Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1596: Chương 1596: Thần nói ... đ mẹ mày!




- Hảo thủ đoạn!

Hắc động quả thật có thể thôn phệ vũ trụ vạn vật, nhưng hắc động này lại do Chu Báo đánh ra, dù cho có đặc tính thôn phệ vạn vật nhưng cũng bị bản thân Chu Báo hạn chế, lúc này thời không tuyền qua mãnh liệt xông tới, cũng tương đương với tên mập ăn thêm một miếng, khiến Chu Báo có chút tiêu hóa không nổi, đồng thời, hắn cũng ăn quá no.

Cảm thấy lực trùng kích của cổ lực lượng này trùng kích lấy kinh mạch của mình, đồng thời, Chu Báo cũng ý thức được không tốt.

Quả nhiên, thừa dịp Chu Báo ăn quá no, thời không lại là biến đổi.

- Tiểu tử, đi chết đi!

Theo tiếng rống giận dữ của Địa Tiên, một đạo hỏa diễm rất nhỏ sinh ra trong hư không, phảng phất như kiếm quang cuốn thẳng tới Chu Báo.

Tử Cực Thiên Hỏa!

Chu Báo chấn động, đạo hỏa diễm này rất nhỏ, toàn thân tím đậm, trên đó còn ẩn chưa khí tức phần thiên chử hải*, hắn rất quen thuộc, đây là khí tức của Tử Cực Thiên Hỏa, hơn nữa không phải Tử Cực Thiên Hỏa nửa mùa kia, mà là một trong cửu đại Thiên Hỏa, Tử Cực Thiên Hỏa chân chính.

(* Đốt trời luộc biển @@)

- Đáng chết!

Chu Báo biết rõ, cho dù lấy cường độ thân thể của mình hiện giờ, bị ngọn lửa này đốt tới, không chết cũng phải tàn, vỗ bên hông, chỉ thấy bên hông hắn lóe ra một đạo hào quang màu vàng, trên không trung hóa thành một Đầu Cốt Đan Lô, nghênh hướng Tử Cực Thiên Hỏa.

- Thất Khiếu Thăng Tiên Lô, thu cho ta!

Sau một tiếng hô quát, trong thất khiếu của Đầu Cốt Đan Lô, đồng thời bắn ra một đạo hỏa quang, trên không trung hợp thành một cái miệng mở lớn, một ngụm nuốt Tử Cực Thiên Hỏa vào.

Chu Báo thập phần phiền muộn, nhưng hắn có phiền muộn cũng không được gì, ngươi nói hắn chẳng qua chỉ là Nhân Tiên thôi, Nhân Tiên cảnh giới tam hoa tụ đỉnh, hắn có đi trêu chọc ai đâu, không có chuyện gì lại có người tới đánh lén, người bình thường đến đánh lén thì cũng thôi đi, hết lần này tới lần khác mỗi một lần đánh lén hắn đều là Địa Tiên, mẹ nó, Địa Tiên ah, ra tay đánh lén, nếu như không phải vận khí của Chu Báo không tệ gì hiện giờ đã chết không biết bao nhiêu lần rồi.

Đã tu luyện đến cảnh giới Địa Tiên, còn không có mặt mũi không có tu dưỡng đánh lén mình như thế bất quá chuyện đã đến tình trạng này, phân rõ phải trái cũng không được gì, chỉ có thể liều chết đánh một trận.

Trên thực tế, đây cũng là cho Chu Báo một cơ hội.

Lần trước giết chết Địa Tiên lão tổ của Đông Lôi Thiên Môn là dựa vào kiện hồng hồ lô cổ quái kia, tuy rằng giết Địa Tiên, nhưng cũng dẫn đến hư không vũ trụ chú ý, phong ba cũng cuốn đến tây hoang chi địa vắng vẻ này, còn có người đến tìm hắn gây phiền phức, cho nên lúc này Chu Báo đã hạ quyết tâm không dùng hồng hồ lô nữa, mà bằng vào thực lực của mình đối kháng với Địa Tiên này, nghĩ đến, lúc này sau khi mình đánh lui tên Địa Tiên, sẽ có một đoạn thời gian rất dài không ai đến gây phiền toái cho hắn nữa.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là, hắn có thể đánh lui tên Địa Tiên này.

Thất Khiếu Thăng Tiên Lô một ngụm nuốt Tử Cực Thiên Hỏa, Đâu suất hỏa trong lò đen lập tức tuôn ra, bắt đầu bao quanh một đám Tử Cực Thiên Hỏa kia lại, chậm rãi luyện hóa.

Đâu suất hỏa vốn chỉ là Thiên Hỏa mô phỏng, không có lý do gì mạnh bằng Tử Cực Thiên Hỏa chính tông cả, bất quá, hiện giờ trong Thất Khiếu Thăng Tiên Lô này lại không chỉ có Thất Khiếu Thăng Tiên Lô, còn có nguyên thần thứ hai của Chu Báo trong đó nữa, chỉ thấy sau khi Thất Khiếu Thăng Tiên Lô nuốt sợi Thiên Hỏa này vào, có chút ngưng tụ, sau đó, một thân ảnh hắc y từ trong Thất Khiếu Thăng Tiên Lô hiện ra, hai tay bắt quyết tạo một cái ấn kết, mãnh liệt đè ép xuống đỉnh đầu Thất Khiếu Thăng Tiên Lôi, đã trấn áp Tử Cực Thiên Hỏa sắp bạo phát lại.

- Nguyên thần thứ hai, khí linh, Quân Thiên Tiên Khí!

- Nhãn lực không tệ, đây là nguyên thần thứ hai của ta, cũng là khí linh của kiện Tiên Khí này!

Chu Báo cười lạnh, thần niệm quét nhanh, thân hình trong giây lát nhảy lên, một quyền liền đánh lên hư không.

- Đến mà làm không nhận là phi lễ đấy! Ngươi cũng nếm thử thủ đoạn của ta đi!

Chu Báo một quyền này, cũng xuyên qua vô tận thời không và hư không, trực tiếp đánh lên bản thể của Địa Tiên, mà hắc nhật trên đỉnh đầu của hắn trong nháy mắt khi hắn đánh ra, biến mất giữa không trung.

- Hằng Tinh bạo! !

Một quyền này, là quyền ý mô phỏng hằng tinh bạo phát trong hư không, hắc nhật do quyền ý diễn biến ra trực tiếp nổ tung trên bản thể Địa Tiên kia, sinh ra nổ tung và chấn động cực lớn.

- Tiểu tử, ta muốn giết ngươi, ta muốn giết ngươi ah!

Tên Địa Tiên kia hiển nhiên thật không ngờ Chu Báo lại có thể tìm được căn nguyên của hắn, trực tiếp dùng quyền ý xâm nhập lãnh địa của hắn, đột nhiên chịu một quyền Hằng Tinh bạo của Chu Báo, vậy mà hắn khiến lui một bước, lộ ra dáng vẻ chật vật.

- Ha ha ha ha, Hồng lôi đại đế, lần này ngươi cũng quá mất mặt rồi!

Ở sâu trong vô tận hư không, một tòa Đại Thế Giới, vốn trong khí trời vạn năm không thấy mây bỗng nhiên lại hiện lên một đạo hắc mang, sau đó, hắc mang nổ tung ra, lực trùng kích cực lớn quét ngang toàn bộ Đại Thế Giới, cũng may cái Đại Thế Giới này vô cùng quỷ dị, không có gì sinh linh, bằng không thì đã có một số lớn nghiệp lực phải tính lên đầu Chu Báo rồi.

Bất quá, ngay cả như vậy, tòa Đại Thế Giới này, dưới một chiêu Hằng Tinh bạo của Chu Báo cũng đã hoàn toàn thay đổi.

Chỉ vẹn vẻn có hai sinh linh, một người thì mặt tái nhợt, một người thì trên mặt mang theo vẻ cười mỉa mai.

- Câm miệng, Thần Sung, ngươi cho rằng ta thật sự không giết được hắn sao? !

Hồng lôi đại đế, chính là tên Địa Tiên đã ra tay với Chu Báo, Địa Tiên, đã có tư cách xưng là đế rồi, chỉ là vào thời đại Thượng Cổ, cũng chỉ có cửu thập cửu đế mới có tư cách được gọi là đại đế, nhưng bây giờ, Thiên đình sớm đã không còn, chỉ cần là Địa Tiên nguyện ý, liền có thể tự xưng là đại đế, đương nhiên cũng không có ai dám quản.

Hồng lôi đại đế này, ngày đó ăn thiệt thòi trong tay Chu Báo, tổn thất một phân thân, hiện giờ tự mình ra tay, vậy mà lại bị Chu Báo cắn trả, dính một chiêu Hằng Tinh bạo, mặc dù không bị thương, nhưng Đại Thế Giới hắn gửi thân lại bị Chu Báo hủy hoại đi rất nhiều, quan trọng nhất là, lúc này, khiến hắn bêu xấu ở trước mặt bằng hữu, ngươi bảo hắn làm sao cam tâm, đã bao nhiêu năm, từ sau khi bước vào Địa Tiên chi cảnh, còn chưa từng đụng phải cục diện xấu hổ như thế.

- Này, ngươi muốn gì? !

Tu sĩ ngồi ở đối diện Hồng lôi đại đế thấy Hồng lôi đại đế mặt đầy phẫn nộ, trong tay chớp động lên ánh sáng tím yêu dị, mặt không khỏi biến đổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.