Chu Báo, lúc này xem như ngươi đánh ra danh tiếng lớn rồi !
Lý Tú nhìn Chu Báo, mang theo một chút hâm mộ, một chút ghen ghét, nhưng càng nhiều hơn nữa là mừng rỡ.
- Vốn đang chuẩn bị mượn Thái Uyên Thiên chi hội lúc này để vượt qua ngươi, xem ra, lại bị ngươi bỏ xa rồi !
Chu Báo cười cười.
- Vậy thì phải nhìn xem thu hoạch của ngươi lúc này đến cùng có phong phú không!
Lý Tú lắc đầu.
- Cho dù phong phú, cũng không thể so được với nhân tình của một Chân Tiên ah, hơn nữa, ngươi còn tìm được một kiện Thuần Dương pháp khí nữa!
- May mắn thôi!
Nghĩ đến quá trình mình cướp lấy Thái Âm Toa, Chu Báo hiện giờ trong lòng còn thấy mát lạnh.
- Chu đại nhân, đa tạ các hạ rất nhiều, nhờ các hạ mà tại hạ thu được rất nhiều lợi ích !
Đúng lúc này, Mạc Âm Dương mở miệng nói, hướng về phía Chu Báo ôm quyền, nhưng so với lúc tiến vào Thái Uyên Thiên, thái độ cung kính hơn nhiều.
- Chuyện ở nơi này cũng xong rồi, Âm Dương cũng muốn cáo từ, về sau nếu có gì cần, tại hạ sẽ cống hiến hết sức lực!
- Nào phải, là ta nhận nhân tình của ngươi trước mà, Mạc tiên sinh không cần chú ý!
Chu Báo cũng ôm quyền, thái độ ôn hoà, Mạc Âm Dương này lai lịch thần bí, khiến Chu Báo có một loại cảm giác không tín nhiệm, hơn nữa hiện giờ hắn đã đủ nhiều việc rồi, thật sự là không muốn thâm giao với gia hỏa không rõ lai lịch này.
Mạc Âm Dương cũng nhìn ra thái độ của Chu Báo, mỉm cười, thân hình hóa thành một đoàn khói bụi biến mất tại chỗ
- Tốt rồi, mọi người đi rồi, chúng ta cũng cần phải trở về thôi!
Mạc Âm Dương đi rồi, Chu Báo liếc nhìn hai người Vương Xà và Lý Tú.
- Vương Tọa, có phải chuẩn bị trở về Thiên Long Đạo không!
- Không, đến chỗ ngươi trước, lúc này nhận được quá nhiều chỗ tốt, ta cần phải hảo hảo tiêu hóa thoáng một chút, củng cố một ít thực lực !
Vương Xà lắc đầu nói.
- Cũng tốt, mọi người kết bạn mà đi, cũng bớt đi rất nhiều phiền toái!
Chu Báo gật đầu nói
- Thế nào, Lý Tú? !
- Tốt, tuy rằng đã đi qua lãnh địa của ngươi, nhưng cũng chưa hảo hảo xem qua, giờ có cơ hội đi xem cũng không tệ!
Lý Tú mỉm cười nói.
- Này, ngươi nói cái đầu lâu này có thể luyện chế lò đan, làm sao để luyện chế đây? !
Trở lại Tây Bắc Vũ Dương Lĩnh của mình, tên Vương Xà này liền lập tức bế quan, tiêu hóa chỗ tốt lấy được từ trong Thái Uyên Thiên, Chu Báo thì lại đi dạo vài vòng với Lý Tú trong lãnh địa của mình, sau đó từng người bế quan.
Dù sao hiện giờ những gia hỏa có thể còn sống trở về từ Thái Uyên Thiên đều nhận được chỗ tốt cực lớn, không tiêu hóa thì trong nội tâm thật có chút không nỡ, giống như Lão Kim Kê vậy, ở trên Lam Kình Đảo và trong Thái Uyên Thiên, Chu Báo vì bỏ ngay quan hệ với hắn, một câu cũng không nói, lúc trở về muốn hỏi tình huống của hắn, kết quả nhận được tin tức là hắn cũng đã bế quan. Nếu tất cả mọi người đều đã bế quan vậy thì Chu Báo cũng không thể ngoại lệ được.
Bởi vì tu vị của hắn hiện giờ thật sự quá mức cường đại, mỗi một lần bế quan, khi có chỗ đột phát, đều tạo thành thanh thế và lực ảnh hưởng cực lớn, trước kia ngược lại không có gì.
Nhưng hiện giờ hắn đã kết hôn rồi, trong nhà còn có một lão bà, nô bộc như mây, nô tài như mưa, ngươi cũng không thể không có chuyện gì liền xốc phủ lĩnh chúa của mình lên một hai lần được? Coi như hiển uy phong thì cũng không thể lộ liễu như vậy được đúng không?
Cho nên, Chu Báo cố ý tìm một nơi chuyên môn để mình bế quan tu luyện trong Tích Lôi sơn.
Đây là một hạp cốc ở phần eo Tích Lôi sơn, cốc sâu ngàn trượng, từ bên ngoài nhìn lại, trong cốc sương mù lượn lờ, mây trôi rậm rạp, chim bay tuyệt tích, thú không qua lại. Trong cốc chỉ có một cái độc đầm, tản ra khí tức âm u hôi thối.
Chung quanh độc đầm, đều là cành khô lá héo úa, gốc cây già khô héo, âm khí um tùm, vừa nhìn cũng biết không phải là vùng đất hiền lành gì, cũng không phải là chỗ tu luyện của người trong chính đạo. Nhưng Chu Báo lại cảm thấy nơi này rất lý tưởng. Yêu cầu của hắn không cao, không có người, yên tĩnh là được.
Về phần những người khác khi tu luyện cần Thiên địa nguyên khí, hắn căn bản không thèm để ý chút nào.
Cũng không cần thiết phải để ý, hiện giờ hắn tu luyện, căn bản không có quan hệ gì với Thiên địa nguyên khí chung quanh cả, tích lũy của hắn vô cùng phong phú, trụ cột vô cùng vững chắc, việc hắn muốn làm nhất hiện giờ chính là lợi dụng linh khí vô cùng khổng lồ tổn trữ trong trong cơ thể mình, lợi dụng nguyên vẹn nguyên khí, mà không phải là đi hấp thu Thiên địa nguyên khí.
Hiện giờ, chuyện đầu tiên khi hắn bế quan, chính là hỏi thăm Thanh Linh cách dùng đầu lâu của Tiên Thiên Thần Chích mà hắn thu được.
Đầu lâu nhìn như hoàng ngọc này, hắn biết rõ không tầm thường, nhưng dù thế nào thì cũng không thể tìm thấy chỗ nào không tầm thường, khối đầu lâu này phảng phất như được tạo thành hoàn toàn từ hoàng ngọc vậy, giống như vô số tác phẩm nghệ thuật mà hắn đã gặp ở kiếp trước vậy
- Đấu suất hỏa của ngươi đã bỏ vào rồi, chỉ cần khắc lên mấy trận pháp là được!
Thanh Linh thản nhiên nói, trong sóng tinh thần mang theo một tia run rẩy cổ quái, phảng phất đang suy tư gì đó
- Trận pháp, trận pháp gì, ta nên làm như thế nào? !
Chu Báo hỏi.
Nguyên một đám đồ án truyền đến từ trong sóng tinh thân của Thanh Linh, trực tiếp khắc sâu vào trong óc Chu Báo.
- Chính là những đồ án này, khắc nó lên!
Chu Báo tiếp thu đồ án một trận pháp, bỗng nhiên Thanh Linh ồ lên một tiếng
- Như thế nào rồi hả? !
Chu Báo hỏi.
- Ngươi có vẻ không đúng lắm, tiểu tử, thần hồn của ngươi sao lại cường đại hơn nhiều như vậy, hiện giờ trừ khi là được ngươi đồng ý ra, ta căn bản không cách nào trao đổi với ngươi, hơn nữa hiện giờ ta cũng không cách nào cảm ứng được tình huống thân thể của ngươi, lực lượng của ngươi phảng phất như thoáng cái biến mất, lại phảng phất được gia tăng lên vô số lần, căn bản không thể thăm dò được, cái này không đúng ah, tiểu tử, Thuần Dương chi thủy cho dù thần kì, cũng không thể nào khiến ngươi biến hóa như thế được!
- Nếu như là thi hài của Tiên Thiên Thần Chích thì sao!
Chu Báo hắc hắc nói.
- Hơn nữa, Chân Long cửu khiếu của ta cũng đã xảy ra chút vấn đề nhỏ!
Đồng thời khi nói chuyện, Chu Báo liền kể chuyện chín cái huyệt khiếu của mình tạo thành một cái đan điền cực lớn, cùng với chuyện năng lượng màu vàng thần bí tiến vào trong đan điền từng chuyện nói ra, Thanh Linh nghe được sững sờ cả người.