Thông Thiên Đại Thánh

Chương 241: Chương 241: Ta tên là Hiểu. (Thượng)






- Cũng không kém so với ta!

Trong lòng Tiểu Báo Tử khẽ động, hắn hiện tại được coi là Lục phẩm cao thủ, cũng không kém so với hắn, nói cách khác chí ít là tu vi Lục phẩm, không khỏi nói:

- Lần này các ngươi chuẩn bị thật là đầy đủ a!

- Bọn họ đều là bằng hữu của Lôi Hư. Những lão gia hỏa của Lôi gia kia sai lầm lớn nhất ở đây. Bọn họ cho rằng đem Lôi Hư nhốt ở Thánh Sơn liền vạn sự đại cát, được rồi, đã đến!

- Sao bây giờ mới đến?

Vương Xà đang nói, liền thấy nhân ảnh chợt lóe, một thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên bên tai Tiểu Báo Tử, tập trung nhìn vào không khỏi sửng sốt.

Một nữ nhân thật xinh đẹp a!

Dung mạo, vóc dáng, khuôn mặt, ba thứ không đâu không phải là lựa chọn tốt nhất. Dù là Tiểu Báo Tử kiếp trước đã duyệt qua đủ loại mỹ nữ, khi nhìn thấy mỹ nữ cổ trang này xuất hiện, cũng cảm thấy ngây ngốc.

- Xà. Hắn chính là tiểu bằng hữu ngươi nói?

Mỹ nữ kia phảng phất đã quen với phản ứng của người khác phái lần đầu tiên nhìn thấy nàng, ánh mắt dừng trên mặt nạ của Tiểu Báo Tử, lộ vẻ ngoài ý muốn nói:

- Thoạt nhìn là một nhân vật thần bí a!

- Vô Song, sao ngươi lại đến đây?

Vương Xà nhìn thấy mỹ nữ này cũng có chút kinh ngạc:

- Ngươi lưu lại Thánh Sơn, chạy đến nơi đây làm cái gì?

Nghe được Vô Song, cái tên này Tiểu Báo Tử liền đoán được thân phận của nữ tử này:

- Niệm Vô Song, và Vương Xà, Lôi Hư nổi danh Thiên Long Đạo tam đại Tọa.

- Ngươi có thể đến. Ta vì sao không thể tới?

Niệm Vô Song liếc mắt nhìn Vương Xà, cười lạnh nói:

- Yên tâm, ta biết mục tiêu của ngươi là ai, ta sẽ không cùng ngươi tranh đoạt!

Vương Xà có chút xấu hổ cười cười:

- Bọn họ đều đến rồi chứ?

- Đang chờ hai người các ngươi!

Niệm Vô Song nói:

- Vị tiểu bằng hữu này của ngươi, ít nhất cũng có thể nói tên đi sao?

- A, giới thiệu đây là...

- Hiểu. Ta tên là Hiểu, Phất Hiểu Hiểu!

Muốn đem Vương Xà cứ như vậy trôi chảy muốn đem ba chữ Tiểu Báo Tử nói ra, hắn liên tiếp lời, thuận miệng nói ra tên mình. Sau đó, cả người lặng một chút.

Khách sạn này không lớn, thậm chí có thể nói là một điếm ở bên cạnh quan đạo ngoài Tần Lăng Quận Thành.

Vương Xà cùng đám người bao mấy khách phòng bình thường. Gian lớn nhất cũng cỡ hai mươi thước vuông, đi vào trong phòng, cảm giác đầu tiên của Tiểu Báo Tử là một cổ mùi hôi phả vào mặt. Nhịn không được giơ tây hươ hươ trước mặt:

- Làm cái gì a, sao lại tìm địa phương như vậy?

- Không có biện pháp. Vì bí mật chúng ta chỉ có thể tìm địa phương như vậy.

Vương Xà nói.

Người trong phòng không nhiều lắm, không có cảnh tượng tụ tập như Tiểu Báo Tử tưởng tượng, mà chỉ có ba người, dưới ngọn đèn hôn ám, cả ba lẳng lặng ngồi trên ghế, vẫn không nhúc nhích, mỗi người đều tán ra khí chất bất phàm.

- Được rồi. Các vị huynh đệ, mọi người đến đông đủ, lại làm quen một chút đi!

Vào nhà Vương Xà liền gõ bàn nói:

- Xem ra là bằng hữu thần bí a, tu vi Lục phẩm, ha ha, Xà, ngươi từ chỗ nào tìm được hắn?

Trung niên nam tử thấp bé lớn tuổi nhất trong ba người liếc mắt nhìn Tiểu Báo Tử, cảm thụ được khí tức trên người hắn, cười nói:

- Có thể lại gần một chút được không, loại chuyện này không có thể đùa giỡn như vậy. Nếu như không đáng tin vậy để hắn lưu lại đi!

- Người khác ta không dám nói, thế nhưng khẳng định so với ngươi đáng tin hơn!

Vương Xà liếc mắt nhìn hắn, âm sâm nói:

- Đây là bằng hữu của ta Hiểu, Phất Hiểu Hiểu!

Nói rồi, hắn nghiêng người, đem thân hình Tiểu Báo Tử lộ ra, chỉ vào người vừa nói:

- Hiểu, đây là Đồ Sâm, tên hiệu Thỏ Tử, là thổ phỉ!

- Đồ Sâm?

Tiểu Báo Tử hít một ngụm lương khí, tên này hắn đã nghe nói qua, một trong Đại Tấn tam đại khấu. Nhị đương gia của Diêm Vương Tắc. Một nhân vật khiến cả triều đình phải đau đầu, thiện sử một thanh Hỗn Thiết Côn, tên là Hỗn Nguyên Nhất Khí Côn. Là một trong Lục phẩm cao thủ nổi danh thiên hạ.

Nhìn hai người khác, Tiểu Báo Tử cũng không có nghe nói qua, một tên là Bành Công Lương, là một lão giả cao to. Một người còn lại là nữ tử, tên Bạch Liên, khoảng bốn mươi tuổi, dáng dấp, bề ngoài nhìn qua như phụ nữ gia đình bình thường, trên thực tế cũng là một Lục phẩm cao thủ.

Hai người này và Đồ Sâm đều là bằng hữu của Lôi Hư.

Giới thiệu lẫn nhau đều tự gật đầu, rốt cuộc quen biết.

Hai Lục phẩm, một thất phẩm, hơn nữa trong sáu người đủ để đem một môn phái cỡ trung hoàn toàn hủy diệt, bao gồm cả Ô gia Vân Châu.

- Mọi người đã tề tựu đông đủ, cũng đã quen biết, như vậy, chúng ta thương lượng một chút. Ngày Lục Thiểu Du đón dâu, chúng ta sẽ hành động thế nào!

Vương Xà nói rằng:

- Vô Song, ngươi có ý kiến gì không?

- Rất đơn giản a, đến lúc đó ngươi sẽ tìm Lục Thiểu Du giao đấu. Chúng ta đem người cướp đi là được!

Niệm Vô Song nói.

- Đây là ý kiến hay, bất quá sợ rằng rất khó thực hiện, Lục Thiểu Du giao cho ta không thành vấn đề, thế nhưng ngày đó người khẳng định không chỉ có mình Lục Thiểu Du. Chí ít còn có một Cao Ngọc Lâu, tuy rằng hắn không có mạnh như Lục Thiểu Du. Nhưng là tuyệt không không kém. Lục Thiểu Du và Cao Ngọc Lâu là hai chấp sự của Minh Nghĩa Kinh Viện! Ngoài ra những người khác sẽ phái thêm những người khác tới. Nếu ta trực tiếp đi tìm Lục Thiểu Du, khẳng định sẽ bị những người khác nghênh đón. Trong trường hợp khác, cho dù Lục Thiểu Du tránh không chiến, cũng sẽ không ai nói gì, nếu như bức bách, ngược lại có vẻ chúng ta hăm dọa, ảnh hưởng không tốt!

- Mẹ nó, đều muốn chém giết lão bà người khác, còn ảnh hưởng không tốt!

Tiểu Báo Tử nghe được có chút dở khóc dở cười, đây là đám người nào a?

- Vậy ngươi nói phải làm sao bây giờ?

Niệm Vô Song nói:

- Chuyện này Lôi Hư giao cho ngươi, ta chỉ là kẻ sai vặt àm thôi!

- Như vậy, ba vị đây? Bành Công ý ngươi thế nào?

- Để Vương Tọa làm chủ!

Bành Công Lương vuốt râu cười nói:

- Ta tới đây là vì thiếu nhân tình của Lôi Hư, đến lúc đó, chỉ cần xuất lực là được.

Hai người bọn họ tự nhiên cũng không có ý kiến.

- Ngươi thì sao?

Hỏi xong một vòng, Vương Xà quay đầu lại hỏi.

- Ta không có bất cứ ý kiến gì. Vương Tọa làm chủ là được!

Tiểu Báo Tử nói, trên mặt đeo mặt nạ, nên không nhìn ra biểu tình gì. Ngữ khí cũng không mang theo một tia tình cảm ba động nào.

- Tốt lắm, nếu các vị đối với Vương mỗ tín nhiệm như vậy, ta liền không khách khí!

Vương Xà gật đầu nói, đi tới bên cạnh bàn, cũng không biết từ đâu lấy ra một quyển trục, mở ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.