- Sát khí? Có sát khí thì thế nào? Sát khí và sát cơ của ta đã được thai nghén ra từ thời điểm Thái Sơ khởi nguyên, ngươi cho rằng ngươi có thể dùng sao?
Tiểu oa nhi bĩu môi một cái, lộ ra thái độ xem thường nhìn Chu Báo.
- Ta cho ngươi biết, trừ phi ngươi tưởng tượng trước kia tu luyện kiếm khí cần chút sát khí ra, ta còn có thể giúp ngươi một chút, những chuyện khác, ngươi cũng đừng có mong, ta bị thương quá nặng, hiện tại chỉ mới vừa khôi phục một điểm linh thức thì bỏ đi, muốn khởi động bản thể của ta, cần pháp lực quá lớn, cũng quá mức nghiêm khắc, cái Băng Phách Động Huyền Thần Quang của ngươi dù có chất lượng tốt, nhưng số lượng xa xa không đủ nhìn, cưỡng ép khởi động, nhất định sẽ bị sát khí của ta cắn trả, đến lúc đó chết cũng không biết chết như thế nào.
Tiểu oa nhi một bộ dáng chuyên gia lên lớp, nhìn Chu Báo nói ra.
- Ta thấy tu vi của ngươi bây giờ hẳn là mới vừa tu luyện ra Tam Hoa, đợi đến lúc tu vi bản thân ngươi đạt tới Thần Tiên chi cảnh, có lẽ còn có thể miễn cưỡng thúc dục!
- Không thể nào, không khoa trương như vậy chứ?
- Không tin thì ngươi cứ thử xem, đến lúc đó bị sát khí cắn trả cũng đừng trách ta!
Vẻ mặt tiểu oa nhi cười xấu xa.
- Hiện tại ta vừa mới khôi phục một điểm chân linh, căn bản là không có lực lượng trói buộc sát khí, cho nên, ngươi cũng không nên trông cậy vào việc ta giúp ngươi!
- Như vậy, rốt cuộc ngươi có lai lịch thế nào?
Chu Báo bị hắn nói không có biện pháp, cố tình thử một lần, nhưng lại có tặc tâm không có tặc đảm, cho nên chỉ bất đắc dĩ nói ra.
- Lai lịch của ta, ta cũng không biết, ta nói rồi, ta chỉ vừa khôi phục một chút chân linh, có rất nhiều chuyện còn chưa nhớ ra!
- Vậy ngươi làm như thế nào nhận ra nơi đây là cực đông chi địa, mà cái bí tàng này chính là Đông Cung biệt viện?
- Nói nhảm, ta cũng không có mất toàn bộ trí nhớ!
Tiểu oa nhi dùng bộ dáng rèn sắt không thành thép nói ra.
Tiểu oa nhi đáng chết này!
Trong nội tâm của Chu Báo không biết đã mắng tiểu oa nhi không biết bao nhiêu lần, nhưng đối mặt với hắn lại không có biện pháp.
Mất trí nhớ, cũng không biết là thật hay giả, nhưng Chu Báo cũng không còn cách nào từ trên người hắn tìm ra được tin tức về lai lịch hắn mảy may, giống như Tống Tử Phật, bị phong ấn...
Hoặc là hắn có lai lịch không muốn bị người ta nhận ra, hoặc là thật sự bị mất trí nhớ!
Dây dưa cả buổi, rốt cục Chu Báo dùng thỏa hiệp mà chấm dứt, Chu Báo cũng không dây dưa về lai lịch của hắn nó, cũng không hề trông cậy vào cái tiên khí này, hắn bắt đầu hỏi thăm về tình huống của tinh vực này.
- Ngươi biết đây là cực đông chi địa, tại đây có chỗ tốt gì không?
- Cực đông chi địa là địa phương Đông Vương Công thống trị, tất cả thứ tốt chân chính đều nằm trong Đông Vương Cung và nội cung biệt viện, thời gian lâu như thế qua đi, cho dù có thứ tốt cũng không tới phiên ngươi tìm!
Tiểu oa nhi nói ra.
- Mà phạm vi mảnh tinh vực này cực lớn, nhưng cũng không khác biệt gì với những địa phương khác trong hư không, chỉ có Không Gian Pháp Tắc thập phần nghiêm khắc, cho dù có tinh thông Chư Thiên Vạn Giới, cũng không có khả năng ở chỗ này tùy tâm sở dục, cho nên năm đó ở cực đông chi địa này Đông Vương Công cho thành lập rất nhiều truyền tống trận, chuyên môn đi thông tới tất cả tinh vực, mà nơi có truyền tống trận, ta nhớ được kề bên này có một chỗ!
- Nói cách khác, tại đây trừ Không Gian Pháp Tắc nghiêm khắc ra, địa phương khác hoàn toàn giống như chỗ khác của hư không sao?
- Đúng vậy, ít nhất là từ thời Viễn Cổ và Thượng Cổ đều là như vậy!
Tiểu oa nhi ngẫm lại trả lời.
- Đúng rồi, tại sao tiểu tử ngươi lại chạy tới cực đông chi địa này, ta nhớ nơi trước kia của ngươi ở Thiên Giới Đại Thế Giới mà?
- Ta đi đó đi đây một chút, tăng tiến quyền ý của ta, tinh tiến tu vi của ta!
Chu Báo cũng không có ý định giấu diếm, trực tiếp nói ra mục đích của mình.
- Ta trong lúc vô tình luyện thành quyền ý mô phỏng vũ trụ, hiện tại quyền pháp khuyết thiếu biến hóa, cho nên ta chuẩn bị đi lại trong hư không, tìm kiếm một ít linh cảm, cải tiến quyền ý của ta!
- Cái gì mô phỏng vũ trụ?
Chu Báo nói ra lời này làm cho tiểu oa nhi giật mình một cái, vốn chỉ là tùy tiện hỏi, nhưng không ngờ lại hỏi ra chuyện như vậy.
- Quyền ý của ngươi không ngờ là mô phỏng vũ trụ, cho ta xem xem, nhanh cho ta xem xem!
- Tại sao ta phải cho ngươi xem!
- Có lẽ ta có thể giúp ngươi!
Tiểu oa nhi nói ra.
- Mặc dù ta chỉ là khí linh, nhưng lúc trước ta đã đi khắp hư không vũ trụ a, hơn nữa ta vào thời Thái Sơ khởi nguyên đã đản sinh ra, cho nên cũng có ấn tượng sâu đậm về bổn nguyên của vũ trụ a, ta nhất định có thể giúp ngươi!
- Ngươi không phải nói ngươi mất trí nhớ sao?
- Ta mất trí nhớ a, nhưng những thứ ta nhớ một chút thôi cũng thừa sức mang lại chỗ tốt thật lớn cho ngươi đấy.
- Bà mẹ nó!