- Vũ Dương Vương, có phải ngươi quá nhạy cảm hay không, cái Lưỡng Nghi Vi Trần Trận này chính là ngươi và Tạo Hóa Đồng Tử liên thủ thành lập, trừ hai người các ngươi ra, người khác cho dù có cố tình phá hư, chỉ sợ cũng không có thực lực hành động, chẳng lẽ trong hai người các ngươi, có một người là nội ứng của Ma tộc sao!
Nói chuyện là điện chủ Linh Tiêu Điện Ngọc Thái Huyền, mấy năm gần đây, uy thế của Linh Tiêu Điện đã không bằng lúc trước, đặc biệt là khi Tạo Hóa Đồng Tử và Chu Báo tại Thiên Giới Đại Thế Giới có lực ảnh hưởng càng lúc càng lớn, ủng hộ đối với Nhân Hoàng Yến Vân Thiên càng ngày càng nhiều, Nhân Hoàng Yến Vân Thiên triệt để nắm giữ danh phận đại nghĩa trong Thiên Giới, đại biểu cho Thiên Giới khi tiếp xúc với dị tộc, thân phận càng ngày càng quý trọng, mà Linh Tiêu Điện bởi vì bị Chu Báo làm thua thiệt mấy lần, nguyên khí đại thương, càng ngày càng không có lời nói, địa vị tại Thiên Giới Đại Thế Giới, cũng đã hạ xuống thấp nhất, hiện tại trên cơ bản đã cũng những tông môn kia ngang hàng, nếu như cân nhắc đến thực lực của bọn họ bây giờ, thậm chí còn không bằng với những siêu cấp đại tông môn kia, ngược lại là Tiên Cung, mượn lúc đại kiếp nạn này, thực lực tăng nhiều, ở trong Thiên Giới Đại Thế Giới, trong Thất Thần Vực, nguyên vốn cũng có một ít tán tu, thực lực những tán tu này không yếu, có rất nhiều người có tu vi Tán Tiên, thậm chí còn có tu vi Chân Tiên, những tán tu này, bản thân thực lực cường đại, lại không muốn bị môn phái ước thúc, cho nên cho tới nay không có người nào có thể quản khỉ gió gì tới bọn họ, từ khi Thiên Giới Đại Thế Giới bại lộ, càng ngày càng nhiều phiền toái liên tiếp mà đến, những tán tu này cảm thấy bất an, bắt đầu đi tìm chỗ dựa, đối với bọn họ mà nói, trong tất cả siêu cấp thế lực của Thiên Giới Đại Thế Giới, cũng chỉ có Tiên Cung hợp khẩu vị với bọn họ nhất, bởi vậy, mấy năm gần đây, thực lực của Tiên Cung bằnh trướng, mà ở trong mắt của các thế lực khác, đố kị trong lòng, nhưng lại không có biện pháp, ai bảo Chu Báo là người của Tiên Cung chứ?
Đối mặt với cục diện như vậy, Ngọc Thái Huyền cũng chỉ có thể miễn cưỡng duy trì Linh Tiêu Điện mà thôi, trong nội tâm mặc dù hận Chu Báo thấu xương, nhưng ở bên ngoài lại không dám đối nghịch với Chu Báo, chỉ có thể mượn cơ hội như vậy, để kích thích Chu Báo mà thôi.
Nhưng cũng vào lúc này, Chu Báo cũng không có tâm tư tranh cãi với hắn, hắn ngẩng đầu liếc nhìn qua Ngọc Thái Huyền, gật đầu nói.
- Đúng vậy, đây chính là địa phương ta cảm thấy kỳ quái nhất, dựa theo đạo lý mà nói, cái Lưỡng Nghi Vi Trần Trận là ta và Tạo Hóa Đồng Tử liên thủ tạo ra, cho dù muốn ở trong hư không, cũng chỉ có ta và Tạo Hóa Đồng Tử là có thể phá hư, Tạo Hóa Đồng Tử cho dù có điên, cũng không có khả năng để cho Thiên Giới Đại Thế Giới rơi vào trong ma kiếp, đương nhiên ta sẽ không làm như vậy.
Chu Báo nói như vậy, tuy hắn cũng không có giải thích vì cái gì mà mình lại không làm như vậy, nhưng không biết nguyên nhân vì sao, lời của hắn nói ra lại làm cho mọi người ở đây tin phục, cũng không có nghi vấn đối với lời nói của hắn.
- Chính vì như thế, ta mới càng cảm thấy có điểm cổ quái, hiện tại trong Thiên Giới Đại Thế Giới, cho dù muốn nghĩ cách trên người của ta, hay là Tạo Hóa Đồng Tử, đều là không thực tế, chuyện này chỉ làm cho người đó chết không chỗ chôn mà thôi, cho nên sẽ không có phiền toái như thế.
Lưỡng Nghi Vi Trần Trận nhìn thì hoàn mỹ vô khuyết, nhưng trên thực tế, lại không giống như vẻ bề ngoài của nó.
- Sở dĩ các ngươi không nhìn ra vấn đề, là vì trừ ta và Tạo Hóa Đồng Tử ra, không có người thứ ba biết rõ điểm mấu chốt của trận đồ Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, có lẽ trong Thiên Giới Đại Thế Giới, thật sự chỉ có ta và Tạo Hóa Đồng Tử biết rõ trận đồ của Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, nhưng với Đại Thế Giới khác thì sao, thế lực khác của hư không vũ trụ thì sao? Các ngươi sẽ không ngây thơ cho rằng, trận đồ của Lưỡng Nghi Vi Trần Trận chỉ có một phần hay sao?
- Ngươi nói rằng, chính là những sứ giả của Đại Thế Giới khác sao?
- Thông đạo đi thông Hư Không Tiên Giới là lợi ích cộng động của bọn họ, nhưng mà, với tư cách là Đại Thế Giới khác biệt, bọn họ cũng có lợi ích riêng của mình, cho dù hợp tác với Ma tộc cũng không có gì kỳ quái, cũng không đáng đáng ngạc nhiên cả!
Chu Báo thản nhiên nói ra.
- Chúng ta nên làm thế nào, bắt hết những tên sứ giả tới tự dị giới sao?
Thời điểm này, mọi người mới phát hiện, thì ra những tên sứ giả tới từ dị giới mà bọn họ cho là khách quý, một tên cũng không có mặt ở đây, hiển nhiên, thời điểm triệu tập hội nghị, Chu Báo đã nghĩ tới điểm này.
Chu Báo lắc đầu, nói.
- Không được, trong đám người bọn họ có không ít cường thủ, người thường không thể ứng phó.
Lời này nói, cả đám nhịn không được mà cúi thấp đầu, trong những tên sứ giả tới từ dị giới này, không thiếu tu sĩ Nhân Tiên, tu sĩ Nhân Tiên, đối với một Thiên Giới Đại Thế Giới đã xuống dốc mà nói, đã là chiến lực cấp cao nhất, trừ Chu Báo, Vương Xà và Tống Tử Phật ra, thì chỉ có vài người rải rác ở đây mới có thể mà thôi, cũng chỉ có một ít cao tầng của vùng biển mới có thể đối phó mà thôi, cho nên, Chu Báo nói lời này, đã làm cho bọn họ lâm vào trầm mặc.
- Nếu ngươi đã nói chuyện này ra, ta nghĩ, có lẽ ngươi đã có biện pháp giải quyết rồi!
Vào lúc này, Ngọc Thái Huyền tiếp tục mở miệng.
- Ta không có biện pháp để giải quyết, duy nhất có thể làm chính là trông coi Lưỡng Nghi Vi Trần Trận!
Chu Báo cảm thán một tiếng.
- Sở dĩ mời tất cả mọi người tới đây, chủ yếu cũng hi vọng thời điểm mọi người tiếp xúc với những tên sứ giả đó nên cẩn thận, không nên bị bọn chúng lợi dụng, dù bọn chúng có một ít lực lượng, nhưng ở bên trong Thiên Giới Đại Thế Giới cũng chỉ là người ngoài, đối với Thiên Giới Đại Thế Giới chưa quen thuộc, muốn được việc, nói không chừng, còn cần các vị ngồi đây hỗ trợ!
Chu Báo nói ra.
Người ngồi đây đều là người thông minh, lập tức hiểu ý của Chu Báo.
Chu Báo đang dự phòng cho mình, chính là bảo chính mình không nên bị người ngoài lợi dụng, cẩn thận ngẫm lại, đúng là có khả năng này thật, những tên sứ giả tới từ bên ngoài này đúng là tới từ các thế lực lớn, có được tài nguyên không phải như tông môn bị khốn thủ như Thiên Giới Đại Thế Giới có thể so sánh, vạn nhất có một ngày, một tên sứ giả xuất ra một thứ đồ vật mà bản thân mình không cách nào cự tuyệt, bảo mình đi làm một ít việc có hại, không thể nói trước là mình không làm.