Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1302: Chương 1302: Thay trời hành đạo




Vũ Di Môn, là Hoàng Châu đệ nhất đại phái, môn chủ Dương Thiên Trì chính là cường giả Bát phẩm, đây chính là nguyên nhân chủ yếu vì sao Vũ Di Môn lại trở thành đệ nhất đại phái, bởi vì Dương Thiên Trì là một thiên tài võ học, trước năm mươi tuổi, bước vào cảnh giới Bát phẩm, Vũ Di Môn trừ hắn ra, còn có một tên Thái Thượng trưỡng lão cũng là Bát phẩm, trên giang hồ, trừ siêu cấp đại môn phái như Thiên Long Đạo ra, có hai gã cường giả Bát phẩm tọa trấn tông môn là khó có được.

Chính chính là vì tu vi của Dương Thiên Trì là Bát phẩm, cho nên hắn cũng là một môn chủ cường thế trong môn phái, con trai độc nhất của hắn, Dương Ngọc Hà, cũng là một thiên tài võ học, không đến ba mươi tuổi, đã là cao thủ Lục phẩm, đợi một thời gian, bước vào cường giả cảnh là chuyện không thành vấn đề, mà trong hàng ngũ đệ tử trẻ tuổi của Vũ Di Môn, căn bản là không có người nào có khả năng tranh chấp với con của hắn, có thể thấy, hai ba mươi năm sau, vị trí môn chủ của Vũ Di Môn là của con trai hắn, chuyện này làm cho Dương Thiên Trì hết sức hài lòng, chỗ thiếu hụt duy nhất chính là, đứa con này của hắn mạnh thì mạnh, thiên tài thì thiên tài, nhưng có một tật xấu, tính tình cũng quá háo sắc đi, sau khi hắn lên mười ba tuổi, cũng không biết đã gây tai họa bao nhiêu nữ tử, cũng bởi vì là con của Dương Thiên Trì, nếu không, sớm đã bị người ta xem như dâm tặc mà giết chết.

Theo tuổi tác tăng trưởng, hắn càng ngày càng phát dương quang đại cái tật xấu này, nhưng tầm mắt của hắn cũng càng ngày càng cao, cũng không làm ẩu như thời thiếu niên, cho nên, Dương Thiên Trì đối với hắn cũng từ từ thả lỏng trong lòng, cho là nhi tử của mình đã hiểu chuyện, hơn nữa tốc độ tu luyện của hắn cũng nhanh chóng, cho nên cũng không quản con mình, không chỉ có như thế, còn trao một ít quyền lực quản lý phân đà cho con của mình, rất rõ ràng là vì tương lai hắn kế thưa Vũ Di Môn, tuy làm như vậy có chút không hợp quy củ, nhưng trưỡng lão cũng tốt, đệ tử cũng được, đều mở một con mắt, nhắm một con mắt, dù sao Dương Thiên Trì còn sống một ngày, thì không có người nào có tư cách tranh phong với hắn.

Cho nên cuộc sống của Dương Thiên hà cực kỳ thoải mái tạm ổn, nhưng hôm nay, ngày tốt lành của hắn đã muốn chấm dứt rồi.

Còn một ngày nữa, chính là ngày mà Vương Xà và bạch y Kiếm Thanh Lục Thiểu Du quyết đấu, mà mấy người võ lâm chờ đợi từ sớm đã kích động hẳn lên, đều ngủ không được, sáng sớm, trời còn chưa sáng đã rời khỏi giường, đi một chuyến, bởi vì lúc này, bọn họ phát hiện một chuyện cực kỳ thú vị.

Ở một nơi náo nhiệt nhất trong chợ ở Long Môn Khẩu, sáng sớm đã có nguồi nào đó dựng một cái cột lớn, trên cột có một người bị xích tứ tri treo lên, thân không mảnh vải, bộ dáng hơn ba mươi, ở trên mặt còn bị khắc bốn chữ "Ta là dâm tặc ", mà trên trán của hắn còn vẽ một con rùa đen, nhìn cực kỳ buồn cười, trừ việc đó ra, ở trên cột, còn treo một lá cờ lớn, trên lá cờ viết bốn chữ "Thay trời hành đạo".

Nhìn thấy tình hình này, thời điểm ban đầu mọi người cảm thấy buồn cười, nhưng rất nhanh cười không nổi, bởi vì mọi người nhanh chóng biến sắc, người treo trên cột, trợn tròn mắt, giãy dụa không thôi, tròng mắt muốn nứt ra, nhưng không thể làm gì, vừa nhìn là biết nội khí toàn thân bị chế trụ, không thể điều động, căn bản là không có khả năng thoát thân.

- Đây không phải là Dương Ngọc Hà sao? Cao thủ Lục phẩm, tại sao lại bị chế trụ? Từ lúc nào người ở Long Môn Khẩu lại mạnh như vậy?

- Nói nhảm, ngươi đúng là không có đầu óc, ở đây là nơi Vương Xà và Lục Thiểu Du quyết đấu, hai vị này, đều cường giả Cửu phẩm mà thiên hạ đều biết, bọn họ quyết đấu, bằng hữu của họ không thể tới sao? Có thể làm bằng hữu của bọn họ, có ai không phải Cửu phẩm? Lại nói, Thiên Long Đạo cũng tốt, Ngũ Thường Viện cũng được, đều là danh môn đại phái, phái ra một ít cường giả đến áp trận cũng không có gì lớn.

Tên còn lại nói ra.

- Nói cũng phải, những cường giả này sẽ không lộ diện, hiện tại trong Long Môn Khẩu này ngọa hổ tiềm long, cũng không biết Dương Ngọc Hà đã đắc tội người nào a?

- Đúng vậy a đúng vậy a, thực lực của Vũ Di Môn không tệ, nhưng nếu như trêu chọc những cao môn đại phái, chỉ sợ sẽ phiền toái, thằng này sẽ không chọc tới Niệm Vô Song chứ, nghe nói dung nhan Niệm thủ tọa là tuyệt thế, nếu như chọc tới nàng, tiểu tử này cũng đáng đời.

- Sẽ không, chắc chắn sẽ không phải là Niệm thủ tọa, nếu như là Niệm thủ tọa, hiện tại hắn cũng không bị treo ở đây, mà là bị người ta giết chết, ngươi cho rằng Niệm thủ tọa sẽ làm chuyện nhàm chán như vậy sao?

- Chuyện này cũng đúng, rốt cuộc tiểu tử này đã đắc tội tới ai?

- Đừng nghĩ nhiều nữa, hiện tại ở Long Môn Khẩu này, hào khí quỷ dị, ta thấy, chúng ta tốt nhất nên cẩn thận một chút, ngươi phải hiểu được, những cao nhân cường giả đều có tính tình cổ quái, cũng không nhất định là đắc tội bọn họ, nhiều khi ngươi nói nhiều một câu, đụng chạm tới bọn họ, sẽ có thiên đại phiền toái!

Một người cẩn thận nhắc nhở, âm thanh chung quanh lập tức nhỏ đi nhiều.

- Mau nhìn, người Vũ Di Môn tới!

Đúng lúc này, một đám người mặc hắc y chạy tới, một người cầm đầu vẻ mặt giận dữ, trong tay cảm một thanh khảm đao lớn, tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt, đã vọt tới trước cột, vung khảm đao trong tay lên, chém đứt sợi xích đang trói Dương Ngọc Hà.

Ba!

Đao chém lên sợi dây xích, phát ra một tiếng quái dị, người nọ giống như lọt vào trọng kích, cả người bây ra ngoài, phun một ngụm máu trên không trung, rơi xuống đám người, làm cho mọi người xôn xao.

Chuyện này, là người ngu cũng biết sọi xích trói Dương Ngọc Hà có vấn đề, tên hắc y nhân cầm khảm đao vừa rồi là phó đà chủ Long Môn phân đà của Vũ Di Môn, cũng là một cao thủ Ngũ phẩm, tuy thanh khảm đao trong tay không tốt lắm, nhưng lại là thứ thần binh có uy lực cực lớn, một đao chém xuống, chẳng những không chém dứt dây xích, bản thân mình bị thổ huyết, đây có thể là dây xích bình thường sao?

Đây không phải là dây xích, như vậy, chẳng lẽ để hắn bị treo ở giữa chợ sao?

Phỏng đoán của bọn họ nhanh chóng được chứng minh là đúng, sau nửa canh giời, người tới là phó môn chủ Vũ Di Môn Lý Xuân Vinh, sau khi cường giả Thất phẩm này thử chém dây xích vài lần, không nói một lời, bảo đám thủ hạ Vũ Di Môn đuổi người xung quanh ra, không cho người ta tiến vào, lại tìm một bộ y phục che Dương Ngọc Hà lại, sau đó hóa thành một cổ gió mạnh, nhanh chóng rời đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.