Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1367: Chương 1367: Thời Gian Đại Ma Bàn luyện hóa Ngọc Thái Hư




Thua tan tác, thảm bại làm hắn lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.

Ầm ầm, ầm ầm, ầm ầm, ầm ầm!

Một cú bạo tạc lớn vang lên trong hư không, Niên Dạ Tinh Túc Cung hoàn toàn tan vỡ, cái miệng của Ngọc Thái Hư hoàn toàn mở rộng, từ trong đó chảy ra chất lỏng kim hồng sắc.

Những thứ kim hồng sắc này, đều là máu, từ trong lỗ chân lông của hắn đều có máu chảy ra, thất khiếu chảy máu cũng không đủ để hình dung Ngọc Thái Hư lúc bây giờ, toàn thân của hắn, mỗi một lỗ chân lông đều có máu chảy ra, máy của Thiên Quân là màu vàng, nhưng hiện tại, máu màu vàng cungc biến thành màu hồng, điều này nói rõ tánh mạng lực của hắn đã trôi qua, chẳng những trên người của hắn, cả trên thần hồng cũng tiêu hao không còn bao nhiêu.

- Chí Tôn tiên khí, Chí Tôn tiên khí, dĩ nhiên là Chí Tôn tiên khí, là ngươi, ngày đó chính là ngươi!

Tinh thần của hắn bắt đầu vận chuyển, hắn chỉ vào Chu Báo, hét lớn.

- Đương nhiên là ta, nếu không thì ngươi nói tại sao có chuyện trùng hợp như vậy chứ?

Chu Báo cười lạnh, nói ra.

- Ngươi nhìn Hắc Trân Châu Hào của ta xem, có phải cảm thấy rất quen thuộc hay không?

- Bích Lạc Thiên?

- Đúng vậy, Bích Lạc Thiên, hiện tại nên gọi nó là Bích Lạc Đại Thế Giới mới đúng, Bích Lạc Thiên mà Linh Tiêu Điện các ngươi muốn đoạt được, không thể ngờ là rơi vào trong tay của ta, đúng không?

- Chuyện này...

- Ngọc Thái Thương cũng là ta giết, Định Tinh Bàn và Tạo Hóa Kim Sách phó bản cũng là ta đoạt được, ta còn phải cám ơn ngươi, nếu như không có hai thứ này, Bích Lạc Đại Thế Giới của ta cũng không được nguyên vẹn, Hắc Trân Châu Hào của ta cũng không có mạnh như vậy!

Chu Báo mỉm cười, nói ra.

- Ta đã phá hư toàn bộ kế hoạch của Linh Tiêu Điện các ngươi, ta thật sự cảm thấy rất hổ thẹn a!

- Ta giết ngươi!

Cảm xúc của Ngọc Thái Hư rốt cuộc cũng không chịu nổi, gào thét lao về phía Chu Báo.

Xoát!

Một đạo quang mang lóe lên, một cột sáng chiếu thẳng xuống, chiếu lên người của Ngọc Thái Hư.

- Đến thời điểm này, chẳng lẽ Ngọc Điện Chủ còn muốn chơi hoa chiêu với ta sao?

Chu Báo cười lạnh.

- Những giáo huấn ta hấp thu trên người của ngươi, bây giờ ta sẽ không cho ngươi bất cứ cơ hội xoay người nào!

Cột sáng màu xanh lá bị phong cấm, sắc mặt của Ngọc Thái Hư cứng lại, cái miệng nhếch lên, giống như muốn nói cái gì đó, thần niệm cường đại của Bát Kiếp Thiên Quân chấn động như muốn hướng Chu Báo nói cái gì đó, nhưng tất cả mọi thứ, đều bị cột sáng màu xanh phong cấm, sau đó, chỉ thấy Chu Báo điểm lên cột sáng, một hư ảnh Thời Gian Chi Luân xuất hiện trong cột sáng, xoay tròn rất nhanh.

Thời Gian Chi Luân xoay chuyển càng ngày càng nhanh, cột sáng bao phủ Ngọc Thái Hư cũng càng ngày càng sáng lên, dù Ngọc Thái Hư là Bát Kiếp Thiên Quân, thân là điện chủ Linh Tiêu Điện, trên người mang vô số bí pháp, thọ nguyên đã sớm viễn siêu Thiên Quân bình thường, chỉ tiếc, hắn bị Chu Báo vây ở bên trong cột sáng màu xanh, không thể chống đỡ được thời gian trôi qua, thời điểm ban đầu, còn không biết gì, nhưng khi thời gian qua đi, chuyển biến từ từ sinh ra.

Bộ dáng của Ngọc Thái Hư vốn chỉ chừng ba mươi tuổi, gương mặt không giận tự uy, nhưng từ từ, bộ dáng ba mươi biến thành bốn mươi, bốn mươi tuổi biến thành năm mươi tuổi, dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy hắn đang già yếu nhanh chóng, sau nửa canh giờ, khuôn mặt của hắn đã biến thành lão nhân tám mươi tuổi, râu tóc bạc trắng, da gà xương khô, đôi mắt sáng chói hữu thần cũng biến thành không hăng hái.

- Điện chủ Linh Tiêu quả nhiên danh bất hư truyền a, lúc này đã là ba mươi hai vạn năm, còn sống được đấy, Thời Gian Chi Luân, nhanh lên cho ta!

Nhìn thấy chuyển biến của Ngọc Thái Hư, ánh mắt của Chu Báo càng thêm ác liệt, lại tiếp tục kích thích Thời Gian Chi Luân.

Oanh!

Lại qua một phút đồng hồ sau, thân thể Ngọc Thái Hư rốt cuộc cũng khô mục hoàn toàn, mắt thường cũng có thể nhìn thấy thân thể của hắn khô quắt lại, khí tức sinh mệnh hoàn toàn biến mất.

- Tiếp tục!

Chu Báo không nhúc nhích chút nào.

- Chu Báo!

Trong giây lát, mộ cổ thần hồn chấn động mãnh liệt bên trong cột sáng xuyên thấu qua, thân thể Ngọc Thái Hư giống như đã mất đi sinh mệnh cũng mở mắt ra, oán độc trừng mắt nhìn Chu Báo.

- Ta nói rồi, ta sẽ không cho ngươi bất cứ cơ hội nào, giết ngươi, mới là đảm bảo tốt nhất cho ta!

Chu Báo cười lạnh.

Cột sáng màu xanh run rẩy mãnh liệt, giống như đang thừa nhận một lực ép vượt sức chịu đựng của nó.

- Bệnh nặng giãy dụa sao? Vô dụng thôi, hôm nay cho dù ta có hủy Thời Gian Chi Luân, ta cũng phải làm cho thọ nguyên của ngươi hao hết mà chết.

Chu Báo âm hiểm cười cười, điểm lên cột sáng màu xanh một cái, cột sáng màu xanh này vốn không chịu đựng nổi nữa, lập tức biến thành ổn định.

- Không!

Trong cột sáng, một cổ ý niệm không cam lòng truyền ra, trực tiếp đem cột sáng đang ổn định đánh vỡ, cùng lúc đó, thân thể khô gầy già nua của Ngọc Thái Hư, nứt toác ra, cột sáng vỡ tan.

Thân thể của hắn văng tung tóe, bảy tám đạo ánh sáng từ trong cơ thể của hắn bắn ra, bắn về bốn phương tám hướng.

- Ha ha ha ha, ta biết ngay ngươi sẽ dùng đến chiêu thức này, nhưng mà, vô dụng thôi!

Chu Báo cười ha hả, một chỉ màu đen lăng không bắn ra, bao lấy không gian vốn là cột sáng, một điểm này, lại hiện ra hư ảnh của hai cái Thời Gian Chi Luân, mà hai cái Thời Gian Chi Luân này, cái phía dưới không chút sứt mẻ, cái phía trên thì nhanh chóng chuyển động, quay như cối xoay gió.

- Đây mới là sát chiêu của ta, Ngọc Thái Hư, Thời Gian Đại Ma Bàn, xoắn nát thần hồn!

- Chu Báo, ngươi không sống tốt được đâu!

Cuối cùng, một tia thần hồn chấn động cũng dừng lại, điện chỉ Linh Tiêu Điện Ngọc Thái Hư đã thần hồn câu diệt.

- Một trăm bảy mươi ba vạn năm, mẹ kiếp, nhưng chỉ là Thiên Quân thì bỏ đi, nhưng vì sao hắn lại có nhiều thọ nguyên như vậy?

- Vạn Thọ Hằng Sa, không ngờ hắn lại tu luyện Vạn Thọ Hằng Sa!

Vạn Thọ Hằng Sa là một môn bí pháp thần bí trong Tam Thiên Đại Đạo, nổi danh ngang hàng với Chư Thiên Vạn Giới, một tu luyện là thời gian chi đạo, một tu luyện là không gian chi đạo.

Nhưng Vạn Thọ Hằng Sa này vào thời điểm Thượng Cổ đã thất truyền, không thể ngờ là Ngọc Thái Hư lại đạt được, hơn nữa còn tu luyện tới cảnh giới tiểu thành.

Một trăm bảy mươi ba vạn năm tuổi thọ!

Suy ngẫm lại, Chu Báo nhanh chóng cảm thấy xấu hổ, nhưng mà, hắn cảm thấy xấu hổ, người bên ngoài lại cảm thấy khủng bố.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.