Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1447: Chương 1447: Trong Ngũ Trang Quan




- Bỏ đi bỏ đi, việc này không nên nhắc lại, dù sao hai người các ngươi hiện tại đã thành tựu Thần Tiên nghiệp vị, Địa Tiên chi đạo tuy vẫn xa xôi, nhưng so với trước kia, thực sự là không cao hơn bao nhiêu, đi thôi.

- Vâng, lão gia!

Thanh Phong không dám nói thêm cái gì, yên lặng rời khỏi tĩnh thất, nhưng lời nói của đạo sĩ trung niên kia đã khắc sâu vào trong óc của hắn.

Có lẽ, tương lai hắn chính là người mấu chốt trong quá trình thành đạo của các ngươi!

Lời này đã làm hắn kinh ngạc quá lớn.

Tuy sau đó lão gia nói tới Thiên Đạo không lộ ra, thiên ý tối tăm, những đó chỉ là suy luận nhỏ, nhưng thân phận của lão gia là bực nào chứ, nhiều năm như vậy, hắn có suy luận qua chưa?

Không có, một lần cũng không có, nếu lão gia đã nói tên Chu Báo này là nhân vật cực kỳ mấu chốt trong quá trình thành tựu Địa Tiên nghiệp vị của mình, như vậy việc này đã có tám phần nắm chắc, đã có tám phần nắm chắc, nói cách khác, Chu Báo là nhân vật không thể thiếu.

- Có lẽ, ta phải âm thầm giúp đỡ hắn mới được.

Trong lòng của hắn suy nghĩ thế, rời khỏi đại điện, sau đó liền đi lấy cây chổi trúc, bước ra bên ngoài điện.

- Thanh Phong, lão gia gọi ngươi là chuyện gì?

- Còn không phải Tạo Hóa Giả sao, nhưng còn nói về chuyện thành tựu Địa Tiên nghiệp vị của chúng ta!

Đối với Minh Nguyệt, Thanh Phong cũng không có giấu diếm, lập tức nói toàn bộ chuyện của đạo sĩ trung niên vừa nói với hắn.

- Lão gia thật sự nói như vậy?

- Đương nhiên, chuyện như vậy, ta sẽ lừa ngươi sao?

- Nói như vậy, tên Chu Báo này rất quan trọng với chúng ta sao?

- Hẳn là như vậy, mặc dù lão gia không nói rõ, nhưng ta nghĩ, chí ít có tám phần nắm chắc a!

- Tám phần, ít nhất tám phần, không có tám phần nắm chắc, lão gia tuyệt đối không mở miệng.

Minh Nguyệt thập phần chắc chắn mà gật đầu.

- Như vậy, chúng ta nên giúp đỡ tên Chu Báo này nhiều hơn?

- Không nên làm nhiều chuyện như vậy, không phải lão gia đã nói sao, Thiên Đạo không lộ ra, thiên ý tối tăm, với tốc độ hiện giờ của Chu Báo, căn bản không cần chúng ta đi tìm hắn, rất nhanh, hắn sẽ đi tới trước mặt chúng ta, đến lúc đó, nhìn xem chúng ta nên giúp đỡ hắn cái gì.

- Cũng tốt!

Thiên Giới Đại Thế Giới, một đạo lưu tinh kim sắc phá toái hư không, xuyên qua trùng trùng điệp điệp thời không của Thiên Giới Đại Thế Giới, xuất hiện trong Thất Thần Vực, đạo lưu tinh kim sắc này, cũng không có trực tiếp rơi xuống, mà dừng lại trên không trung của Thất Thần Vực, sau đó, sau đó mới rơi xuống Tây Tam Vực.

Oanh!

Lưu tinh rơi vào phía trên, rơi vào trong một sơn mạch khổng lồ của Tây Tam Vực, trực tiếp rơi xuống sơn mạch, từng âm thanh chấn động kịch liệt truyền ra từ trong sơn mạch, trong thời gian ngắn, làm nát bấy tất cả mọi vật trong phạm vi năm ngàn dặm.

- Yêu nghiệt phương nào, dám can đảm khiêu khích ở Đại Đường Du Tiên Quan.

Đây là sơn mạch khổng lồ trong Tây Tam Vực Đại Đường Quốc địa vực, tên là Hắc Phong Sơn, tuy diện tích Hắc Phong Sơn này không thể so sánh được với quê quán Mãng Thương sơn của Chu Báo, nhưng cũng không kém nhiều, chính là giao giới bình chướng giữa Đại Đường quốc và Ấn Nguyệt Quốc, đây là sơn mạch ngăn hai bên với nhau, nhưng bây giờ tình huống khác biệt, bởi vì ở gần Đại Đường Quốc, gần thành trì, về phần Ấn Nguyệt Quốc, so với Đại Đường Quốc, rớt lại phía sau rất nhiều, bởi đây là vùng khỉ ho cò gáy không có người ở, thậm chí Yêu tộc hoành hành, cho nên, khi lưu tinh rơi xuống, đối với Ấn Nguyệt Quốc không có ảnh hưởng gì.

Đại Đường Quốc, chính là phạm vi thế lực của Đại Đường Du Tiên Quan, Du Tiên Quan biết rõ đây là Thiên Giới Đại Thế Giới, tuyệt đối sẽ không có chuyện lưu tinh quỷ dị như thế này, không nói tới lưu tinh, cho dù là Tiểu Thế Giới, từ trong hư không đến, cũng lâm vào trong vô tận không trung phía trên Thiên Giới Đại Thế Giới, cuối cùng bị thời không đồng hóa mất, làm sao mà có chuyện rơi xuống được chứ, nhưng lại tạo ra lực phá hoại lớn thế này, đây quả thực là chuyện không có khả năng, cho nên, chuyện này rất dễ dàng đoán được, nhất định là có người tới gây phiến toái cho Đại Đường, gây phiền toái cho Du Tiên Quan.

- Yêu nghiệt sao? Ha ha, ta không phải là yêu nghiệt, ta tới đây tính sổ với Du Tiên Quan, mẹ kiếp, một đám vương bát đản, cũng dám vào thời điểm lão tử độ hư không lôi kiếp chơi ám chiêu đùa nghịch thủ đoạn, ta thấy các ngươi đúng là chán sống rồi mà!

Chu Báo cũng không có che dấu âm thanh của chính mình, trái lại, âm thanh của hắn rất lớn, truyền ra khắp một nửa Đại Đường Quốc.

- Lần này ta tới đây chính là gây phiền toái cho Đại Đường Du Tiên Quan, chính là đến báo thù, thế nào, ngươi cắn ta đi.

Âm thanh hung hăng càn quấy liên tiếp truyền ra, hóa thành từng đạo sóng âm, truyền ra ngoài, đồng thời, ý niệm vô cùng cường hoành quét ngang qua Đại Đường Quốc, truyền ra tin tức đồng dạng.

Trong khoảng thời gian ngắn, tu sĩ của Đại Đường Quốc cả kinh đứng lên.

Người không rõ chân tướng sẽ không biết có chuyện gì đang xảy ra, biết rõ chân tướng đều chạy về hướng Đại Đường Du Tiên Quan mà đi, bởi vì đây là tuồng hay khó gặp.

Đại Đường Du Tiên Quan, hùng cứ Tây Tam Vực vài vạn năm, tuy quyền uy đã từng có người khiêu chiến qua, nhưng không có người nào giết tới cửa trần truội như lần này.

Trò hay thế nào, thân là một tu sĩ, thì làm sao mà bỏ qua chuyện lần này chứ?

- Chu Báo, ngươi thật lớn mật, thật sự xem Tây Tam Vực không người hay sao?

Âm thanh giận dữ truyền ra từ Đại Đường Du Tiên Quan, đồng dạng, cái âm thanh cường hoành này cũng truyền ra khắp Đại Đường Quốc, truyền vào trong óc của mỗi tu sĩ.

- Ha ha, hiện tại mới nhớ tới việc gọi cứu binh sao, đúng là quá muộn, hơn nữa, cho dù ngươi tìm được cứu binh thì sao, thiên hạ này, không ai có thể cứu các ngươi.

Chu Báo cười ha hả, đã xuất hiện tại bên ngoài Đại Đường Du Tiên Quan, nhìn thấy hòa quang bảy màu hiện ra, xem ra Đại Đường Du Tiên Quan đã chuẩn bị đầy đủ, khóe miệng của hắn xuất hiện nụ cười lạnh.

- Chỉ bằng một cái trận pháp bảo hộ như thế này mà có thể ngăn được ta sao, Đại Đường Du Tiên Quan các ngươi đúng là quá xem thường Chu mỗ rồi.

Chu Báo cười lạnh, chỉ thấy trong tay của hắn vung song chùy màu xanh lên, không chút do dự nện xuống đạo hào quang bảy màu kia.

Oanh!

Chỉ một chùy, Đại Đường Du Tiên Quan hao hết tâm tư bố trí xuống cái trận pháp phòng ngự này bị nện cho thất linh bát lạc.

- Điều này không có khả năng!

- Không thể nào sao? Trên đời này không có chuyện gì là không có khả năng!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.