Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1167: Chương 1167: Trần thị từ đường, Trần Thọ Bạch




Yến Vân Thiên, bị rất nhiều người vây quanh, giống như quần tinh ủng nguyệt vậy, mà khí chất của hắn, cũng hoàn toàn khác với Chu Báo nhìn thấy trước kia. Yến Vân Thiên trước kia, tu luyện chính là Đế Vương chi đạo, khí thế coi như hết sức kinh người, cho dù đứng ở nơi đó, cũng không giận mà uy, khiến hắn sợ, nhưng đó là đối với người bình thường, tu luyện giả bình thường thôi, ở trong mắt của Chu Bá, kỳ thật cũng không coi vào đâu.

Nhưng hôm nay, Yến Vân Thiên lại khác rất nhiều, thậm chí ngay từ đầu đã mang lại cho Chu Báo trùng kích thật lớn. Hôm nay, hắn cũng không mặc long bào màu vàng sáng mà một thân áo khoác đen, cái áo khoác màu đen này hiển nhiên cũng là một kiện pháp khí, lộ ra một lượng khí thế vô cùng trang nghiêm. Đương nhiên, hấp dẫn sự chú ý của Chu Báo nhất vẫn là miện quan mà Yến Vân Thiên đội trên đầu hôm nay. Cái miện quan này, trước sau có tất cả 12 băng tua, dùng chất liệu không biết tên tạo thành, thâm trầm sâu thẳm. Trên đó là nhan sắc cũng giống như cái áo khoác của hắn, màu đen, phía dưới lại có tuệ sắc. Chu Báo biết rõ, màu đen ở trên, đó là biểu tượng cho thiên, tuệ sắc ở dưới là tượng trưng cho địa. Cả miện quan trước tròn sau bằng, cũng là biểu tượng của Thiên địa, trước sau tất cả treo lấy 12 tộc. Dưới mỗi một tộc là một khối ngọc toản ngũ sắc, chu, bạch, thương, hoàng, huyền lần lượt xếp đặt. Khoảng cách mỗi một khối ngọc giao nhau là 1 thốn, mỗi lưu dài 12 thốn.

Sơn Hà Bình Thiên Quan!

Trông thấy miện quan trên đầu hắn, Chu Báo thoáng cái đã nhận ra được, Đại Tấn vương triều Yến gia, có hai kiện Thuần Dương pháp khí. Một kiện là bảo tháp mà Chu Báo lấy được đưa cho Lý Tú. Một kiện khác, chính là Sơn Hà Bình Thiên Quan này, dùng để trấn áp toàn bộ số mệnh của Yến gia hoàng tộc.

Tuy rằng Chu Báo hiện giờ trên người ngay cả Chí Tôn Tiên Khí cũng có, nhưng nhìn thấy Bình Thiên Quan này, cũng không khỏi hít một hơi khí lạnh. Không nói chuyện uy lực, chỉ riếng số mệnh màu tím do Sơn Hà Bình Thiên Quan này phóng xuất ra thôi để một mực trấn trụ cả Tây Kinh thành. Chỉ bằng điểm này, liền không thua bất luận Thuần Dương pháp khí nào trên đời này rồi..

Mà ở chung quanh Yến Vân Thiên, đúng lúc này cũng đứng hơn mười người, Chu Báo không quen ai cả, người của Yến gia hoàng tộc vậy mà không có một ai cả.

- Ngươi chính là Vân Châu Chu Báo sao, quả nhiên danh bất hư truyền. Thực lực thật mạnh a!

Đúng lúc này, một trung niên nam tử đứng cạnh Yến Vân Thiên nhìn Chu Báo, chậm rãi nói. Người nam tử này, tướng mạo xấu xí, cũng không cao lắm, nếu như lấy tiêu chuẩn kiếp trước của Chu Báo thì cũng chỉ một mét bảy khối thôi. Nhưng một người như vậy, lại mang đến cho Chu Báo một tia cảm giác nguy hiểm.

Là thực lực của hắn rất mạnh sao?

Cũng không phải, trung niên nam tử này chẳng qua chỉ có thực lực cửu phẩm, nhưng khí tức phát ra trên người hắn lại quá cường đại, phảng phất như một ngọn núi, một mảnh biển cả, cứng như bàn thạch, không thể lay động.

- Ý chí của người này thật sự quá kiên cường rồi, nếu như có thể đột phá Thông Huyền Bí Cảnh, đạt tới Chân Tiên cảnh thì chỉ sợ có thể một lần hành động vượt qua sáu bảy lần thiên kiếp, trở thành nhân vật cấp Thiên Quân!

Linh giác của Chu Báo hiện giờ thập phần nhạy cảm, chỉ liếc mắt một cái liền nhìn ra, trung niên trước mặt này có được lực ý chí thường nhân khó có thể tưởng tượng được. Sự cứng cỏi của tâm linh còn mạnh hơn mình nhiều. Chính vì hắn có được loại lực lượng tâm linh kiên cường này, cho nên vừa rồi mới khiến Chu Báo cảm nhận được áp lực.

Bất quá, tâm linh dù cường đại trở lại, ở trước mặt thực lực tuyệt đối cũng không thể nào chống đỡ được bao lâu. Nghe thanh âm của nam tử, Chu Báo mỉm cười:

- Không phải thực lực của ta mạnh, mà là thủ hạ này của ngươi quá yêu, các ngươi là người nào, không nên nói với ta các ngươi là gia hỏa trong hoàng thành đấy, ta trước kia đã tới Hoàng thành, cũng không cảm nhận được khí tức của các ngươi!

Tại hạ là Trần Thọ Bạch, là tam chấp sự của Linh Tiêu Điện Trần thị từ đường, lần này tới Trung Thổ vực Đại Tấn vương triều các ngươi, mục đích chính là vì đón Yến Vân Thiên đại đế của Đại Tấn vương triều tham gia Nhân Hoàng đại điển!

Trần Thọ Bạch vẫn dùng loại ngữ khí chậm chạp mà kiên định này nói ra.

- Trần thị từ đường? !

Dù Chu Báo cũng biết trong Linh Tiêu Điện có rất nhiều thế lực, gia tộc, các loại thế lực bàn căn giao thoa, nhưng khi nghe được bốn chữ Trần thị từ đường Chu Báo vẫn không nhịn được cảm thấy một hồi quỷ dị, từ đường? Chẳng lẽ những người này đều ở trong từ đường sao?

- Chu Báo, Trần thị từ đường là nơi chuyên môn tổ chức Nhân Hoàng đại điển trong Linh Tiêu Điện, các loại quy củ, quá trình của Nhân Hoàng đại điển đều là do Trần thị từ đường phụ trách. Thọ Bạch tiên sinh lúc này tới đây là phụ trách tiếp dẫn ta đi Bồng Lai vực tham dự Nhân Hoàng đại điển, những người này đều là đệ tử của Thọ Bạch tiên sinh!

Yến Vân Thiên chỉ vào một đám người chung quanh nói.

Thọ Bạch tiên sinh!

Xưng hô thế này có chút ý tứ, Chu Báo suy nghĩ một chút, cảm giác được Trần Thọ Bạch này không giống như là một cao thủ, cường giả. Giống như là Đại Nho chỉ biết đọc kinh thư vậy, mà những học sinh kia của hắn, tuy rằng mỗi người đều có thân thủ, thực lực không tệ, nhưng đứng ở trước mặt hắn, đều phảng phất như thấp hơn hắn một đầu, nguyên một đám lộ ra bộ dáng khiêm tốn thụ giá.

- Linh Tiêu Điện này ngược lại lại làm ra từ đường, tác dụng của Trần thị từ đường cũng giống như Lễ bộ trong triều đình vậy. Có lẽ không có uy quyền, thực lực quá lớn nhưng lại không thể thiếu khuyết, cũng không có ai dám xem thường, bởi vì chuyện mà Lễ bộ quản có rất nhiều đều không thể xảy ra sai lầm, cho dù là một chút sai lầm cũng phải đầu rơi xuống đất. Ngươi nói một tên tướng quân, nếm mùi thất bại trên chiến trường, còn có cơ hội lập công chuộc tội. Nếu như hậu trường cường ngạnh, có quan hệ rộng thì bộ binh thậm chí cũng sẽ không trách phạt. Nhưng nếu vạn nhất vào lúc đại thọ của hoàng đế hoặc là thái hậu nào đó chết đi, ngươi làm ra một một chút lầm lỗi, làm ra một một chút bất kính, coi như có quan hệ sâu hơn, hậu trượng cứng rắn hơn nữa cũng phải đầu rơi xuống đất. Làm không tốt còn liên quan đến cửu tộc nữa.

Cho nên, nói cho cùng, đây là một tồn tại thập phần phiền toái.

- Nguyên lai là Thọ Bạch tiên sinh!

Chu Báo mỉm cười chắp tay. Nhìn thoáng qua người vừa rồi bị mình bắn bay ra ngoài, giờ đang được cửu tỉnh kia nói:

- Hắn là đệ tử của ngươi?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.