Thông Thiên Đại Thánh

Chương 472: Chương 472: Thái Huyền Kinh Lôi đao, triều đình ban thưởng. (3)






Mọi chuyện ở Võ lâm, giang hồ, cho tới bây giờ đều là do người trong thiên hạ đồn đại mà thành, mà người trong võ lâm luôn luôn cho rằng không có lửa làm sao có khói.

Cho dù là Tiểu Báo Tử cũng không thực sự móc được một mắt của Diệt Trần, nhưng mà cũng đã cứu được Xà Vương từ trong tay Diệt Trần, chuyện này đúng là đã được chính miệng Xà Vương thừa nhận, cũng bởi vì chuyện này mà Thiên Long Đạo cũng thiếu Tiểu Báo Tử một cái đại nhân tình.

Cứ như vậy, kết cục của trận chiến này mọi người đều có thể đoán được.

Sẽ không ai cho rằng Mạnh Thanh Dung có thể thắng. Thực lực của Tiểu Báo Tử đã được mọi người xác nhận, bằng vào pháp khí trong tay, hắn có thể đấu ngang tay với bát phẩm cường giả.

Mạnh Thanh Dung thì sao?

Cho dù là thiên tài, cho dù là có một đại thế gia ngàn năm như Mạnh gia làm hậu thuẫn, nhưng mà chênh lệch thực lực giữa hai bên thì không có cách nào bù đắp được.

Huống chi, hiện tại Chu Báo cũng không phải là một tiểu hài tử không hiểu sự đời, chỉ miễn cưỡng có Ô gia ở Vân Châu làm hậu thuẫn. Hiện tại hắn không chỉ có Ô gia mà còn có cả Thiên long Đạo.

Bởi vì hắn đã cứu Xà Vương một mạng cho nên Thiên Long Đạo đã công khai ủng hộ hắn, do đó trước khi trận quyết đấu này xảy ra, Mạnh gia muốn nói chuyện với Tiểu Báo Tử, muốn dùng một số lợi ích để tạo thành áp lực đối với Tiểu Báo Tử.

Cho nên, hiện tại hầu hết người trên giang hồ đều sẽ đặt cược cho Tiểu Báo Tử thắng lợi, đương nhiên cũng có một số ít những trên gia hỏa ôm mộng may mắn, đặt Mạnh Thanh Dung thắng lợi.

Tiểu Báo Tử cũng không quá để ý đối với phong vân trên giang hồ. Đối với hắn mà nói, vô luận là thắng hay bại đều không có ý nghĩa quá lớn. Thậm chí nếu Mạnh gia đưa ra điều kiện đủ lớn, hắn còn có thể thua trận này. Đáng tiếc, bởi vì hắn được Thiên Long Đạo ủng hộ cho nên Mạnh gia cũng không dám sử dụng thủ đoạn để chiến thắng, thật là khiến hắn cho chút thất vọng.

Tiểu Báo Tử cũng không phải loại người quan tâm đến chuyện thắng bại, hắn chỉ quan tâm đến tu vi và chuyện tu luyện của mình trong tương lai mà thôi. Thắng cũng được, thua cũng tốt, những chuyện đó chỉ là phù du, hắn không muốn chú ý quá mức đến nó.

Nhưng mà hắn không để ý không có nghĩa là người khác cũng không để ý. Đặc biệt là Ô gia, Ô gia thật sự là coi trọng quá mức đối với chuyện này. Đủ loại tin tức tình báo thực tế, thông qua rất nhiều đường truyền từ Ô gia vào tai Tiểu Báo Tử.

Hiện tại thậm chí là ngày sinh tháng đẻ của Mạnh Thanh Dung, một ngày nàng ăn mấy bát cơm, tính cách như thế nào, yêu thích nhất là màu gì, thích quần áo như thế nào nhất, từng học qua loại võ công nào, do ai dạy, từng trải qua bao nhiêu trận chiến đấu, dùng bao nhiêu chiêu có thể phân thắng bại, dùng loại chiêu thức như thế nào, Tiểu Báo Tử đều nắm rõ như lòng bàn tay.

Thậm chí có nhiều thời gian, hắn còn biết được một ngày Mạnh Thanh dung thay quần áo, tắm rửa mấy lần, đã đi nhà vệ sinh mấy lần. Những tin tình báo này đều là Ô gia báo cho hắn, nhưng mà Tiểu Báo Tử hiểu được, dựa vào năng lực của Ô gia căn bản là không thể lấy được những tin tức tình báo như vậy, trong đó khẳng định có bàn tay của Thiên Long Đạo.

Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, nhưng mà biết được đến mức độ này, không khỏi có chút nhàm chán.

Nhưng mà Tiểu Báo Tử cũng không có ngăn cản những loại tin tức tình báo này. Người trong giang hồ, thân bất do kỷ, cho dù hiện tại thực lực của hắn ở trong giang hồ đã hoàn toàn không giống như vài năm trước. Nhưng mà đối mắt với giang hồ hiểm ác, hắn vẫn không thể thay đổi cách nghĩ của mình, việc duy nhất có thể làm là thuận theo tự nhiên, nước chảy bèo trôi.

Tin tức tình báo mà Tiểu Báo Tử muốn biết nhất, thì Ô gia vẫn đang tiến hành điều tra, nhưng mà vẫn không có một chút tin tức nào cả.

Đó là pháp khí của Mạnh Thanh Dung.

Tiểu Báo Tử có thực lực mạnh mẽ có thể giết chết thất phẩm cường, Tiểu Báo Tử có thể cứu được Xà Vương ở trong tay của Ma Tôn Diệt Trần, Tiểu Báo Tử còn nắm trong tay một kiện pháp khí.

Chỉ dựa vào ba điểm này, Mạnh Thanh Dung muốn quyết đấu với Tiểu Báo Tử, tất nhiên cũng phải có một hai kiện pháp khí nào đó.

Thực lực bản thân?

Ba năm thời gian, nếu như Mạnh gia không tiếc bất cứ một thứ gì, cũng có thể đào tạo ra được một tên thất phẩm cường giả. Nhưng mà thất phẩm cường giả có thể đối mắt với một tên quái vật như Tiểu Báo Tử được sao?

Long Đường Tật không phải là thất phẩm cường giả sao? ba năm trước đây không phải là đã hoàn toàn bị Tiểu Báo Tử giết chết sao, Bảo Âm Cách Nhật cũng là bát phẩm cường giả đấy thôi? Đối mặt với Tiểu Báo Tử còn không phải là đã bị đánh cho thành đống thịt vụn sao, ngay cả quyền ý cũng bị sủng vật của Tiểu Báo Tử hấp thu.

Dưới tình huống như vậy, cho dù Mạnh gia không tiếc vốn liếng, khiến cho Mạnh Thanh Dung trở thành thất phẩm cường giả thì có thể đạt được lợi ích gì đây?

Bát phẩm thì như thế nào ?

Mạnh gia không có thực lực này.

Mạnh gia không tiếc vốn liếng, có thể biến một cao thủ tứ phẩm trở thành một cường giả thất phẩm, nhưng điều đó cũng đồng nghĩ với việc phải hi sinh tiền đồ của người đó. Còn về phần bát phẩm, cũng không phải là thứ mà một thế gia như Mạnh gia có thể làm được, không phải chỉ có Mạnh gia không làm được, Thiên Long Đạo cũng không làm được, Bái Hỏa Giáo cũng không làm được, Minh Nghĩa Viện cũng không làm được, Tịch Diệt Ma Cung và Côn Luân Kim Đính của Bắc Nguyên cũng giống như vậy.

Thất phẩm cường giả không phải là đối thủ của Chu Báo, đây là sự thật mà người trong võ lâm đều thừa nhận, cho nên dù thực lực của Mạnh Thanh Dung có bị mạnh mẽ thúc đẩy lên cảnh giới bát phẩm nhưng muốn chiến thắng Chu Báo cũng là chuyện tình cực kì xa vời.

Cho nên dù sao cũng thua, Mạnh gia nếu không muốn bị mất hết mặt mũi, chỉ có thể sử dụng ngoại vật.

Ngoại vật là cái gì ?

Pháp khí, thậm chí là pháp bảo, cổ bảo!

Trận chiến Bắc Nguyên có hai việc khiến cho thiên hạ tối kinh ngạc. Việc thứ nhất đương nhiên là cuộc chiến diệt quốc. Vương triều Bắc Nguyên tồn tại sừng sững hơn vạn năm ở thảo nguyên phương bắc, trong mấy vạn năm sánh vai thỉnh thoảng còn chèn ép một ít lợi ích của người trung nguyên. Vậy mà lại bại chỉ sau một trận chiến, vương triều Bắc Nguyên sụp đổ. Đây không thể nghi ngờ là việc tối kinh ngạc thứ nhất trong lòng mọi người.

Chuyện thứ hai, chính là lực lượng của cổ bảo.

Một tên cường giả Thông Huyền Cảnh bí ẩn, dưới uy thế của cổ bảo, thậm chí ngay cả một chút lực chống cự cũng không có, tin tưởng bất kì một người nào trong võ lâm nếu được chứng kiến một màn kia thì trong lòng cũng sinh ra một loại cảm giác mất mát, tiếp theo trong lòng sinh sẽ sinh ra một loại cảm giác thất bại, thậm chí bởi vì chán ngán thất vọng mà tu vi bị giậm chân tại chỗ, cho dù không tận mắt nhìn thấy, chỉ được nghe kể lại thì cũng có kết quả giống như vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.