Thông Thiên Đại Thánh

Chương 493: Chương 493: Ta nghĩ cần có một cái nhà! (2)






- Ôi, không có cách gì cả, cái gì ta cũng không thích, chỉ thích ăn ngon thôi!

Tiểu Báo Tử hắc hắc cười nói.

- Thế nào, đi cùng ta chứ!

- Được!

Yến Phi cũng không từ chối, để cho Tiểu Báo Tử dẫn đường, đi tới Địa Đàn phố.

Hoàng Thành, Thượng Lâm Uyển.

Ánh Trăng sáng ngời tỏa ra ánh sáng màu bạc lấp lánh, khiến cả Thượng Lâm Uyển lâm vào một mảnh lung linh sương tuyết.

Bên trong Thượng Lâm Uyển, hoàng đế Đại Tấn Yến Vân Thiên ngồi bên cái bàn đá trong đình viện, cầm trong tay một chén trà, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm bóng đen ở trước người hắn.

- Cái gì, Chu Báo, Vân Châu Chu Báo và Phỉ nhi đi dạo cả một ngày?

- Đúng vậy, thưa bệ hạ!

- Vì sao các ngươi không ngăn cản?

- Chu Báo Cùng với công chúa trò chuyện với nhau rất vui vẻ, dường như hắn cũng không biết thân phận của công chúa, cũng không có làm ra hành động khác thường gì với công chúa, chỉ là kết giao đi dạo mà thôi, cho nên…

- Cho nên cái rắm.

Chén trà trong tay bay thẳng đến chỗ cái bóng đen kia.

- Tuy rằng tên Chu Báo kia tuổi trẻ, nhưng mà từ nhỏ đã lăn lộn ở trên giang hồ. Là một tên giảo hoạt, chắc chắn hắn đã nhìn ra Phỉ nhi là nữ giả nam trang. Trò chuyện với nhau thật vui, không có hành động gì khác thường, đi dạo cả một ngày. Đây không phải là những hành động khác người sao, nếu hắn không có ý đồ gì với Phỉ nhi hắn có thể như vậy không? Các ngươi đều là heo à? Cái đó cũng không nhìn ra?

Tấn đế rít gào, không còn là một Tấn đế hỉ nộ không ra mặt, uyên thâm như biển trên triều đình ban ngày.

Bóng đen nằm trên mặt đất, không dám nói một câu, Nhưng mà hắn vẫn tức giận quát mắng, dường như là đem hết lửa giận trong lòng phát tiết ra ngoài vậy.

Tấn đế Yến Vân Thiên nổi giận đùng đùng đứng lên khỏi ghế đá, thong thả đi qua đi lại vài bước trong sảnh. Bỗng nhiên dừng chân lại.

- Báo cáo toàn bộ hành tung trong Hoàng Thành mấy ngày hôm của Chu Báo cho ta, còn nữa, bảo Ám Ti đưa toàn bộ tư liệu về Chu Báo đến ngự thư phòng đi!

- Dạ!

Tiểu Báo Tử hoàn toàn không ngờ tới, chỉ cùng với Yến Phi đi dạo phố một ngày, đã phải nhận được sự chăm sóc của Tấn Đế như thế, cho nên tâm tình của hắn vẫn rất tốt.

Hôm nay, cảm giác của hắn đối với Yến Phi cô nương rất tốt, nhưng mà cũng phải nói, hắn đối với tiểu cô nương này cũng không phải là vừa gặp đã yêu. Chuyện tình vừa gặp đã yêu chỉ có ở trong chuyện cổ tích mới phát sinh. Hắn chỉ là rất có hảo cảm đối với tiểu cô nương này mà thôi.

Tiểu cô nương này thực xinh đẹp, rất phù hợp với thẩm mĩ quan của Tiểu Báo Tử, tính cách dịu dàng động lòng người, nói chuyện ôn nhu, nghe rất thoải mái, gia thế chắc là cũng không tệ, rất có thể còn là hoàng thân quốc thích. Đương nhiên quan trọng nhất là nàng cũng rất xinh đẹp, ngũ quan xinh xắn đáng yêu, khi cười cái miệng nhỏ nhắn như một đóa hoa nở rộ, tất cả đều phù hợp với tiêu chuẩn tìm lão bà của Tiểu Báo Tử.

- Ừ, hiệu quả lần đầu tiên gặp mặt thật sự không tệ, ta hắn là đã để lại ấn tượng không tệ đối với nàng.

Tiểu Báo Tử thập phần vừa lòng với biểu hiện ngày hôm nay của mình, nhưng mà tiếp theo nên làm như thế nào hắn cũng có chút đau đầu.

Theo đuổi nữ hài tử, đúng là một chuyện khó khắn, Yến Phi này rõ ràng là một người trong kinh thành, mà lão tử hai ngày nữa lại phải đi, phải theo đuổi như thế nào đây? Có nên vì nàng mà ở lại kinh thành không? Nhất định là không được, lão tử còn có rất nhiều chuyện phải làm. Hơn nữa nếu ta ở lại kinh thành, nhất định sẽ khiến cho rất nhiều người chú ý và hoài nghi!

Kinh thành không giống như những địa phương khác, cường giả như Tiểu Báo Tử ở trong thành cực kỳ bị người ta chú ý, mỗi một lần tiến vào kinh thành đều phải lập hồ sơ, lúc này đây bởi vì hắn được nhận ban thưởng cho nên mới đi vào kinh thành, xem như có lý do chính đáng, nhưng mà một khi đã xong việc hắn lập tức phải rời đi. Nếu ở lại quá lâu, nhất định sẽ có phiền toái, đến lúc đó cho dù mình nói là ở lại kinh thành vì một tiểu cô nương, chẳng những người ta không tin tưởng, còn có thể làm trò cười cho họ.

Nhưng mà, nếu hắn cứ như vậy mà buông tha, hắn cũng không muốn. Tới thế giới này nhiều năm như vậy, khó khăn lắm mới tìm thấy một người hắn cảm thấy thích. Cứ như vậy mà bỏ cuộc thật sự không phải là tính cách của hắn, hơn nữa tuổi của hắn cũng không ít. Ở trong thế giới này, những người bằng tuổi hắn, trừ khi là có vấn đề, bằng không cho dù chưa thành thân cũng đã đính hôn từ lâu rồi. Đại đa số những thiếu niên mười năm mười sau đều đã được bố mẹ đính hôn rồi. Hiện tại tuy rằng chính hắn cũng không sốt ruột, nhưng mà người nhà của hắn đã rất nóng nảy, không chỉ người nhà của hắn, còn có đám Chu Sẹo, đám thủ hạ của hắn đối với chuyện này cũng thập phần chú ý, thường mang biểu muội của mình đến giới thiệu cho hắn. Khiến cho hắn thập phần buồn bực.

- Đúng rồi, Tiên Cung không phải có rất nhiều cơ sở ngầm ở kinh thành sao? ngay cả đại sự như chuyện ban đất phong hầu cũng biết trước nửa năm, không có lý nào lại không điều tra được thân phận của Yến Phi, không bằng nhờ bọn họ điều tra thêm, nếu mà thích hợp thì chuẩn bị hậu lễ tới tận cửa để cầu hôn!

Nghĩ đến đây, hắn lập tức đã thông suốt. Nơi này cũng không phải là thế kỉ 21 của Trung Quốc, cũng không có cái gì là tự do yêu đương. Mà vừa ý nữ hài tử nào cũng không cần phải theo đuổi, trực tiếp mang sính lễ đến tặng, tìm một bậc trưởng bối đức cao vọng trọng đến nhà cầu hôn là được. Nếu thành công thì thôi, nếu không được còn có lần thứ hai, lần thứ ba, đến khi nào đồng ý mới thôi.

Dù sao hiện tại Tiểu Báo Tử cũng không còn là một người không chút tiếng tăm, hơn nữa hắn còn có một vùng đất phong rộng sáu trăm dặm ở thảo nguyên phương bắc, cũng là chư hầu một phương. Thân phận như vậy, cho dù Yến Phi đúng thật là hoàng thân quốc thích cũng miễn cưỡng có tư cách sánh đôi.

- Ngộ nhỡ nếu nàng là công chúa, chỉ sợ cũng có chút phiền phức!

Loại chuyện tình liên quan đến hạnh phúc chung thân của mình, đương nhiên hắn phải suy nghĩ nhiều một chút, tính toán đủ đường.

Nhưng mà hiện tại chế độ thay mặt ép duyên như thế này, cũng có thể mang cho tên gia hỏa như hắn rất nhiều tiện lợi, nhưng đồng dạng cũng sẽ mang đến rất nhiều phiền toái, thậm chí phiền toái còn lớn hơn tiện lợi rất nhiều.

Bởi vì trong thế giới này, có quyền quyết định chính thức chính là cha mẹ nhà gai. Nếu cha mẹ Yến Phi suy nghĩ nhiều một chút, chứng kiến tên gia hỏa có giá trị lợi dụng lớn như Tiểu Báo Tử, lại đưa ra một số yêu cầu phiền toái. Như vậy thì Tiểu Báo Tử cũng sẽ cảm thấy khó xử.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.