Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1644: Chương 1644: Tiến hành chạy trốn 1




Nếu như không phải Chu Báo hắn trong lúc vô ý tìm ra thông đạo Tiên Giới, cũng sẽ không có nhiều người biết vị trí hiện tại của hắn, mọi người vẫn còn sống tốt lành hay sao? Nếu đã như vậy, thì hắn còn phải sợ cái rắm gì?

Không mang theo Chí Tôn tiên khí chạy trốn, Thiên Cơ đại đế ngươi còn có thể tìm được ta không? Tìm không được ngươi có thể làm khó dễ được ta sao? Về phần vị trí tinh vực có phải là hoang vu, có phải là có Đại Thế Giới khác bên trong hư không vũ trụ hay không, có các thế lực lớn không, thì căn bản không phải ở trong phạm vi suy nghĩ của hắn, một kẻ xã giao để kiếm nơi ở thì không quan trọng.

Vì vậy, hiện tại Chu Báo rất hài lòng, thập phần cao hứng, hắn không hề chú ý tới hình tượng liền chửi ầm lên, đồng thời hắn cảm thấy thông suốt, như là được ăn mật ngọt, đột nhiên trong lúc đó thấy thông suốt, loại cảm giác này chỉ có thể dùng một chữ sảng khoái để hình dung.

Lúc này, ở sâu bên trong vô tận thời không Thiên Cơ đại đế bị Chu Báo làm cho tức giận tức tới mức ho khan không thôi, hai người bên cạnh hắn thì vẻ mặt cổ quái, dường như muốn cười rồi lại cố nén lại, cái biểu tình kia, rất khó chịu a, bọn họ một trái một phải lôi kéo Thiên Cơ đại đế, rất sợ tên Thiên Cơ đại đế này vì giận giữ mà làm ra chuyện gì không nên làm.

- Người này không thể tha thứ, không thể tha thứ!

Thiên Cơ đại đế bị kéo trở về, môi không ngừng run run, trong miệng lẩm bẩm:

- Người này không thể tha thứ, không thể tha thứ!

- Yên tâm đi, người này đã nhập vào kiếp, muốn thoát thân là không có khả năng a, nếu muốn xả giận thì cũng không phải là lúc này.

- Đúng vậy, bây giờ tốt nhất nên chú ý ứng phó với Ma tộc đi a, tuy rằng bọn họ không thể công phá Vọng Hải Lâu thành,thế nhưng nhiều người tập trung tại Trầm Tinh Tiều như vậy, mục tiêu trọng điểm là ở đó, so với kế hoạch ban đầu của chúng ta không khớp a, ngươi là người lập ra cái kế hoạch này, cũng là người phụ trách thực thi, ngươi hẳn là phải đứng ra a!

Nói xong một phen, rút cục Thiên Cơ đại đế đang giận dữ cùng bình tĩnh trở lại, ngồi xuống dưới ghế thở dốc một hồi, rút cục cũng bình thường trở lại, nói:

- Gọi Bình Linh vương tới.

" Ha ha, hiện tại ta rút cục đã biết tại sao những người đàn bà ngang ngược đều thích chửi đổng, loại chuyện này thật là hữu ích cho thân thể a, mắng từ đầu đến chân kẻ không vừa mắt, dùng hết những câu thô tục, tận sức vũ nhục đối phương, không chỉ có thể phát tiết oán khí trong lòng ra bên ngoài, thậm chí có thể khiến đối phương tức chết, còn có chuyện tình nào hại người lợi ta như thế này a? Có chuyện nào sảng khoái hơn chuyện này?"

Chu Báo nghĩ rằng không có, loại chuyện này quả thực quá mức sung sướng, sảng khoái tới cực điểm, thật sự từ sảng khoái không thể hoàn toàn hình dung ra tâm tình của hắn hiện giờ.

- Tiểu tử nhà ngươi, từ nơi nào học được nhiều ngôn ngữ ô uế như vậy, cũng không sợ ô uế đầu lưỡi sao?

Khi Chu Báo một lần nữa xuất hiện tại Thái Hoa Sơn, Tạo Hoá Đồng Tử ngay cả khí lực quở trách hắn cũng không có, chỉ dùng ánh mắt cổ quái nhìn Chu Báo, dường như là nhìn một loài động vật mới lạ mà thôi.

- Ô uế đầu lưỡi cái rắm. Mấy người các ngươi tự cho mình là thanh cao, bất quá một điểm cũng không sảng khoái!

Chu Báo khinh thường nói:

- Ngươi xem ta hiện tại, thích mắng thì mắng, hình như trong lúc chửi mắng mà cảnh giới của ta có cảm giác như đột phá, tâm tình sảng khoái không gì sánh được, ha ha!

- Ngươi cao hứng quá sớm, chớ quên, ngươi và Thiên Cơ đại đế đã lâm vào cảnh thuỷ hoả bất dung.

- Ta sợ hắn? Hừ!

Chu Báo khinh thường nói:

- Chẳng phải đều bị ta mắng thành cái dạng này sao, lại còn có thể nhịn không ra tay, tên gia hoả như vậy ngươi cho rằng có thể tạo thành uy hiếp với ta?

- Không nhịn được việc nhỏ sẽ không hoàn thành được nghiệp lớn.

- Hắn ẩn nhẫn nhiều năm như vậy, đã biến thành con rùa đen rút đầu, tên Thiên Cơ đại đế này suốt ngày trốn ở nơi bí mật nào đó tính kế người khác, sợ rằng đã quên cách xuất thủ như thế nào!

Cái nhìn của Chu Báo đối với Thiên Cơ đại đế càng lúc càng khinh thường.

- Mặc kệ hắn có mưu đồ đại sự gì, nhát gan như vậy, sự tình càng lớn, xác xuất thất bại của hắn càng cao!

- Tiểu tử nhà ngươi, sao không biết kiềm chế tính tình một chút, đừng quên hắn là thượng cổ đại đế, trên thiên đình thời thượng cổ, trong chín chín đại đế hắn được liệt vào trước vị trí thứ năm.

- Bài danh trước vị trí thứ năm thì làm sao, nhiều năm trước thì làm sao?

Chu Báo cười lạnh nói:

- Hơn nữa hiện tại bọn họ phải đối phó Ma tộc, lấy tính cách nhẫn nhịn của hắn, vô luận như thế nào cũng phải chờ tới lần Ma kiếp này chấm dứt mới có thể quản tới ta lẽ nào ngươi chắc chắn rằng bọn họ đối mặt với đám Ma tộc kia nhất định sẽ thắng sao?

- Ma tộc đích xác không hề thiếu cao thủ, còn có Vu cổ hậu và Trí Hải hậu áp trận, thế nhưng đừng quên, bên trong Trầm Tinh Tiều có vô số yêu tộc, còn có những Địa Tiên sau lưng Thiên Cơ đại đế, còn có Chí Tôn tiên khí như Vọng Hải Lâu thành!

- Đám người Thiên Cơ đại đế nếu có thể tuỳ tiện động thủ ta hiện tại cũng không sống được mà đứng ở chỗ này!

Chu Báo nở nụ cười như lão hồ ly, vừa nhục mạ Thiên Cơ đại đế, bây giờ lại kiểm tra y tứ của hắn, Chu Báo không ngờ mắng chửi hắn như vậy, Thiên Cơ đại đế cũng không xuất thủ, hiển nhiên những thượng cổ đại đế bị hắn chế rất nhiều so với sự tưởng tượng của hắn, cũng gặp phiền phức hơn nhiên, thậm chí còn giống như Thương Hải đại đế, cũng bị giam cầm tại một thời không không biết tên, nếu muốn xuất thủ cần một điều kiện cực kỳ hà khắc, cứ như vậy khiến cho Chu Báo an tâm không ít.

- Ngươi đừng tưởng rằng một chút thông minh ấy có thể gạt được Thiên Cơ đại đế!

- Ta không trông cậy vào việc có gạt được hắn hay không, ta chỉ là muốn vì chính mình mà tính toán mà thôi!

Chu Báo nói tiếp:

- Hiện tại thứ tên này duy nhất có thể trông cậy là Vọng Hải Lâu thành, chỉ là ngươi chớ quên, thứ đó chỉ là Chí Tôn tiên khí, thế nhưng dù sao đứng trên Thiên Giới Đại Thế Giới này, muốn phát huy uy lực cực đại cũng có hạn chế, không phát huy được toàn bộ uy lực, nếu thứ đó quả thật muốn phát huy toàn bộ uy lực. Hắc hắc, Thiên Giới Đại Thế Giới gặp phiền phức to rồi.

Về điểm này, Chu Báo không phải nói chuyện giật gân, điều hắn nói chính là sự thực, một kiện Chí Tôn tiên khí toàn lực phát huy trên Thiên Giới Đại Thế Giới, hai lực lượng Đại Thế Giới trực tiếp va chạm với nhau, vô luận là Vọng Hải Lâu thành, hay là đối với Thiên Giới Đại THế Giới đây đều là lực lượng có tính huỷ diệt.

Sở dĩ chỉ cần trong phạm vi Thiên Giới Đại Thế Giới, bọn người Thiên Cơ đại đế sẽ không điên cuồng như vậy, cứ như vậy, uy hiếp đối với Vọng Hải Lâu thành sẽ bị giảm xuống rất nhiều, về phần đám yêu tộc trong Trầm Tinh Tiều, Chu Báo cũng không đoán được bọn họ có thể ngăn cản đám Ma tộc này được bao nhiêu.

- Lẽ nào ngươi cho rằng Ma tộc sẽ không thắng được.

- Ta không quản Ma tộc thắng hay thua, ta làm tất cả chỉ để chuẩn bị sớm hơn một chút mà thôi, mặc kệ là Thiên Cơ đại đế, còn có các thế lực khác ở hư không vũ trụ, nếu bọn họ không chuẩn bị cho tốt, đến lúc đó sẽ có chút không quen tay nóng nảy mà chiến đấu. Đám người Ma tộc nhìn như đã chuẩn bị tốt, thế nhưng trên thực tế bọn họ đã không thể lợi dụng Lưỡng Nghi Vi Trần Trận của chúng ta, cho dù bọn hắn dẹp xong Trầm Tinh Tiều, kế tiếp nếu muốn đối mắt với Thiên Giới Đại Thế Giới và đông đảo các thế lực khác trong hư không vũ trụ tập kích, sẽ lâm vào hỗn chiến, hiện giờ là thời loạn lạc, ta nghĩ cho đến lúc này, hẳn sẽ không có ai mà không nghĩ cho bản thân mình a.

- Ngươi làm những thứ đó để chuẩn bị ly khai sao?

- Kỳ thực ngươi cũng có thể ly khai a, mang Tạo Hoá Kim Sách đi.

Chu Báo liếc mắt nhìn Tạo Hoá Đồng Tử.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.