Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1013: Chương 1013: Tam Thiên Đại Đạo chi bí, đốn ngộ. (2)




Chín đầu cự long du đãng chung quanh Chu Báo bỗng nhiên ngay lúc đó đồng thời phát ra tiếng hô cực lớn, tiếng hô như sấm, nổ vang thẳng xuống dưới, thanh âm cực lớn giống như thực thể vậy, xoáy lên từng đợt sóng gió cực lớn, quay cuồng ra ngoài mấy chục dặm.

Thần bí nhân ngay cả mí mắt cũng không nhảy lấy một cái, chỉ dùng đôi mắt lặng lặng nhìn Chu Báo đứng ở đó.

- Tiểu tử thú vị, ta ngược lại muốn nhìn, ngươi ở trước mặt ta có thể đốn ngộ ra được thứ gì, Thủy tổ của Thái Cổ Thực Long Thu chính là được thai nghén ra từ trong Tuyên Cổ Hắc Viêm, một trong các loại Thiên Hỏa, chẳng lẽ tiểu tử ngươi lại có thể từ Cửu Thiên Nguyên Dương mà suy diễn ra Tuyên Cổ Hắc Viêm sao? Ồ!

Trong lúc đang suy nghĩ, diễm quang chung quanh Chu Báo chung quanh lại biến, chín đầu Thiên Long màu vàng giống như muốn thoát khỏi thân thể Chu Báo bay lên trời, thoát thân mà ra, vừa lúc đó, trong ngọn lửa đã trở nên đường hoàng bá đạo bỗng nhiên sinh ra một loại Thôn Phệ Chi Lực cực lớn, hóa thành một cái miệng lớn, nuốt chín đầu Thiên Long này vào.

Chín đầu Thiên Long màu vàng lại lần nữa sáp nhập vào trong ngọn lửa màu đen.

Lúc này, sau khi chín đầu hoàng kim Thiên Long bị ngọn lửa thôn phệ, thậm chí một chút động tĩnh cũng không có.

Hỏa diễm màu đen bốc lên trên đỉnh đầu Chu Báo, tạo thành một đoàn hỏa vân cực lớn, vù vù thiêu đốt lên, màu sắc của ngọn lửa kia ngày càng mờ, vốn dưới tác dụng của Cửu Thiên Nguyên Dương, ẩn ẩn xuyên suốt đi ra màu vàng kim nhạt đã không thấy nữa, mà chuyển biến thành một loại Hắc Ám sâu thẳm tới cực điểm! ! !

Thuần túy, không một tia tạp sắc, không một tia nhan sắc khác, Hắc Ám giống như Thâm Uyên vô tận vậy, muốn cắn nuốt hết thảy không khí, hết thảy sự vật ở chung quanh.

Thời gian dần trôi qua ngọn lửa trên người bắt đầu tụ tập về đỉnh đầu, nóng bỏng chi khí vô biên cũng biến mất vô tung vô ảnh, ở trong Hoàng Tuyền Thiên Lý, xao động do Chu Báo dẫn dắt đã biến mất, hỏa diễm màu đen đã không còn cuồng bạo nữa, không hề lao nhanh, biến thành dịu dàng ngoan ngoãn, ôn nhuận như ngọc.

Sắc mặt của thần bí nhân rốt cục thay đổi, bởi vì hắn thấy được trên đỉnh đầu Chu Báo, hỏa vân đang quay cuồng kia theo thời gian trôi qua liền hình thành nên một hình thái kì dị, phảng phất như một cái cuống rốn cực lớn do hắc ngọc tạo thành vậy, ở trong cái cuống rốn này, một tia nhịp đập nhàn nhạt nhảy lên, phảng phất đang thai nghén gì đó.

- Tuyên Cổ Hắc Viêm, tiểu tử này vậy mà dựa vào một lần đốn ngộ đã có thể thai nghen ra hình thức ban đầu của Tuyên Cổ Hắc Viêm a, lại xảy ra trong Hoàng Tuyền Thiên Lý của ta nữa!

Trong não gắn trống rỗng, phảng phất như thấy được chê cười lớn nhất trong đời vậy

- Ta cũng không tin, hắn thật có thể làm ra vật kia!

Trong lòng của hắn, hắn hung dữ nói với mình xong, một đôi mắt nhìn chằm chằm vào Chu Báo, phảng phất có thể phun ra lửa vậy.

Cũng không biết đã qua bao lâu, Chu Báo dần mở mắt, lần đầu tiên, liền thấy được thần bí nhân ở trước mặt đang nhìn một loại ánh mắt đầy cừu hận nhìn mình, trong nội tâm mãnh liệt máy động, loại cảm giác huyền diệu vừa rồi thối lui như thủy triều, hỏa diễm ở chung quanh cũng đều thu về cơ thể, chỉ là hiện giờ, hắn cảm giác được yêu hỏa của minh đã xảy ra biến hóa kì dị nào đó.

Nhìn thấy yêu hỏa trên đỉnh đầu Chu Báo về tới trong cơ thể, cũng không có biến hóa kì lạ gì khác, thần bí nhân kia mới thở dài một hơi.

Vẫn còn tốt là Tuyên Cổ Hắc Viêm còn không xuất hiện, nếu không thì trong Hoàng Tuyền Thiên này của lão tử ít nhất phải bốc hơi hơn phân nữa rồi, số phận và ngộ tính của tiểu tử này mặc dù không tệ, nhưng vẫn không tính là yêu nghiệt, bất quá thông qua một câu nói kia của ta, hắn có lẽ đã lấy được rất nhiều lợi ích, ân, hắn nhận được chỗ tốt như vậy, tựa hồ phải nên cảm tạ ta mới phải, nếu như không phải có một câu nói của ta, sao hắn có thể đối ngộ chứ. Ta có nên giúp hắn không công không? Coi như xong, ta cũng không phải người hảo tâm như vậy, lần này giúp hắn, chẳng qua vì muốn hắn làm việc cho ta thôi, không có lý do gì phải giúp hắn thêm nữa!

Phảng phất nghĩ thông suốt gì đó, hắn hắc hắc cười

- Thế nào, tiểu tử, cảm giác như thế nào? !

- Hô!

Chu Báo thở phào một cái, liếc nhìn người nọ thật sâu, có chút thi lễ một cái.

- Đa tạ tiền bối chỉ điểm, bất quá, người xem vãn bối có thể cướp được Yêu Tiên Bảng sao? !

- Được, nhất định sẽ được, nếu quái tiểu hài nhi đã nói ngươi có thể thành công vậy thì ngươi nhất định có thể thành công!

Thần bí nhân kia cười lên ha hả.

- Hơn nữa, ta cũng không phải muốn giờ ngươi đi cướp, ngươi hiện giờ cũng không làm được gì, lực lượng của ta tiêu hao quá mức, sau khi lại thi triển một lần Chư Thiên Vạn Giới khẳng định sẽ lâm vào ngủ say, không có một trăm năm thì không thể nào tỉnh lại được, bởi vậy ngươi cũng không cần sốt ruột, ngươi ít nhất còn 100 năm để chuẩn bị mà, ngươi có Đại Khí Vận, lại được quái tiểu hài nhi kính trọng vài phần như ngươi, nếu trong một trăm năm không cách nào cướp được Yêu Tiên Bảng từ chỗ Hải Vực Thiên Hoàng thì còn sống làm gì nữa, không bằng đi tìm mộ khối đậu hũ đập đầu chết cho rồi, ngươi nói có đúng không, tiểu bằng hữu!

Một trăm năm?

Chu Báo nhìn thần bí nhân trước mặt, tiền bối muốn ngủ say 100 năm? !

- Đúng vậy, ngươi cho rằng một lần tỉnh dậy của ta dễ dàng sai? !

Mặt mũi thần bí nhân tràn đầy vẻ xui xẻo.

- Tiểu bằng hữu, đừng có lại lãng phí thời gian nữa, nói chuyện giao dịch đi, ngươi xem, vừa rồi ta cũng giúp ngươi, khiến yêu hỏa của ngươi càng tiến một bước, lại không tiếc hao phí nguyên khí, giúp ngươi tiến vào Long Uyên Ngục, cứu bằng hữu của ngươi ra, hai chuyện này nếu để tự ngươi đi làm thì, chỉ sợ không có một trăm tám mươi năm thì không thể làm được a!

- Đúng vậy a, không có 180 năm ta không làm nổi!

Chu Báo nở nụ cười khổ, cảm giác được hương vị ép mua ép bán của đối phương hắn lại không cự tuyệt được người này, bởi vì người này càng ngày càng mang đến cho hắn cảm giác nguy hiểm, Chu Báo cảm giác phảng phất người này vẫn một mực đè ném tính cách của mình, cố gắng bình tâm tĩnh khí để đàm phán với mình, nếu mình không tán thưởng, không đáp ứng, như vậy, đối phương mộ khi giận lên vậy thì mình không thể không độc thân rồi.

- Kháo, xem ra ta không thể không đáp ứng rồi, nếu không thì chỉ sợ sẽ không ra khỏi được Hoàng Tuyền Thiên. Cũng không biết tên này ở đâu ra nữa, sao lại có lực lượng lớn như vậy chứ, thế nhưng lại không khống chế Hoàng Tuyền Thiên!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.