Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1131: Chương 1131: Thế giới trong đồ, Hỗn Nguyên Tuyệt Tiên Kiếm.




- Đây là Thanh Kiếm Sơn!

Chu Báo nhìn ngọn núi này, nhìn thấy ở trung tâm của ngọn núi, có một cái hồ nước lớn, mà ở trung tâm hồ nước này, có một đám đảo, đây chính là Thanh Kiếm Sơn.

- Đúng là không gian pháp tắc thần diệu a, không ngờ lại có thể thu nhỏ Thanh Kiếm Sơn lại.

Với nhãn lực hiện giờ của Chu Báo cũng có thể nhìn ra, cũng không phải Thanh Kiếm Sơn bị thu nhỏ lại, mà là đang bị vô số không gian và thời gian xung quanh bao bọc lại, nhìn thì thấy nó gần ngay trước mắt, trên thực tế lại không biết còn cách xa bao nhiêu thời không đấy.

Mà ở chung quanh những hòn đảo này, có hơn mười người đang lăng không mà đứng, những đạo nhân này, thực lực yếu nhất là Thông Huyền Tán Tiên, mà thực lực mạnh, đã là Tôn Giả cấp đỉnh phong, Hồng Tuyên Long cũng ở đây.

Tính cả bốn tên đạo nhân vừa mới trở lại, tổng cộng có mười tám tên đạo nhân, bọn họ đứng trên không trung, cầm kiếm hình thành xu thế vây kín, ẩn ẩn xuất hiện một trận pháp, làm cho Chu Báo không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Tuy hắn một lòng muốn đạt được nội đan Địa Sát Hỏa Kỳ Lân, nhưng cũng không phải là người lỗ mãng, đối mặt với một đám Tán Tiên Chân Tiên không rõ lai lịch, tùy tiện xuất kích, đương nhiên đây không phải lựa chọn tốt, cho nên hắn đang đợi, hắn cũng không tin, Đông Tứ Vực to như vậy, năm đại tông môn, khí phách khôn cùng, lại có thể đứng yên mà nhìn một thế lực bên ngoài dọa đến mức không dám động đậy?

Sự thật chứng minh hắn chờ đợi là đúng.

Chỉ mấy hô hấp, một đạo ánh sáng màu xanh bắn lên trời, một cổ kiếm khí thông thiên chưa từng có từ trước tới nay, giống như muốn đâm rách toàn bộ không gian này, không ngừng lưu động qua lại thành một vòng tròn.

Trong số mười tám tên đạo nhân, đạo nhân có tu vi cao nhất khẽ động, cũng không thấy hắn làm động tác gì, nhưng thấy vô số ngọn núi chung quanh bay lên, đập thẳng tới đạo kiếm quang màu xanh kia.

Xoát xoát xoát...

Đạo ánh sáng màu xanh vô cùng sắc bén, cho nên không thèm để ý tới những ngọn núi đang bay tới này, khí thế chưa từng có từ trước đến nay, lập tức xuyên thủng tất cả ngọn núi, giết thẳng tới tên đạo nhân kia.

- Hỗn Nguyên Tuyệt Tiên Kiếm, là người Hồng gia!

Cảm nhận được cổ sát ý lạnh thấu xương này, đồng thời cũng thấy rõ kiếm quang bay tới, sắc mặt người cầm đầu khẽ động, nhưng cũng không thèm để ý, đột nhiên hồ nước dưới chân nhấc lên, hóa thành một con rồng nước, lao thẳng tới đạo ánh sáng màu xanh kia.

Xì xì xì xì xì...

Hỗn Nguyên Tuyệt Tiên Kiếm và con rồng nước đụng vào nhau, lúc này đây, cũng không giống dễ dàng phá vỡ như những ngọn núi kia, kiếm khí lợi hại và rồng nước đánh nhau, con rồng nước có thể thuận thế tách ra, hóa thành những con rồng nước nhỏ hơn quấy lên.

Chỉ nghe bên trong đạo ánh sáng màu xanh phát ra tiếng vang lạnh lùng, bỗng nhiên đạo ánh sáng màu xanh không tiến về phía trước nữa, mà lưu chuyển một cái, giống như linh xà vậy, hóa thành vô số kiếm tơ màu xanh, vượt qua rồng nước, đánh về hướng hơn mười đạo nhân kia.

- Kiếm khí hóa tơ, không thể ngờ là kiếm kỹ của ngươi lại tốt như vậy!

Nhìn thấy kiếm tơ đánh tới trước mặt, rốt cuộc đạo nhân cầm đầu cũng biến sắc.

Đột nhiên lúc này, ở trung tâm hồ nước xuất hiện một tiếng cười to, chỉ thấy một đạo ánh sáng màu xanh mạnh mẽ đâm vào trong trung tâm hồ nước.

Không tốt!

Đạo nhân được gọi là Vân Thiên Hà chấn động, trên gương mặt như ngọc xuất hiện một tia đỏ bừng, nơi này là một địa vực quan trọng trong Cẩm Tú Sơn Hà Đồ, hồ nước dưới chân do Nhất Nguyên Trọng Thủy tạo thành, loại Nhất Nguyên Trọng Thủy này có thể chứa đựng mảnh vỡ thời không, thu nạp mảnh vỡ thời không, cuối cùng là hình thành không gian loạn lưu vô cùng vô tận, đây chính là lực lượng mạnh nhất trong Cẩm Tú Sơn Hà Đồ, vốn là do hồ nước tạo thành, dùng nó để phong trấn Thanh Kiếm Sơn đúng là không có kẻ hở nào, nhưng vừa rồi vì đối phó Hỗn Nguyên Tuyệt Tiên Kiếm, hắn đã rút Nhất Nguyên Trọng Thủy ra trong nhất thời nửa khắc, nhưng bởi vì nhất thời nữa khắc Nhất Nguyên Trọng Thủy bị rút ra, đã khiến hồ nước xuất hiện sơ hở, bởi vì không còn kín kẽ nữa, đã cho Hồng Tuyên Long cơ hội.

- Cơ hội tốt a!

Trong một sát na này, Chu Báo cũng hiểu được tình thế trước mắt, không chút nghĩ ngợi, liền phát động Tam Giới Tiểu Na Di, cả người na di đến phía trên của hồ nước.

Trong ánh mắt khiếp sợ của Vân Thiên Hà, thình lình dưới chân xuất hiện một bóng người, không khỏi cả kinh, còn không đợi hắn có chỗ phản ứng, hắn đưa tay vẽ một cái, vừa rồi Hồng Tuyên Long phá vỡ một cái khe không gian còn chưa khép lại đã bị hắn mở ra, sau đó chui vào.

Thẳng cho đến khi tất cả chấm dứt, Vân Thiên Hà mới hoàn toàn an tâm.

- Hừ, nếu các ngươi đã muốn tìm chết, ta cũng không ngăn cản các ngươi.

Sắc mặt Vân Thiên Hà tái nhợt, phẩy tay áo một cái, màn nước trên bầu trời xuất hiện một con rồng dài, rơi vào giữa hồ, trong khoảng thời gian ngắn, thời không quanh Thanh Kiếm Sơn lại bị trấn áp một lần nữa.

- Thiên Hà sư thúc, vừa rồi người nọ dùng là thần thông gì, tại sao lại nhanh như vậy?

Nhìn thấy bóng người Chu Báo lóe lên rồi biến mất, mọi người sau lưng Vân Thiên Hà đều bị động dung, nữ tử kia mở miệng hỏi.

- Hắn không có dùng thần thông, vừa rồi hắn dùng lực lượng để xé rách hư không!

Thần sắc Vân Thiên Hà cũng thập phần ngưng trọng.

- Nhìn thân hình của người này, chắc có lẽ là đệ nhất cường giả vừa quật khởi của Trung Thổ Vực, Vân Châu Chu Báo, ta vốn cho rằng hắn chỉ đạt được một ít cơ duyên, mới đột nhiên quật khởi, không phải là uy hiếp gì lớn, hiện tại xem ra, thực lực của hắn còn mạnh hơn tưởng tượng của ta quá nhiều.

- Vân Châu Chu Báo, ta cũng đã được nghe nói, nghe nói hắn luyện được dị thuật Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm, đủ để giết chết Tôn Giả?

Nàng kia kinh nghi hỏi lại.

- Hóa ra lại là hắn!

- Bằng vào dị thuật trong tay, có được năng lực chém giết Tôn Giả cũng không đáng sợ, giống như thời Thượng Cổ, có một kiện pháp bảo cường đại cũng có thể vượt cấp giết chết Chân Tiên, đáng sợ là tên Chu Báo này dùng tay không xé rách hư không, điều này nói rõ trừ pháp môn dị thuật kia ra, thực lực của hắn cũng vượt qua tưởng tượng.

Thần sắc Vân Thiên Hà ngưng trọng nói ra.

- Vậy làm sao bây giờ, hiện tại hắn đã tiến vào Thanh Kiếm Sơn!

Nhìn thấy biểu lộ thận trọng của Vân Thiên Hà, nữ tử lộ ra thần sắc lo lắng.

- Hiện tại thì không có gì, tiến vào Thanh Kiếm Sơn cũng không có gì, đó chỉ là đạo phòng tuyến thứ nhất của chúng ta mà thôi, cho dù hắn có tiến vào Thanh Kiếm Sơn. Muốn tìm được Địa Sát Hỏa Kỳ Lân cũng không phải là chuyện dễ dàng, hắn càng lợi hại, nhưng chỉ có một mình, không thể lật sóng gió gì đâu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.