Thông Thiên Đại Thánh

Chương 111: Chương 111: Song hùng hội






Kiếm khí như có như không, như hóa thành thực chất bức tới Vương Xà, nói:

- Vương Xà, ta không biết rốt cuộc ngươi có mục đích gì, nhưng mà, ngươi không nên vũ nhục thúc phụ của ta, hoặc là xin lỗi...

- Hoặc là chiến!

Vương Xà chen ngang lời nói của Lục Thiểu Du, cây quạt trong tay lay động, tạo thành từng cơn gió nhỏ, con gió nhỏ này như hóa thành thực chất, lập tức quấn quanh Vương Xà một vòng, đem kiếm khí như có như không ngăn ở bên ngoài, nói:

- Muốn đánh thì đánh, nói nhảm nhiều như thế làm gì!

- Cũng phải!

Hai ngón tay Lục Thiểu Du vung lên, vô ảnh kiếm khí phá không đánh tới, lao thẳng tới mặt Vương Xà.

- Vô ảnh kiếm khí? Lục Thiểu Du, thứ này cũng đem ra bêu xấu sao?

Khi đang nói chuyện, hai ngón tay cũng vung lên, một đạo kiếm khí âm hàn từ ngón tay bắn ra, va chạm với kiếm khí của Lục Thiểu Du.

Ba một tiếng, hai đạo kiếm khí va chạm với nhau, vô ảnh kiếm khí của Lục Thiểu Du biến mất vô tung vô ảnh.

Khí thế kiếm khí âm hàn không giảm, bay thẳng về phía Lục Thiểu Du.

Lục Thiểu Du biến sắc, không thể tưởng được Vương Xà vừa ra tay đã mạnh mẻ như vậy, tất nhiên không dám lãnh đạm, hai chân dùng lực, lập tức bay lên trời, áo bào trắng tung bay, trường kiếm xuất vỏ, hàn quang lóe lên, "Xoát" một tiếng, mũi kiếm trùng kích vào đạo kiếm khí đang bay tới.

- Tóe!

Đạo kiếm khí âm hàn kia bị một kiếm của Lục Thiểu Du đánh nát, tán ra xung quanh.

Mà sau khi Lục Thiểu Du xuất một kích, lại ngồi trên lưng ngựa, trường kiếm vào vỏ, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

- Hảo kiếm a!

Tay trái Vương Xà hóa thành trảo, kiếm khí vừa rồi bị Lục Thiểu Du đánh tứ tán, lại bị lực lượng vô hình ngưng tụ vào một chỗ, tập trung vào đầu ngón tay của Vương Xà.

Kiếm khí âm hàn hội tụ vào ngón tay của Vương Xà, không ngờ hóa thành thật thể, tản ra hàn quang chói mắt, đồng thời, khí tức vô cùng âm hàn từ trong đoàn kiếm khí này phát ra.

Người chung quanh xem náo nhiệt, đội ngũ cầu thân Minh Nghĩa Kinh Viện, còn có binh sĩ trên tường thành, đều cảm thấy một cổ khí tức lạnh lẽo thổi qua mặt họ, trừ một số ít người có nội lực thâm hậu, võ giả có thể trạng cường kiện ra, những người khác nhịn không được đều lui về phía sau, đội ngũ của Minh Nghĩa Kinh Viện cũng không ngoại lệ, người của bọn họ vốn rất nhiều, lúc này cũng có chút rối loạn.

Kỷ Trung Đường đối với tình huống này vô cùng bất mãn, sắc mặt tái đi, muốn quát lớn một tiếng, lời nói còn chưa ra khỏi miệng, đã bị ánh mắt của Trịnh phu nhân ngăn cản.

Không khỏi hừ lạnh một tiếng, quét mắt nhìn đội ngũ phái sau một vòng, giống như muốn đem những người thối lui ra sau ghi nhớ trong lòng.

Nhìn thấy loại tình hình này, Trịnh phu nhân chỉ biết khổ cười, Kỷ Trung Đường này cái gì cũng tốt, làm việc cũng rất chăm chú, có đôi khi thậm chí không hiểu biến báo, đây đúng là loại tính cách không có gì đáng vui mừng, nhưng mà, nói đi cũng phải nói lại, loại tính cách này không muốn trong mắt của mình có hạt cát nào, nếu không như thế, thiên hạ làm sao phong tặng cho hắn cái tên Nghĩa bạc vân thiên?

- Kiếm khí thật cổ quái!

Cảm nhận được khí tức âm hàn trong kiếm khí tản ra, Lục Thiểu Du cũng có chút kinh ngạc, nói:

- Chắc có lẽ ngươi tu luyện không phải là kiếm khí, mà là một loại dị thuật!

- Nhãn lực không tệ, ngươi là Kiếm Thánh, chẳng lẽ ngay cả một chút kiếm khí này cũng không đối phó được?

Vương Xà lặng lẽ cười cười, đầu ngón tay vung lên, kiếm khí phóng ra ngoài, hóa thành một tấm lụa màu đen, mang theo quang mang chém đứt tất cả, đánh về phía Lục Thiểu Du.

- Uy lực không tệ, đáng tiếc, ngươi chỉ có hình mà không có chất!

Lục Thiểu Du liếc mắt nhìn kiếm khí đang lao về phía mình, một ngón tay điểm ra.

- PHốC!

Kiếm khí và đầu ngón tay chạm nhau, giống như muốn đâm rách da tay, sau đó vỡ vụn, dưới một ngón tay, kiếm khí màu đen đen vỡ vụn như băng tinh, nhao nhao rơi trên mặt đất, cùng lúc đó, hàn khí chung quanh tăng lên, giống như đang ở giữa mùa đông.

- Tốt!

Đôi mắt Vương Xà sáng ngời, đối với việc một chiêu của mình bị phá không hề để ý, thân hình màu xanh chớp động một cái, liền hóa thành hư ảnh, biến mất tại chỗ.

- Tốt một chiêu hóa thật thành hư!

Lục Thiểu Du cười cười, thân thể ngồi trên ngựa sừng sững bất động, nhưng khí thế lại biến đổi.

Cả người của Lục Thiểu Du như hóa thành một thanh tuyệt thế hảo kiếm, bộc lộ tài năng.

Loong coong... một tiếng nhỏ, thanh hảo kiếm này như bị một thứ gì đó giao kích, một đạo ánh sáng màu xanh từ trên người của hắn bắn ra, Lục Thiểu Du đang ngồi trên ngựa cũng biến mất, lại lui về phía sau vài bước.

- Ha ha, tốt, tốt cho một Nhân Kiếm Hợp Nhất, dùng thân là kiếm, trách không được Huyết Vô Nhai lại bị bại trên tay của ngươi!

Vương Xà cười lên một cách điên cuồng, nói:

- Nhưng mà, ta cũng không phải là tên phế vật Huyết Vô Nhai, dựa vào Nhân Kiếm Hợp Nhất đánh với ta, còn xa xa không đủ a!

Nương theo âm thanh vô cùng càn rỡ của Vương Xà, từng đạo sóng màu xanh lấy hắn làm trung tâm tản mát ra ngoài, những gợn sóng này thập phần nhu hòa, giống như một mặt nước yên tĩnh bị một hòn đá ném vào làm xuất hiện gợn sóng lăn tăn, lại giống như một tấm lụa mỏng mềm mại, xuất hiện rung động thì sẽ có gợn sóng, bao phủ trong phương viên mười trượng, cũng chỉ tỏng phạm vi mười trượng này, nếu vượt qua ngoài, gợn sóng này như bị một bức tường vô hình chặn lại, lại bị ngọn sóng phía sau đè lên, sau đó tán ra xung quanh.

- Cương khí, đáng chết, Vương Xà, ngươi điên rồi à?

Nhìn thấy gọn sóng màu xanh phát tán ra xung quanh, sắc mặt Lục Thiểu Du vốn ôn hòa lại phủ lên một tầng sương lạnh, nói:

- Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?

- Cùng ngươi đánh một hồi a, ha ha, đồ đần, ngươi sẽ không cho rằng lần này ta đến để chào hỏi ngươi chứ?

Tiếng cười đắc ý của Vương Xà lọt vào trong tai của Lục Thiểu Du, làm cho cả người của hắn hòa vào cương khí xung quanh làm một thể, trong khu vực mười trượng, giống như biến thành một chỉnh thể, vây khốn mọi người vào trong đó.

- Ngươi là tên điên!

Lục Thiểu Du biến sắc, một cổ khí tức cường đại xuất hiện trên người của hắn, nói:

- Như vậy, ta cũng muốn xem xem một trong tam đại thủ tọa của Thiên Long Đạo, rốt cuộc có lực lượng như thế nào.

- Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm, đó là Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm!

Khi thấy đầu ngón tay của Vương Xà bắn ra tấm lụa màu đen, thiếu chút nữa Tiểu Báo Tử đã kêu lên thành tiếng.

Đó chính là là lực lượng của Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm lực lượng a!

Tuy không hoàn chỉnh, cũng không có chính thức tu luyện thành công, nhưng tấm lụa màu đen kia làm cho Tiểu Báo Tử biết rõ, đó chính là Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm trong âm Cực Kiếm Khí.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.