Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1740: Chương 1740: Ta cần sự trợ giúp của ngươi. (1)




- Quyền ý của ngươi, chính là mô phỏng cái vũ trụ này mà đến, nếu cái ngươi mô phỏng là tầng thứ nhất, tầng thứ hai, tầng thứ ba, có lẽ là tầng thứ năm nữa thì không gian quyền ý của ngươi tiến bộ có hạn, nhưng tầng thứ tư này, hắc hắc, tầng thứ tư, đây chính là hoàn toàn mô phỏng Kỷ Nguyên trước mà đến, thứ nhất pháp tắc, tất cả quy luật, đều giống như đúc Kỷ Nguyên trước, cho nên, ngươi chiếm được một cái đại tiện nghi!

- Đại tiện nghi? !

- Đúng vậy, đại tiện nghi, Kỷ Nguyên trước đã sớm không tồn tại rồi, trước khi Thái Sơ Khởi Nguyên cũng đã hoàn toàn biến mất, mà cái vũ trụ này của chúng ta lại là một Kỷ Nguyên mới, tầng thứ tư của Phần Bảo Nham, nghiêm khắc mà nói, chỉ là một hình chiếu thôi, Vương Bác, đích thật từng tồn tại, bất quá là tồn tại ở Kỷ Nguyên trước, giống như phim phóng sự vậy, tầng thứ tư của Phần Bảo Nham này giống như một bộ phim phóng sự vĩnh hằng, ghi lại vũ trụ vào mạt pháp thời đại lúc trước, ta nghĩ, ngươi cũng cảm giác được, bọn hắn, cũng không phải chân thật, chỉ là hình chiếu thôi!

- Chỉ là hình chiếu thôi! !

Chu Báo âm thầm hít một tiếng, quả thật, hắn vừa rồi đã cảm thấy, tất cả những thứ của địa cầu này, thoạt nhìn chân thật, nhưng trên thực tế đều là ảo cả, Vương bác kia, ở trong mắt Chu Báo trên thực tế, bất quá chỉ là một chút thần hồn ý niệm đơn giản nhất mà thôi, thậm chí ngay cả thân thể, đều là hư ảo cả!

- Như vậy ta thì sao, ta sao lại xuất hiện loại tình huống này!

- Ta nói rồi, vốn ta tưởng rằng là một chuyện ngoài ý muốn, bất quá giờ xem ra, không phải rồi, bất quá, tình huống cụ thể ta cũng không biết, đây là Phần Bảo Nham giở trò quỷ, ngươi muốn biết chân tướng thì cứ đi tìm Phần Bảo Nham hỏi đi, hắn đang ở tầng thứ năm, cũng là tầng cuối cùng, bất quá, muốn gặp được hắn cũng không phải là chuyện dễ!

Nguyên lai, kiếp trước là như vậy, đây chính là kiếp trước của ta, ta cũng không phải Vương Bác, ta chỉ là một đám ý niệm được uẩn dục trong Phần Bảo Nham thôi, là thứ có lẽ đã trở thành khí linh của Quân Thiên Tiên Khí.

Hiểu rõ nhân quả kiếp trước, Chu Báo trong khoảng thời gian ngắn, có chút ngây người, mặc dù đối với việc sao mình lại xảy ra ngoài ý muốn, đầu thai đến hạ giới, hơn nữa lại trở thành người ứng kiếp hắn vẫn có nghi vấn, nhưng hắn hiện giờ đầu óc có chút loạn, vậy mà không có hứng thú tiến vào tầng thứ năm Phần Bảo Nham nữa.

- Sao hả, chịu đả kích sao? !

Chứng kiến bộ dáng có chút thất thần của Chu Báo, đạo kia ý chí lại lần nữa xuyên suốt tới

- Đả kích? Đả kích gì? !

Vấn đề này, thật sự khiến Chu Báo có chút nghi hoặc, khó hiểu.

- Ta biết mọi chuyện kiếp trước, tâm thần có chút hoảng hốt, bất quá cũng không phải vì thế mà chịu đả kích đâu? !

- Vậy sao? Ngươi chẳng lẻ không cảm thấy ngươi chỉ là một đám ý niệm được uẩn dục ra từ trong Phần Bảo Nham, cũng không phải chân thân của Vương Bác, coi như là chân thân của Vương bác cũng chỉ là một đám ý niệm, ngươi không cảm thấy rất đau xót sao? !

- Ha ha ha ha ha Haaa...! ! !

Chu Báo nghe xong, mãnh liệt cười lớn

- Bi ai, cái này có gì đáng buồn đâu, ta chính là ta, một đám bổn nguyên ý thức cũng tốt, một đám hình chiếu cũng tốt, thế thì sao chứ? Tất cả những thứ của ta hiện giờ, tu vi của ta hiện giờ đều do mình tự tranh thủ đến, tuy rằng đây cũng là vì có Đại Khí Vận nơi thân, nhưng ai cũng không thể phủ nhận, tất cả đều là do ta dùng hai tay mình đánh ra, cho dù trước kia ta chỉ là một thỉ trùng thì đã sao? !

- Tốt, nói rất hay, ngươi tiểu tử này, nói rất hay, anh hùng bất luận xuất thân, coi như một đầu thỉ trùng, cũng có thể trở thành Thiên Tiên mà, ha ha ha ha ha...!

Chu Báo vừa dứt lời, lại một đạo ý chí vô cùng cường hoành xuất hiện trong không gian Phần Bảo Nham

- Tiểu tử, ngươi rất không tồi! !

- Đây là vị nào ah! !

Chu Báo cảm giác mình hiện giờ giống như một con khỉ bị người ta vứt vào vươn sở thú để xem, trong nội tâm trở nên cực kỳ khó chịu.

- Ha ha, tiểu tử, không nên tức giận, đám gia hỏa chúng ta dạo chơi trong không gian Phần Bảo Nham này quá lâu rồi, cũng có chút ngán, cho nên, nhìn thấy một tên gia hỏa mới tới, đều cảm thấy có chút kỳ lạ quý hiếm thôi!

- Dùng thực lực của các ngươi, muốn rời khỏi không gian của Phần Bảo Nham có lẽ cũng không khó a? !

- Rời khỏi, tại sao phải rời khỏi, đây là nhà của chúng ta, là nơi chúng ta sinh ra, cũng là nơi chúng ta chết đi, chúng ta sao phải rời đi chứ? !

Ý chí xuyên suốt ra từ trong thái dương hừng hực như lửa, nhưng Chu Báo lại sâu sâu cảm thấy trong đó một chút nghi hoặc và một chút buồn cười, giống như bọn hắn vừa hỏi Chu Báo có vì xuất thân của mình mà cảm thây bi ai không, Chu Báo cảm thấy nghi hoặc và buồn cười vậy.

Đúng a! !

Tại sao phải rời đi.

Giống như tàn niệm của Vương Bác ở kiếp trước của Chu Báo vậy, đang tốt lành sinh hoạt trên địa cầu, hảo hảo sống qua ngày, sao phải nghĩ đến chuyện không thực tế như rời đi chứ?

Sinh hoạt không phải ảo tưởng, không phải cổ tích, những thứ này đều là khí linh, nói không chừng còn có rất nhiều khí linh cổ xưa nữa, nếu như đi ra ngoài thì nói không chừng sẽ bị một ít các tu sĩ cường đại bắt, luyện hóa, khí linh của Quân Thiên Tiên Khí, đối với các tu sĩ mà nói, chính là đồ tốt ah, hơn nữa còn là thuốc bổ khó được nữa.

Ngược lại trong không gian Phần Bảo Nham này, chính là sân nhà của bọn hắn, coi như Địa Tiên tiến đến, dưới tình huống tất cả Tiên Khí đều bị Phần Bảo Nham ảnh hưởng thì nói không chừng cũng chỉ nuốt hận mà về thôi.

- Như vậy, chư vị có lẽ đều là khí linh trong Phần Bảo Nham không gian sao? !

- Cũng không nhất định đều là khí linh, chúng ta đều có bản thể cả, trong phiến hình chiếu vũ trụ này, mỗi một khỏa Hằng Tinh đều là một kiện Quân Thiên Tiên Khí, trên mỗi một khỏa tinh cầu còn sống đều uẩn dục vô số khí linh!

- Không thể nào, cái này cũng quá khoa trương, ở đây đến cùng có bao nhiêu Quân Thiên Tiên Khí thế? !

- Ngươi có thể nghĩ đến bao nhiêu thì có bấy nhiêu!

Cái kia ý niệm tựa hồ cũng không giấu diếm với Chu Báo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.