Cái Hắc Trân Châu Hào này bởi vì có mảnh vỡ của Tạo Hóa Thánh Thành, bởi vậy, độc khí của Hỗn Độn Độc Hải độc đối với nó không tạo thành ảnh hưởng gì, đương nhiên, đây chỉ là trên bờ mà thôi, nếu như tiến vào bên trong Hỗn Độn Độc Hải, cho dù là mảnh vỡ của Tạo Hóa Thánh Thành, cũng không có khả năng ngăn cản, trong truyền thuyết, cái Hỗn Độn Độc Hải này chính là một bộ phận Chí Tôn tiên khí của Cửu Anh Đại Thánh, bên trong cũng dung hợp mảnh vỡ Chung Kết Thánh Thành, đương nhiên, đây chỉ là truyền thuyết, một Thiên Tiên đã biến mất vô tung vô ảnh từ thời Viễn Cổ, mà chuyện của hắn, cũng không phải dễ dàng biết rõ như vậy.
Sau khi tế ra Hắc Trân Châu Hào, Chu Báo bắt đầu chữa trị Hắc Trân Châu Hào, lúc này có thể nói Hắc Trân Châu Hào suýt tan vỡ, nhưng mà may mắn, Hỗn Độn Lôi Trì và Bích Lạc Đại Thế Giới không bị tổn thương bổn nguyên, cho nên sau khi Chu Báo sửa chữa và tế luyện, rốt cục sau mười ngày, khôi phục nguyên khí, đương nhiên, nếu muốn khôi phục hoàn toàn phải cần thời gian.
Còn Chu Báo, cũng không có nghĩ tới sẽ khôi phục thứ này hoàn toàn, hắn chỉ cần Hắc Trân Châu Hào khôi phục kiến trúc cơ bản mà thôi, khôi phục kiến trúc cơ bản còn có thể, Hắc Trân Châu Hào tính cả Chư Thiên Vạn Giới của Chu Báo có thể xuyên phá không gian, hơn nữa hoàn cảnh bên trong Hỗn Độn Độc Hải rất đặc thù, hắn có thể yên tâm phóng xuất hai tên thái tử này ra, cướp lấy tất cả thần thông và số mệnh của chúng.
Đây cũng là một bộ phận kế hoạch của Chu Báo.
Sau khi tiến vào Hắc Trân Châu Hào, Độc chi nguyên thần của Chu Báo lộn tay một cái, lòng bàn tay xuất hiện một đóa hắc liên hoa, chính là Hắc Ám Mạn Đà La Thai Tàng đại kết giới, dưới sự khống chế của Chu Báo, đóa hắc liên hoa này bắt đầu tách ra, cơ hồ trong nháy mắt tách đóa liên hoa này ra, một đạo kim sắc quang mang từ trong hắc liên hoa bắn ra, cấp cấp phóng ra bên ngoài.
- Muốn chạy, làm gì dễ dàng như vậy chứ!
Nhìn thấy hai tên nhi tử của Ngọc Hoàng muốn chạy, Độc chi nguyên thần cười lạnh một tiếng, khẽ đảo tay, độc khí cuồn cuộn, hướng về phía hai tên nhi tử của Ngọc Hoàng, hiện tại Chu Báo không lo nghĩ.
Dưới khói đen quấn quanh, sắc mặt nhị thái tử của Ngọc Hoàng biến thành cực kỳ khó coi.
Có thể không khó coi sao? Tại Phần Bảo Nham bị Chu Báo bắt được, liền bị phong ấn trong Hắc Ám Mạn Đà La Thai Tàng đại kết giới, chung quanh đều là bóng tối vô tận, không có ánh sáng, không có âm thanh, không có khí lưu, thậm chí ngay cả thời không cũng không có, ở trong dạng hoàn cảnh đó, chỉ có tu sĩ cấp Thần Tiên, mới có thể nhịn được, nếu thay đổi bằng người khác, chỉ sợ đã sớm điên mất.
- Nhị thái tử, không tệ a, vẫn còn sống đấy!
- Chu Báo, lá gan của ngươi quá lớn!
Nghe được âm thanh của Chu Báo, bỗng nhiên thần sắc của nhị thái tử chớp động, thần niệm bắn ra bốn phía, nhưng thần niệm của chúng không cách nào xuyên thấu ra khỏi khói đen.
- Nhanh chóng thả ta ra, quỳ xuống cho ta, làm nô lệ của ta, ta sẽ bảo phụ hoàng buông tha cho ngươi, nếu không, ta sẽ...
- Ba!
Một âm thanh thanh thúy vang lên, lực lượng khổng lồ đánh vào mặt của tên thái tử.
- Phế vật ngu ngốc, bị người ta bắt mà dám làm càn, xem ra Ngọc Hoàng Đại Thánh cũng không biết giáo huấn nhi tử a!
- Ngươi...
Chu Báo liên tục lắc đầu, hiện tại hắn muốn ra tay với tên nhị thái tử đang tuyệt vọng này, năm ngón tay mở ra, chộp lên cái ót của tên thái tử.
- Ta không cần biết ngươi là ai, muốn trách thì trách ngươi đã giết Hoang Lôi, ta đối với số mệnh của hắn phi thường có hứng thú!
Chu Báo cũng không dong dài với hắn, trực tiếp áp dụng thủ đoạn sưu hồn, cùng lúc đó, kịch độc vô tận bắt đầu tuôn vào thân thể của hắn, bắt đầu ăn mòn thân thể đã tu luyện cứng rắn như kim cương của hắn.
- Chu Báo, ngươi...
Nếu Chu Báo một mình thi triển thủ đoạn sưu hồn, có lẽ nhị hoàng tử có thể kiêng trì thêm được tróng chốc lát, nhưng hiện tại, Chu Báo hai bút cùng vẽ, lợi dụng Cửu Anh Đan Nguyên ăn mòn thân thể của hắn, lại tiến hành sưu hồn, nhị thái tử không cách nào cùng chú ý trong một lúc, cho nên không cách nào phản kháng.
Chỉ có thể mặc cho Chu Báo muốn làm gì thì làm, luyện hóa hắn.
- Chu Báo, ta nguyền rủa ngươi, ta nguyền rủa ngươi chết không yên lành, cho dù ta chết, cũng sẽ nguyền rủa ngươi muôn đời, ngươi chắc chắn sẽ bị phụ hoàng ta chém giết, tất cả mọi thứ có quan hệ tới ngươi đều bị giết, tiêu vong, ta...
Con mắt Chu Báo dần dần híp lại, căn bản là không nghe thằng này đang nói cái gì, sưu hồn đã bắt đầu, trí nhớ khổng lồ của nhị thái tử bị Chu Báo rút ra, mặc dù có rất nhiều chuyện không trọn vẹn đầy đủ, nhưng cũng làm cho Chu Báo có nhiều lý giải về chuyện cơ mật của Ngọc Hoàng Điện.
Nhị thái tử chính là nhi tử của Ngọc Hoàng Đại Thánh, tu vi cực kỳ cao thâm, sống không biết bao nhiêu tuế nguyệt, từ khi thời Thượng Cổ bắt đầu đã là cường giả nổi danh cả thiên địa, trí nhớ của hắn khổng lồ phong phú, sau khi mất đúng năm sáu giờ, sưu hồn mới chấm dứt, dưới ảnh hưởng của Cửu Anh Đan Nguyên, bộ dạng của nhị thái tử biến thành khô héo và bị ăn mòn, giống như một bộ xương khô, triệt để tử vong, hồn phi phách tán, bị Chu Báo vứt bỏ trên mặt đất.