề sao?
Vừa nhìn thấy Trần Bưu giọng điệu này, biểu lộ này, trong lòng Mã Nhị Đông căng thẳng, thầm nghĩ hôm nay khách nhân này có vấn đề gì sao?
- Thế là tốt rồi, Nhị Đông, hôm nay ngươi trở về đi, xem như không biết xảy ra chuyện gì, ta cho ngươi biết, thằng này vào ba ngày trước, giết chết nhị đương gia của Lôi Hỏa Môn, hiện tại Lôi Hỏa Môn đang nổi điên tìm hắn khắp nơi, không thể ngờ nổi, hắn lại nghênh ngang đi vào Hoa Khách Lai chúng ta a.
- Cái gì, lão nhị của Lôi Hỏa Môn chết rồi?
Mã Nhị Đông nghe xong, bị dọa kêu to một tiếng, Lôi Hỏa Môn là một trong ba đại bang phái của Chúc Chiếu thành, nhị đương gia của Lôi Hỏa Môn, là cao thủ Tứ phẩm, một thân tu vi cường hoành, trong Chúc Chiếu thành này, thực lực ít nhất cũng đạt tới top 5, một cao thủ như vậy, lại bị người ta giết.
- Giật mình như vậy làm cái gì? Tra lão nhị có mạnh hơn nữa, có thể mạnh hơn cường giả Thất phẩm sao, mà tên hắc y nhân này chính là cường giả Thất phẩm, ba ngày trước, sau khi xông vào Lôi Hỏa Môn, Lôi Hỏa Môn đã mời hai vị trưởng lão Vương Xương Bình và Lý Mạc, mấy ngày nay đang điên cuồng đi tìm hắn.
- Chuyện này quá phiền toái!
Mã Nhị Đông lập tức cười khổ, người là do hắn dẫn vào Hoa Khách Lai, nếu mấy đại cao thủ này đánh trong khách sạn, nhất định cái khách điếm này không chịu nổi, đến lúc lão bản truy cứu, không may là mình đưa tới đâu.
Giống như nhìn ra tâm tư của hắn, Trần Bưu vỗ vỗ bả vai của hắn.
- Nhị Đông a, ngươi đừng hoảng hốt, ta có biện pháp có thể cứu ngươi đấy!
- Biện pháp gì?
Hai mắt Mã Nhị Đông tỏa sáng, hỏi.
- Hiện tại Lôi Hỏa Môn đang điên cuồng tìm hắn, chúng ta đi mật báo, đến lúc đó, chẳng những còn có được tiền thưởng của Lôi Hỏa Môn, Kỳ lão bản cũng không có lý do trách tội ngươi a!
Nghe lời này, tròng mắt Mã Nhị Đông sáng ngời, sau đó, sắc mặt cổ quái nhìn Trần Bưu, nói ra:
- Trần Bưu, tiểu tử ngươi không nên đùa nghịch với ta, công việc tốt như vậy, tại sao ngươi không đi làm, lại chạy đến tìm ta?
- Không phải ta đã nói rồi sao? Là ngươi mang hắn về Hoa Khách Lai này, tình huống của hắn ngươi là người rõ nhất, nếu như ta lèm nhèm, ngược lại không có gì, nếu nhận lầm người, thì không phải bị Lôi Hỏa Môn đánh chết a.
- Ngươi đúng là cẩn thận a!
Mã Nhị Đông liếc nhìn Trần Bưu, nói:
- Chuyện tốt, chúng ta cùng đi!
Khi đang nói chuyện, hai người liền đứng dậy, rời khỏi Hoa Khách Lai, chạy thẳng tới tổng đàn của Hoa Khách Lai, cùng lúc đó, hắc y nhân trong phòng, trên mặt hiện ra nụ cười cổ quái.
- Xem ra Lôi Hỏa Môn đúng là quá gấp, nhưng mà, xem ra bọn họ đã phát hiện ta từ trong nhà của Tra lão nhị tìm được đồ vật đó rồi, ha ha, không biết bí mật này bọn họ có thể giữ trong bao lâu a?
Mà hắc y nhân này chính là nguyên thần thứ hai của Chu Báo, hóa thân Thực Long Thu.
Ở trên đời này, cũng không có ai biết hắn có nguyên thần thứ hai, thân ngoại hóa thân, dù là Vương Xà và Thanh Linh cũng không biết, bản thể của hắn đang ở Vũ Dương Lĩnh tiếp khách mở tiệc, tiếp kiến các đại lĩnh chủ, mà hóa thân của hắn, thì chạy tới Chúc Chiếu thành cách đây mấy mươi vạn dặm, hắn tới đây Chúc Chiếu này, cũng không phải du lịch, hắn muốn đem đan phương Đoán Cốt Đan và Định Mạch Đan thả ra.
Mà đan phương Đoán Cốt Đan và Định Mạch Đan vô cùng trân quý, cũng không phải tùy tiện ném ra cho người ta nhặt được là xong việc, đương nhiên, nếu như mang thứ này vứt trên đời cho người ta nhặt, ảnh hưởng cũng quá nhỏ, dựa theo lẽ thường mà nói, thứ này bị người ta nhặt được, đương nhiên sẽ giống mình năm đó, xem đan phương như bảo tàng mà cất giấu, bản thân mình thu lấu, chính mình hưởng dụng, làm sao mà tiết lộ ra ngoài, đây là một vấn đề lớn.
Trên người mình cất giấu những đan phương này nhiều năm như vậy trừ chính mình ra, còn có ai biết rõ?
Không có, một cũng không có.
Cho nên, vụng trộm xuất ra, đó là tiểu đả tiểu nháo, tuyệt đối không có khả năng gây ảnh hưởng gì trong thời gian ngắn, phải gây hỗn loạn, phải đem chuyện này náo lớn, đương nhiên, rốt cuộc náo bao nhiêu, cũng cần làm từ từ, không thể làm náo loạn bậy bạ, lộ ra sơ hở, cho nên, Chu Báo nghĩ cả buổi, mới đi tới Chúc Chiếu thành này.
Chúc Chiếu thành gần Nam Man chi địa, rời xa trung tâm thành thị của Đại Tấn, bởi vì đây là địa bàn của Bái Hỏa Huyền Giáo, thế lực triều đình bạc nhược yếu kém, bởi vậy tất cả thế lực đều bị thằm dò, gián điệp, ngay cả gió thổi cỏ lay cũng phải biết rõ như trong lòng bàn tay.