- Chi chi chi... Phốc!
Lại là một cái rắm thí, cái rắm thổi qua Chu Báo, hắn vội vàng ném tiểu chút chít đi, dồn sức hắt xì một cái, thời điểm phục hồi tinh thần lại, Tiểu chút chít đã biến mất vô tung vô ảnh, muốn tìm cũng tìm không thấy.
- Tiểu gia hỏa đáng chết kia, một ngày nào đó, ta sẽ đem ngâm ngươi vào hầm phân, sẽ ngâm ngươi thật tốt a!
Chu Báo hung dữ nói thầm.
...
Thời gian, một ngày lại một ngày đi qua, tuy cả Thất Thần Vực bởi vì Nhân Hoàng hậu tuyển, thái tử làm giám quốc ở Đại Tấn, xuất hiện thay đổi thật lớn, nhưng tất cả thay đổi, đều không thể ảnh hưởng đến Vũ Dương Lĩnh, cũng không ảnh hưởng đến sự phát triển của Vũ Dương Lĩnh, có Chu Báo tọa trấn, dù là triều đình cũng tốt, tông môn cũng được, đều không muốn trêu chọc tới hắn.
Chu Báo coi những ngày này là thời gian thanh bình, bình thường không có chuyện gì, trêu chọc nhi nữ, đùa giỡn với Yên Vân Phỉ, luyện công, tản bộ, hắn cũng vô cùng vui sướng, đảo mắt một cái, thời gian ba tháng trôi qua, một ngày này, Chu Báo đang cùng Yên Vân Phỉ hai người đứng trên cao nhìn xa, ngồi ngắm mặt trời lặn, đột nhiên lúc này, hắn nhướng mày, trên tảng đá lớn ở Tích Lôi sơn, đưa tay trảo một cái, trảo phá hư không, một bóng người bị hắn trực tiếp cầm lên hư không.
- Lão Kim kê, tại sao là ngươi?
Vừa rồi Chu Báo cảm giác được không gian chung quanh có dị động, giống như có người âm thầm xuyên toa hư không tiếp cận hắn và Yên Vân Phỉ, bởi vì xuyên toa hư không, cho nên giờ Chu Báo rất nhạy cảm với các lực lượng chấn động của hư không, Chu Báo dứt khoát cầm người tới đi ra, muốn nhìn xem có chuyện gì xảy ra, không nghĩ tới, lại là lão Kim kê.
Hiển nhiên, bị Chu Báo bắt ra, lão Kim kê cũng sững sờ một chút, nhưng mà, thời điểm thấy rõ người bắt hắn là Chu Báo, liền thở dài một hơi, nhưng rất nhanh, hắn lại nghĩ tới cái gì đó, vội vàng quát lên.
- Nhanh, nhanh, nhanh đi tới đại truyền tống pháp trận, đi Linh Tiêu Điện, gặp chuyện không may, xảy ra đại sự.
- Xảy ra đại sự gì? Nhân Hoàng hậu tuyển băng hà? Ôi...
Lời còn chưa dứt, liền cảm thấy thịt mềm bên hông bị hai ngón tay nhéo nhéo, không khỏi hú lên quái dị.
- Không phải chứ, không ngờ nàng lại cầm Thuần Dương pháp khí véo ta!
- Hừ, không dùng Thuần Dương pháp khí, sao có thể làm cho chàng đau?
Yên Vân Phỉ nhíu mày, tay trái rồi tay phải một vòng, một đôi bao tay màu vàng kim từ trong tay Yên Vân Phỉ biến mất trong tay áo.
Đôi bao tay màu vàng này là chiến lợi phẩm hắn đoạt từ trong tay của Cẩm Hoa công tử, Trung phẩm Thuần Dương pháp khí, uy lực không tệ, sử dụng ẩn nấp lại thuận tiện, hắn liền đưa cho Yên Vân Phỉ, dùng để phòng thân, nhưng hắn không nghĩ tới, sau khi Yên Vân Phỉ có được đôi bao tay này, chỗ dùng nhiều nhất chính là eo của hắn, chỉ cần hắn nói chuyện gì làm vị nương tử này mất hứng, thì Yên Vân Phỉ tuyệt đối không lưu tình, đều hung hăng véo vào thịt mềm của hắn, giống như vừa rồi, cái gì không nói lại đi nói Yến Vấn Thiên băng hà, bị véo cũng là đáng đời.
Đương nhiên, lão Kim kê cũng không muốn lẫn vào bên trong việc phu thê hắn liếc mắt đưa tình, nói ra.
- Những người tiến vào Vạn Tinh Hải toàn quân bị diệt, chỉ có một mình gia hỏa Vương Xà là còn sống trở về, hiện tại bản thân bị trọng thương!
- Cái gì, Vương Xà sắp chết?
Chu Báo đứng dậy thật mạnh, một cổ khí tức khắc nghiệt âm lệ từ trên người của hắn hiện ra.
Hít!
Khí thế của Chu Báo cực kỳ cường liệt, dù lão Kim kê hiện tại đã là cường giả Cửu phẩm, nhưng vẫn bị sát khí trên người Chu Báo tản ra dọa sợ tới mức chân mềm nhũn, chỉ kém một chút là chưa đặt mông ngồi xuống đất mà thôi.
- Không hổ cường nhân đánh bại cao thủ Thiên Quân a, hiện giờ thực lực của tiểu tử này càng lúc càng thâm bất khả trắc.
Lão Kim kê thầm nghĩ trong lòng, mà sau khi Yên Vân Phỉ nghe thấy phụ hoàng của nàng vô sự, liền tự rút đi, đã không liên quan tới Yến Vân Thiên, nàng sẽ không xen vào chuyện của Chu Báo, đây là tôn chỉ mà nàng tuân thủ trước sau như một.
- Là trọng thương, còn có thể cứu chữa!
Lão Kim kê biết rõ Chu Báo và Vương Xà có giao tình không cạn.
- Nhưng hiện giờ phiền toái nhất là, nhiều người đi như vậy, chỉ có một mình hắn trở về, Linh Tiêu Điện cho là hắn rất có khả nghi, muốn giữ hắn lại, muốn thẩm vấn tường tận, thái độ thập phần kiên quyết, cho dù Tiên Cung có cố gắng cỡ nào, cũng không có hiệu quả.
- Cố gắng, cố gắng cái rắm a, trực tiếp đoạt người về là được!
Chu Báo cắn răng, âm trầm nói ra, thân hình hóa thành một đạo ánh sáng màu xanh, biến mất trước mặt lão Kim kê.
- Không được, chuyện này tuyệt đối không được, Trí Cửu, ngươi không nên khinh người quá đáng, Vương Xà là một trong Nhị Thập Bát Túc của Tiên Cung chúng ta, không có khả năng bị giữ lại ở Linh Tiêu Điện của các ngươi, ta nhất định phải đem hắn mang đi!
- Bạch Hổ, chuyện này không phải ngươi có thể quyết định, nhiều người đi Vạn Tinh Hải như vậy, hiện tại chỉ có hắn còn sống trở về, sự việc trọng đại, chúng ta nhất định phải tra rõ ràng, trước khi chuyện này được làm rõ ràng, hắn không thể rời khỏi Linh Tiêu Điện!
- Chê cười, cho dù muốn tra, cũng phải là Tiên Cung chúng ta đến tra, làm gì tới phiên người Linh Tiêu Điện các ngươi tra!
Âm thanh của Bạch Hổ càng lúc càng giận dữ.
- Ta thấy các ngươi là có mưu đồ khác!
- Ngươi không nên ngậm máu phun người!
- Hừ, ta ngậm máu phun người, đừng tưởng rằng ta không biết, Ngũ Thường Viện của các ngươi đã sớm thông đồng với Ma Môn, thủ đoạn của Ma Môn các ngươi còn gì xa lạ nữa chứ...
Bạch Hổ lời còn chưa dứt, liền bị Trí Cửu hổn hển đánh gãy,
- Ta cho ngươi biết, Vương Xà nhất định phải ở lại chỗ này, đến khi chuyện này được tra rõ ràng, thì lúc đó hắn mới được rời đi.
- Ta muốn nhất định phải mang hắn đi khỏi đây!
- Ngươi có thể thử xem, ta lại muốn nhìn Bồng Lai Bạch Hổ ngươi có bản lãnh giương oai ở Linh Tiêu Điện ta hay không đấy.
Nơi này là Linh Tiêu Điện Bảo Quang Các, Bạch Hổ và Trí Cửu cũng cho rằng mình phải, mà bên trong Linh Tiêu Điện cũng không phải chỉ có người của Tiên Cung, mà người của bốn môn phái khác đều ở đây, mặt trầm như nước ngồi đó, nhìn song phương cãi lộn, trong mắt lóe ra hào quang âm tình bất định, cũng không biết nên thiên về bên nào.
Mà bên trong Bảo Quang Các náo thành một mảnh, mà ở một nơi khác, đại truyền tống pháp trận cũng lóe lên hào khí khẩn trương.
Nhân Hoàng hậu tuyển Yến Vân Thiên ngồi ở chủ vị, đang suy nghĩ, cũng không biết suy nghĩ cái gì.