Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1305: Chương 1305: Quyết đấu!




Một ức lượng, Vương Xà thắng!

Bảy chữ này đã chấn trụ tất cả mọi người ở đây.

Xoát một cái, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung lên người của kẻ đặt cược.

- Vương Xà!

- Thủ tọa Thiên Long Đạo Vương Xà!

- Là Vương Xà!

- Hắn đền rồi!

Vừa xuất hiện đã kích thích người khác, Vương Xà không hề giống Lôi Hư, hắn thường xuyên đi đi lại lại trên giang hồ, cho nên, người nhận ra hắn tương đối nhiều, vừa xuất hiện, liền bị người khác nhận ra.

- Một ức lượng?

Lông mày thiếu niên thanh y nhíu mày, nói ra.

- Ngươi đùa cái gì vậy? Không thu!

- Vì cái gì không thu?

- Ngươi là người trong cuộc, có thể trực tiếp quyết định cả kết quả quyết đấu, thu tiền đặt cược của ngươi phong hiểm quá lớn, nếu đánh cược cũng có thể, ngươi phải cược cho vị bên kia một trăm vạn, đánh bạc hắn thắng, lúc này mới công bình!

Thiếu niên thanh y trợn trắng mắt, dù bận vẫn ung dung nói ra.

- Nếu không, thứ cho ta không phụng bồi...

- Ngươi là tiểu tử đáng chết!

Vương Xà oán hận nói ra, đem túi vải đen trên bàn thu trở lại.

- Tiểu tử, ta chúc ngươi thua sạch sẽ, nhà cái thông bồi!

- Mượn cát ngôn của ngươi, dựa theo tình hình đặt cược hiện giờ mà nói, nếu ngươi bị Lục Thiểu Du một chưởng đánh chết, ta mới có thể thông bồi!

Mí mắt thiếu niên thanh y nhíu lại, cơ mặt cũng không nhúc nhích, một câu này làm cho Vương Xà tức chết, tức giận mà đi.

- Tốt, quấy rối đã đi, ai còn đặt cược, ai còn muốn đặt cược?

Vương Xà rời đi, thiếu niên thanh y cũng không liếc nhìn, tiếp tục hét lớn.

Nhưng rất rõ ràng, hiệu quả của việc hắn hét lên có hạn, lực chú ý hiện giờ của mọi người đều bị tràng diện quyết đấu hấp dẫn, Lục Thiểu Du đã sớm tới, hiện tại Vương Xà đã đến, vậy thì quyết đấu bắt đầu, thời điểm này, ai còn quan tâm tới việc đánh bạc chứ?

- Rốt cuộc ngươi đã tới, ta còn tưởng ngươi không dám tới đấy?

- Ha ha, thật vất vả mới đem ngươi bức tới nước này, vì cái gì mà ta lại không tới chứ?

Vương Xà nhìn Lục Thiểu Du, bộ dáng tươi cười trên mặt biến thành quỷ dị.

- Bức ta?

Lục Thiểu Du hiển nhiên không ngờ sẽ nhận được câu trả lời như vậy, sắc mặt lập tức biến đổi.

- Đúng vậy, chuyện che giấu như vậy, nếu như bản thân ta để lộ ra, các ngươi làm sao mà biết rõ chứ?

- Nói như vậy, lời đồn đãi đó là thật, ngươi thật sự hủy diệt thi hài của thím?

Lúc này sắc mặt của Lục Thiểu Du rất khó nhìn.

- Tại sao ngươi lại làm như vậy?

- Vì cái gì? Ha ha ha ha ha ha ha, ngươi hỏi ta vì cái gì?

Vương Xà cười, cười ha hả, trong tiếng cười lộ ra một cổ ý tứ tùy ý, cười rất thống khoái, bỗng nhiên lúc này, tiếng cười lập tức dừng lại, nụ cười trên mặt của hắn thu liễm, nhìn chằm chằm vào Lục Thiểu Du, qua một hồi lâu, nói ra.

- Ta không nói cho ngươi biết.

- Hừ, Vương Xà, việc đã đến nước này, ngươi cũng đừng ở trước mặt ta làm trò bịp bợm.

Nhìn thấy vẻ mặt Vương Xà biến thành quỷ dị, tuy Lục Thiểu Du ẩn ẩn cảm thấy có chút không đúng, nhưng mà, ở trước mặt của bao người, đây lại là ngày ước chiến, hắn cũng không muốn biến cuộc quyết đấu này biến thành trò cười.

- Được rồi, ta cũng không đùa nghịch bịp bợm, ngươi có thủ đoạn gì cứ giở hết ra đi!

Vương Xà mặt không biểu tình, bình tĩnh nhìn Lục Thiểu Du, ánh mắt cổ quái, quỷ dị, mập mờ nhìn Lục Thiểu Du, trong nội tâm không chút sợ hãi, nhưng không nói gì, vài đạo kiếm khí bắn ra, lao thẳng tới mặt Vương Xà, đồng thời kiếm cương xuất hiện quanh thân, lập loè một cái, đã tới trước mặt Vương Xà, nhưng hắn còn nhanh hơn kiếm khí, đưa một ngón tay lên, một đạo kiếm quang đã tới trước mi tâm của Vương Xà.

Nhanh, vô cùng nhanh!

Nhanh đến cực điểm, ở ngoài trận đấu, trừ một số ít người ra, căn bản là không có người nào nhìn thấy động tác của Lục Thiểu Du, chỉ thấy Lục Thiểu Du chớp động một cái, một ngón tay đã tới trước mặt Vương Xà, mà đầu ngón tay này, chớp động đạo kiếm quang sắc bén, lập tức điểm trúng lông mày của Vương Xà.

Vương Xà không tránh không né, trên mặt xuất hiện nụ cười quỷ dị, tùy ý để một ngón tay của Lục Thiểu Du điểm tới.

- Tại sao có thể như vậy?

- Không thể nào?

- Vương Xà điên sao? Chẳng lẽ hôm nay hắn muốn chết?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.