Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1628: Chương 1628: Tiên Thiên hỏa linh thần thể. (1)




Chỉ là, muốn tu thành đệ tứ Nguyên Thần so với tu thành đệ tam Nguyên Thần khó khăn hơn nhiều, đem lực lượng hỗn độn còn lại từ đệ tứ Nguyên Thần đi ra ngoài quả là chuyện vô cùng khó khăn. Trên thực tế, tam thi Nguyên Thần cũng là một trong những loại pháp môn khó khăn nhất, dựa theo cách kiến giải của Quỷ Oa Oa mà nói, lấy cảnh giới của Chu Báo hiện tại, thực lực cùng với lực lượng đúng với lý giải, muốn làm được điểm này, không có trên nghìn năm thời gian là không có khả năng, Chu Báo không muốn chờ nhiều năm như vậy, sở dĩ, hắn được như vậy là do một người chỉ cho biện pháp.

- Ta cũng không lấy kiếm khí mang theo nguyên thần, ta lấy sát khí thai nghén trong kiếm khí của tạo thành hình, sau đó ta liền chú nhập đệ tứ Nguyên Thần vào bên trong, khiến cho lực lượng hỗn đỗn hoàn toàn biến mất, ngươi nói ngươi là phụng mệnh tiếp thu thiên địa nguyên khí, chính là Tiên Thiên sát khí trong thời sơ khai sao? Kiếm khí của ta nhiễm sát khí của ngươi, hẳn là có thể dễ dàng làm được điểm này.

Đây chính là lời Chu Báo hỏi Quỷ Oa Oa, Quỷ Oa Oa suy nghĩ một hồi, cũng hiểu được đạo lý trong đó, chỉ là, bởi vì chưa từng có người trải qua như vậy, bởi vậy Chu Báo phải cẩn thận hành sự.

Vào lúc này, sau khi tu luyện tam thi Nguyên Thần hiển nhiên không nằm trong kế hoạch của Chu Báo, thế nhưng cũng không biết vì sao, hắn tu luyện pháp môn tam thi nguyên thần này, sau khi vừa tiến vào tạo hóa Thánh Thành, tạo hóa khí nồng đậm không ngờ lại tự vận hành, khiến cho đệ tam Nguyên Thần của hắn đại thành, mà kiếm khí của hắn và đệ tứ Nguyên Thần lại sắp sửa dung hợp. Một ngày trôi qua, kiếm khí cứ như vậy mà nhiễm chút khí tức hỗn độn, hơn nữa muốn từ đệ tứ Nguyên Thần tách ra thì khó khăn hơn nhiều. Bởi vậy, hắn không chút suy nghĩ liền tế ra hồng sắc hồ lô kia, khẽ quát một tiếng, một vật trong suốt như ngọc lưu ly từ phía sau kiếm nguyên xuất hiện, xoát một cái liền nhập vào bên trong hồ lô.

- Đây là...

Tạo Hóa Đồng Tử tuy rằng là Chí Tôn Thiên Giới, thế nhưng cũng không hiểu hành vi có chút quỷ dị của Chu Báo, tức thì sửng sốt, trong mắt hiện sự nghi hoặc.

- Ta tu luyện tam thi Nguyên Thần, đó chính là mấu chốt, đó là con đường tắt!

Chu Báo cũng không kể lại tình huống xảy ra, hắn chỉ thuận miệng ứng phó một vài câu, lại nói:

- Cái đó và sự tình hiện tại không có quan hệ gì.

- Xem ra ngươi tu luyện tam thi nguyên thần đã tới bình cảnh, bị khí tạo hóa kích thích, bởi vậy thoáng cái liền đột phá bình cảnh, ta nên chúc mừng ngươi mới phải a!

Nhìn Chu Báo cùng với đệ tam Nguyên Thần mặc lục bào, Tạo Hóa Đồng Tử không khỏi tự hỏi, loại công pháp tu luyện này cường đại không gì sánh được, tới bình cảnh rồi vẫn không thể đột phá, tiến nhập hư không tiên giới đột phá là chuyện tình kỳ thực cũng không có hiếm thấy, thượng cổ cũng tốt, viễn cổ cũng tốt, loại chuyện như thế này đích xác không nhiều lắm, ở đây tạo hóa khí nồng đậm, mật độ các loại linh khí thiên địa cũng không thua thời kỳ khởi nguyên là bao, sau khi tiến nhập vào nơi này mà không thể đột phá, đó mới chính là điều đáng chê cười.

- Được rồi, không nên lãng phí thời gian nữa, bây giờ ta sẽ thi triển bí thuật thời gian!

Tạo Hóa Đồng Tử nói.

- Không phải lúc trước ngươi vừa nói, sau khi Tống Tử Phật nói ra địa phương đó thì mới thi triển sao?

- Ngươi cho là bí thuật thời gian dễ dàng thi triển ra như vậy? Nếu không có thời gian chuẩn bị, căn bản là không thi triển được!

Tạo Hóa Đồng Tử lúc này tay bấm pháp quyết, năng lượng quanh thân bắt đầu biến hóa, Chu Báo chỉ có thể cảm giác được theo động tác của Tạo Hóa Đồng Tử, tốc độ chảy của thời gian tựa hồ đã bị ảnh hưởng, chỉ là loại ảnh hưởng cũng không phải giống như sự tình hắn làm trên bầu trời Đại Thế Giới, giảm tốc hoặc là gia tốc, lại càng không nghịch lưu, ngược lại, lại giống như dòng nước chảy xuôi, không biết trong đó bỏ thêm nguyên tố và lực lượng gì.

Truyện được copy từ tunghoanh.com

- Không nên đứng ở hai bên trái phải của ta, lúc này quả thực bí thuật thời gian có chút phiền phức, dù cho chỉ có một sai lầm nhỏ sẽ ảnh hưởng rất lớn, ngươi nên ly khai nơi này ra xa một chút!

Vẻ mặt Tạo Hóa Đồng Tử lúc này có chút không kiên nhẫn bắt đầu đuổi người, những ngón tay giống như những con hồ điệp tung bay, mà Chu Báo thì bất đắc dĩ bĩu môi, trực tiếp rời khỏi nơi Tạo Hóa Đồng Tử đang ngồi, phẫn nộ nói:

- Một canh giờ nữa ta sẽ đến xem!

Sau khi tách khỏi Tạo Hóa Đồng Tử, sự chú ý của Chu Báo toàn bộ đều hướng tới cảnh vật chung quanh, ở đây, thời gian đều giống nhau, trống trải, tịch mịch, cô liêu, lộ ra mùi chết chóc. Tuy rằng đối với tạo hóa giả như hắn không có lực hấp dẫn quá lớn, nhưng ngoại trừ hắn cùng với Tạo Hóa Đồng Tử ở ngoài, thì trên Đại Thế Giới này người có được tạo hóa như hắn một người cũng không có. Xem ra từ sau khi bọn họ bái phỏng qua liền không có người qua đây.

- Thực sự là một địa phương kỳ quái a, đã có chỗ tốt như vậy vì sao đám tạo hóa Thánh Thành lại không chạy đến hư không tiên giới, lẽ nào viễn cỗ Thánh Thành kỳ thực đều ở trên hư không Tiên Giới sao? Còn có địa phương quỷ quái này tuy rằng nói chỉ toàn là hài cốt, nhưng lại vô cùng hoàn chỉnh, căn bản là không giống như Chí Tôn tiên khí của ta, có thể đập thành những mảnh nhỏ.

Chu Báo đi tới phía bên rìa, có chút không cam lòng lấy tay gõ gõ, ngay từ đầu vẫn không có gì, đợi khi lòng tham của Chu Báo nổi lên, muốn thu thập những mảnh nhỏ của Thánh Thành quả thực là phiền phức lớn. Vừa mới vận pháp lực trong cơ thể, chưa đợi thi triển đến đầu bên kia thì một cỗ lực đạo vô hình đột nhiên xuất hiện, trực tiếp thổi bay thân thể Chu Báo ra ngoài, rơi xuống bên cạnh Tạo Hóa Đồng Tử.

- Tên kia, ngươi có thể để cho ta tĩnh tâm không a, nơi này tuy rằng là tạo hóa Thánh Thành, toàn là hài cốt, thế những cũng là một bộ chỉnh thể, ngươi cho rằng ngươi có thể nhặt được những mảnh nhỏ của khởi nguyên Thánh Thành sao? Có thể tùy tiện như thế sao? Ngươi cũng không ngẫm lại, nếu như tạo hóa Thánh Thành không thực sự tốt như vậy, nhiều năm trôi qua, còn khả năng tồn tại không? Hẳn là đã sớm bị đám tạo hóa giả dọn sạch rồi, còn đến phiên chúng ta sao?

- Vậy cũng được sao?

Chu Báo đứng dậy, sờ sờ cái mông, có chút không ý tứ nói:

- Không quấy rầy ngươi nữa, không quấy rầy nữa, ta qua bên kia nhìn a!

Nói xong, Chu Báo lại đi tới một mặt tường khác, bắt đầu quan sát những ký hiệu trên tường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.