Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1351: Chương 1351: Thiên Lôi lại hiện, Tiên Khí hiển uy.






Tu vị Thiên Lôi ra tay đã đạt đến cảnh giới Tam hoa tụ đỉnh, Ngũ Khí Triều Nguyên, so với Phượng Cửu tiên sinh thì cách xa vạn dặm, đặt ở bình thường, một đầu ngón cái là đã có thể ấn chết Phượng Cửu tiên sinh vạn lần rồi, cho nên, hắn biết rõ Phượng Cửu tiên sinh có Côn Luân Kính nơi tay, nhưng cũng không để ý.

Phượng Cửu tiên sinh cũng không dám lơ là, tế lên Côn Luân Kính, khẽ quát một tiếng, kinh quang của Côn Luân Kính bắn thẳng ra.

- Hừ, chỉ là sự giãy giụa của con sâu cái kiến!

Thiên Lôi kia nhìn cũng không nhìn.

- Kinh quang như vậy mà muốn ngăn cản Tử Tiêu Điện Trảo của ta, quả thực muốn chết!

Cạch! một tiếng, đại thủ của Thiên Lôi kia trực tiếp xuyên qua kính quang Côn Luân Kính, ôm đồm trên Côn Luân Kính.

- Ách!

Sắc mặt Phượng Cửu tiên sinh tái đi, lực lượng cường đại đột nhiên xuất hiện thiếu chút nữa đã chấn thần hồn của hắn phải xuất ra ngoài, mãnh liệt cắn đầu lưỡi một cái, hắn mới ổn định lại tinh thần của mình, phù một tiếng, một ngụm máu phun lên Côn Luân Kính

Lập tức, kính quang đại phóng, bắn về phía đại thủ.

- Tốt, rất tốt, lại có chút tâm huyết, ta thấy ngươi còn chưa vượt qua chín lần lôi kiếp a, ha ha ha ha!

Một tay bị bắn ra, tên Thiên Lôi kia cũng không có tức giận, ngược lại giống như nhìn thấy món đồ chơi gì đó thú vị, ha ha nở nụ cười, bàn tay bị bắn ra thoáng cái liền trực tiếp vươn vào trong lôi vân màu đỏ trên không trung, bắt đầu quấy động

- Tiểu tử, để cho ta tới giúp đỡ ngươi đi, xem thử người có thể vượt qua Cửu Tiêu Tử Lôi cướp, thành tựu Nhân Tiên vị hay không!

Theo tay hắn quấy động trên không trung, lôi vân màu đỏ trên bầu trời vậy mà thời gian dần qua biến ảo nhan sắc, lập tức, liền từ màu đỏ biến thành màu xanh sau đó lại thành vàng, cuối cùng, tạo thành một mảnh tử mang khiến người khác nhìn mà tim đập nhanh.

Oanh! ! !

Lôi Vân màu tím hình thành, một đạo lôi trụ màu tím từ trên bầu trời đánh thẳng xuống dưới, ở giữa Côn Luân Kính.

PHỐC!

Nhận lấy trọng kích của Cửu Tiêu Tử Lôi, Phượng Cửu tiên sinh thoáng như liên tục bị lôi kiếp tấn công, cả người đều lún vào trong mặt đất, kính quang của Côn Luân Kính thoáng cái cũng mờ đi.

Bất quá, hiển nhiên Thiên Lôi kia cũng không muốn cho hắn bất cứ cơ hội nào, khẽ quát một tiếng, đạo lôi quang thứ hai lại lần nữa đánh xuống

Lúc này đây, lôi quang màu tím cũng không bổ trúng mục tiêu của nó, trực tiếp đánh vào trong một mảnh tinh quang.

- Đại Tinh Túc Pháp, oanh cho ta! ! !

Đối mặt với sự uy hiếp của mười mấy tên Nhân Tiên, hơn nữa còn là Thiên Lôi mạnh hơn nhiều so với Nhân Tiên bình thường, Ngọc Thái Hư rốt cục cũng không dám che dấu thực lực của mình nữa, toàn lực thúc dục lực lượng của Đại Tinh Túc Cung.

Thật thể Đại Tinh Túc Cung dừng trên đỉnh đầu Ngọc Thái Hư, chỉ có lớn chừng đầu Ngọc Thái Hư, nhưng lại kích phát ra hơn mười mấy quang đoàn màu bạc, bắn về phía mấy chục Thiên Lôi.

Nhanh, thật sự quá là nhanh.

Nhanh tới cực điểm.

Theo cảm giác bị khóa định, đến bị Ngân Quang đánh tới, bất quá chỉ là chuyện trong nháy mắt.

- Chí Tôn Tiên Khí, điều này sao có thể? !

Lúc bị đánh trúng, Thiên Lôi cầm đầu đang chuẩn bị kích phát đạo Cửu Tiêu Tử Lô thứ ba, dưới áp lực của Chí Tôn Tiên Khí, liên tiếp lui về phía sau.

Không ai tránh khỏi một phát pháo này, có một nửa Thiên Lôi bị đuổi giết ngay tại chỗ, mà trong một nửa còn lại, cũng có đại bộ phận nhận lấy trọng thương, hú lên quái dị, chui vào lôi điện hải dương vô tận.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.