Thông Thiên Đại Thánh

Chương 957: Chương 957: Tổ chức, thống lĩnh. (2)




Kim y nhân vừa nói xong, không có ai lên tiếng cả, chỉ ngồi lẳng lặng, có vài người quen biết với nhau trao đổi ánh mắt, trong ánh mắt tràn đầy vẻ trêu tức.

Thấy không có ai đáp lại, trên mặt Ngọc Nam Thiên một tia tức giận, tia tức giận này chỉ lóe lên tức thì.

- Mười bảy người chúng ta, đều có tông môn khác nhau, không nhận thức, không lệ thuộc vào nhau, lúc hành động khó tránh khỏi sẽ có sai lầm, cái gọi là binh không tướng không động, xà không đầu không được, dù sao cũng phải chọn ra một người thống lĩnh, đến khi mọi người ghép cùng một chỗ, mới có thể phát huy ra lực lượng tốt nhất của chúng ta, nếu không, đã đến Tây Tam Vực, lại để tông môn của bọn hắn xem trò cười của chúng ta, cũng chả ra làm sao cả, Đỗ Đại Ma Tướng, ngươi thấy thế nào?!

- Có lý, có lý.

Nghe được Ngọc Nam Thiên nhắc đến tên mình, Đỗ Đại Ma Tướng hơi cười một chút, liên tục gật đầu.

- Ngọc thiếu điện càng nói càng đúng, xà không đầu không được ah!

- Đỗ Đại Ma Tướng đáp ứng là tốt rồi, ta thấy chúng ta hiện giờ nhiều người như vậy, lấy tu vị của Đỗ Đại Ma Tướng ngươi là cao nhất, đức cao vọng trọng, không bằng lần hành động này ngài làm thống lĩnh đi, thế nào hả?

Ngọc Nam Thiên mỉm cười nói.

- Không được, không được!

Đỗ Đại Ma Tướng nghe xong, thiếu chút nữa đã từ trên ghế nhảy dựng lên, liên tục lắc đầu.

- Chuyện này không được, Đỗ mỗ ta chẳng qua chỉ có cái danh hào ma tướng thôi, sống lâu mấy tuổi, ăn nhiều vài ngày cơm trắng thôi, làm cái gì thống lĩnh chứ, không nên không nên, ta thấy vẫn là người của Linh Tiêu Điện các ngươi làm đi, hiện giờ người của các ngươi nhiều nhất, người khác ta không nói, nhưng ta và Tiểu Đao, đều nghe theo các ngươi đấy, nên làm như thế nào thì ngươi cứ nói với chúng ta là được, Tiểu Đao, ý của ngươi sao hả? !

- Đương nhiên, hết thảy đều nghe theo huynh trưởng, Trần Đao cười cười nói với Đỗ Đại Ma Tướng.

- Nếu Đỗ Đại Ma Tướng đã nói như thế, Linh Tiêu Điện ta tự nhiên việc đáng làm thì phải làm!

Ngọc Nam Thiên đối với Đỗ Đại Ma Tướng thức thời như thế cảm thấy rất hài lòng

- Các vị nghĩ thế nào?

- Lần này vốn lấy Linh Tiêu Điện chủ đạo, Đại Luân Tự ta không có ý kiến.

- Dao Trì cũng không có ý kiến.

- Long Lôi Cung không có ý kiến!

- Như vậy, Tiên Cung thì sao? !

Đại Luân Tự, Dao Trì, Long Lôi Cung trước sau tỏ thái độ, chỉ còn lại một mình Tiên Cung thôi, Ngọc Nam Thiên nhẹ nhíu mày, nhìn thoáng qua Trương Nguyệt Lộc, lại nhìn thoáng qua Chu Báo.

- Ha ha, ta không có ý kiến, bất quá ta cũng không thể quyết định cho Tiên Cung được, chuyện này, hãy để cho vị thuộc một trong Nhị thập bát tú này nói đi!

Chu Báo liếc nhìn Trương Nguyệt Lộc liếc, ngữ khí bất thiện nói.

Trương Nguyệt Lộc sau khi vào nhà, phảng phất một mực suy tư chuyện gì đó, hiện giờ nghe thấy Chu Báo nhắc đến hắn, mãnh liệt quay đầu lại, vội vàng nói:

- Không có ý kiến, Tiên Cung không có ý kiến!

- Tốt, đã như vầy, Tiên Cung ta liền việc đáng làm thì phải làm, phụ trách tổ chức lần đuổi giết Diệp Thanh Thiên này, ta hi vọng mọi người lần này có thể chung sức hợp tác, một mẻ hốt gọn dư nghiệt Hỏa Hồng Tình và nhóm người Diệp Thanh Thiên!

Tất cả tông môn đều không có ý kiến, mà ngay người hắn lo lắng nhất là Chu Báo cũng không có dị nghị gì, trong ngữ khí của Ngọc Nam Thiên liền có chút khoan khoái dễ chịu, vỗ cái bàn trước mặt khiến nó kêu lên một tiếng.

- Mọi người đều biết, trên người của Diệp Thanh Thiên kia có tiên khí Bắc Cực Hàn Thiên Luân, hơn nữa hắn còn lấy được truyền thừa của Thượng Cổ Bắc Đẩu đại đế, ngoại trừ Bắc Cực Hàn Thiên Luân ra, trên người còn có rất nhiều bảo vật chúng ta không biết, chiến lực hơn xa cửu phẩm, là người khó đối phó nhất trong mọi người!

- Không đúng a, không phải còn có một dư nghiệt Hỏa Hồng Tình sao? Thực lực của hắn, ở Thái Uyên Thiên đã được bạo lộ rõ ràng, không hề dưới Chân Tiên cơ mà!

Chu Báo không mất thời cơ đưa ra nghi vấn của mình, trên mặt còn lộ ra vẻ sợ hãi.

- Việc này không cần phải lo lắng, hắn đoạt lấy Tạo Hóa Kim Sách, ít nhất trong vòng mười năm, không thể thi triển lực lượng của Hỏa Hồng Tình được, Hỏa Hồng Tình nhất tộc, một thân bổn sự, đều đặt vào trên cặp mắt kia, mất đi Hỏa Hồng Tình, hắn không thể nào làm chúng ta lo lắng được nữa

Ngọc Nam Thiên tin tưởng mười phần nói.

- Vậy thì không có gì phải lo lắng rồi, Chu Báo cười nói, dựa vào ghế, có chút nheo mắt lại.

Đối với sự làm bộ làm tịch của Ngọc Nam Thiên, Chu Báo chỉ cảm thấy có chút buồn cười, ở nơi này kể cả Ngọc Nam Thiên có tất cả mười bảy ngươi, tất cả đều có thế lực, mỗi người cũng không phải là nhân vật gì dễ trêu chọc, Ngọc Nam Thiên này coi như giành được vị trí thống lĩnh, trở thành thống lĩnh trên danh nghĩa, như nếu thực sự muốn mệnh lệnh cho những người này, kỷ luật nghiêm minh thì cơ hồ không thể nào được.

Quan trọng nhất là, hắn chiếm lấy vị trí thống lĩnh này thì phải gánh lấy trách nhiệm.

Nhớ năm đó, ở thế giới kiếp trước Chu Báo cũng là một nhân viên công vụ, trở thành nhân viên công vụ đã vài chục năm, mặc dù không phải là đại quan gì cả, nhưng được tất cả lớn nhỏ cũng xưng hô là lãnh đạo (sếp), cái gọi là sếp kiểu này, Chu Báo kiếp trước chính là một vị " sếp" như vậy.

Vấn đề này hắn rất rõ ràng, làm lão đại không chỉ có quyền lực mà còn phải có nghĩa vụ, trách nhiệm nữa, lần đuổi giết này thành công, tất cả mọi người đều vui vẻ, nhưng nếu vạn nhất không thành thì sao? Thế thì phải truy trách nhiệm rồi!

Đám người này đều là lực lượng trung kiên trong các đại tông môn, chết một người cũng là tổn thất rất lớn, nếu chết nhiều mấy người thì... những tông môn kia sẽ không có câu oán hận nào sao?

Vạn nhất bị giết sạch mà về, đây không phải vạn nhất rồi, Chu Báo đã gián tiếp cấu kết với Diệp Thanh Thiên, có hắn cản trở, bị giết sạch mà về cơ hồ có thể khẳng định được, thế cho nên, người cuối cùng không may nhất định là thống lĩnh Ngọc Nam Thiên này, cho nên, ở trong mắt của Chu Báo, vị trí thống lĩnh này ai làm thì người đó không may, nếu Ngọc Nam Thiên đã giành làm, hắn tự nhiên chỉ chờ xem giễu cợt rồi.

- Tốt, nếu các vị đã nâng đỡ, để tại hạ đảm nhiệm vị trí thống lĩnh này vậy thì tại hạ sẽ nhận lấy vậy!

Ngọc Nam Thiên giành được vị trí thống lĩnh, lộ ra vẻ hăng hái, ngay cả ánh mắt nhìn Chu Báo cũng trở nên hiền lành hơn rất nhiều.

- Bất quá, tại hạ tuổi trẻ kiến thức nông cạn, nếu có chỗ nào không phải, kính xin các vị đồng đạo, các vị tiền bối giúp đỡ nhiều hơn!

- Nhất định, nhất định!

Mọi người liên tục gật đầu, mà ngay cả đầu của Chu Báo cũng gật như gà mổ thóc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.