Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1746: Chương 1746: Thông Thiên Đại Thánh




- Ta có thể thông qua truyền tống pháp trận đi mà!

- Đây là hai địa phương độc lập, truyền tống pháp trận không đi được!

Vương Xà nhàn nhạt nói ra.

- Bạo Phong Nhãn và Hỗn Độn Độc Hải không tương thông với ngoại giới, muốn đến chỗ đó, chỉ có thể đi qua!

- Sẽ không tà môn như vậy chứ?

- Hừ, đây là địa bàn của Thiên Tiên, ngươi cho rằng dễ tiến vào hay sao?

- Trên đời này còn phương thức nhanh hơn không?

- Hừ, ta biết rõ một người, hắn có thể trợ giúp ngươi trong thời gian nhanh nhất đi tới hai nơi đó, vấn đề là, người này không dễ nói chuyện!

- Mặc kệ hắn dễ nói chuyện hay không, hắn là ai, ở địa phương nào?

- Hành Thiên Đại Đế, tu sĩ cường đại thành tựu Địa Tiên chi đạo vài vạn năm, hắn đã đem Chư Thiên Vạn Giới trong Tam Thiên Đại Đạo tu luyện tới cực hạn, cho dù là ở giữa không trung của Tiên Giới, cũng có thể tìm được nhược điểm của không gian pháp tắc, trong nháy mắt vượt qua nghìn dặm, tuy không thể tùy tâm sở dục, nhưng muốn đi tới hai địa phương này, cũng không phải là một chuyện khó khăn, ít nhất là tiết kiệm cho ngươi thời gian gấp mười lần!

- Gấp mười lần, nói cách khác, chỉ cần Hành Thiên Đại Đế đồng ý, ta có thể trong thời gian hai ba tháng là có thể tới nơi!

- Đây là phương pháp duy nhất nhanh nhất, hơn nữa, ngươi còn phải hành động sớm, phòng ngừa Ngọc Hoàng Điện biết ngươi đi tìm Hành Thiên Đại Đế, vậy ngươi sẽ phiền toái!

- Địa phương của Hành Thiên Đại Đế ở nơi nào?

- Ta mang ngươi đi!

...

Tiên Giới, bên trong cung điện tĩnh mịch của Ngọc Hoàng Điện, khắp nơi đều là cảnh tượng tiên khí phiêu dật, tiên nga lực sĩ, vội vàng mà qua lại trong cung điện, ở sâu bên trong cung điện, trong một tiểu đình an tĩnh, trong đình, hai gã trung niên nam tử lẳng lặng ngồi đối diện, một gã nam tử sắc mặt nho nhã, hai mắt cực kỳ hữu thần, nhìn quanh, mờ mờ ảo ảo tản ra uy nghi khôn cùng, mà một gã trung niên nam tử khác toàn thân tản ra khí tức âm u vô cùng, ngồi ở chỗ kia, giống như hư không tối sầm, hút lấy ánh sáng và nhiệt độ ở xung quanh, giống như muốn đem mọi thứ hữu hình thôn phệ toàn bộ.

Hai người cứ như vậy lẳng lặng ngồi đó, cũng không biết trôi qua bao lâu, cuối cùng, trung niên nam tử sắc mặt nho nhã cũng cảm thán một câu.

- Tên Chu Báo kia, ta nhất định phải giết hắn!

- Cũng bởi vì hắn giết hai nhi tử của ngươi?

Trong niên nam tử ẩn trong hắc ám khôn cùng ngẩn đầu lên, trên gương mặt tuấn lãnh hiện ra nụ cười đầy trào phúng.

- Đừng quên, là con của ngươi muốn giết hắn trước, cướp lấy số mệnh của hắn, thành tựu ứng kiếp chi nhân!

- Chỉ là một tên chưa tu thành Địa Tiên, nói cái gì đạo lý?

Nam tử nho nhã cười lạnh.

- Huống chi, ta muốn giết hắn, cũng không phải chỉ vì nguyên nhân này, số mệnh của ứng kiếp chi nhân như hắn đúng là quá mạnh mẽ, lại có được một nửa số mệnh của Hoang Lôi, nếu tiếp tục như vậy, chỉ sợ muốn chế trụ cũng không chế trụ nổi!

- Không chế trụ nổi sao? Những người tu luyện Đế Hoàng chi đạo như các ngươi thích khống chế tuyệt đối, đối với những gia hỏa không khống chế nổi, tất nhiên là muốn hạ sát thủ, ta cũng nhìn thấy không ít!

Nam tử này giống như nghĩ tới cái gì đó, trên mặt cười trào phúng càng đậm.

- Nhưng đáng tiếc, Ngọc Hoàng Đại Thánh, ngươi không thể nào làm được chuyện khống chế tuyệt đối, trước kia ngươi có thể khống chế tuyệt đối với hạ giới, nhưng bây giờ, nơi này là Tiên Giới, ngươi chỉ có thể khống chế địa bàn nho nhỏ của mình thì bỏ đi, ở đây còn hai Đại Thánh khác, trong Tiên Giới rộng lớn này, ngươi căn bản là không cách nào khống chế tuyệt đối đâu!

- Có lẽ ta có thể làm được, ngươi nhìn không ra sao?

Ngọc Hoàng Đại Thánh cười cười.

- Ta đã thả ra tin tức, trong Tiên Giới này, trừ địa bàn của hai người kia, Chu Báo có thể sống yên ổn sao? Ngươi xem, chẳng phải từ chuyện này ta đã khống chế đại bộ phận của Tiên Giới rồi sao? Khống chế chỉ là mục tiêu, thủ đoạn, nhưng phương thức không giống nhau mà thôi!

- Năm đó ngươi dựa vào điểm này, bước vào Thiên Tiên chi cảnh, ha ha, khống chế, thủ đoạn, những vật này, ta không hiểu, lúc đó ngươi có bổn sự ngộ ra Thiên Tiên chi đạo, nhưng lúc này đây, tại sao phải cho ta ra tay chứ? Tên Chu Báo này, đáng giá cho ta ra tay sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.