Chuyện này trước kia rất khó thực hiện, trừ phi ngươi lập được công lao, hoặc là có được một thế lực thật lớn, mới có thể giống như Mã Thiên Trường, làm đại tổng đốc của Vân Châu, được xưng là chư hầu một phương.
Có thể giống như vậy, nhưng mà mỗi người đều biết. Chư hầu một phương như vậy chỉ là do người ta khen tặng ngươi, bởi vì ngươi cũng không phải là chư hầu chân chính, chỉ là mọt quan chức bị triều đình chỉ huy mà thôi.
Chư hầu, từ thời trung cổ, đúng là để gọi các vương công quý tộc được ban đất phong hầu. cũng chỉ có vương công quý tộc được ban đất phong hầu mới có thể được xưng tụng là chư hầu một phương.
Hiện tại chế độ ban đất phong hầu đã xuất hiện lại sau hơn một vạn năm biến mất, mà chư hầu đã tiêu thất sau hơn vạn năm cũng lại một lần nữa xuất hiện trước mặt thế nhân.
Những gia tộc, và cá nhân được ban đất phong hầu này, vô luận là được thưởng địa phương lớn hay bé, phì nhiêu hay không, cũng đều là chư hầu chân chính.
Mà chư hầu làm cho người ta ấn tượng đầu tiên chính là cái gì?
Chúa đất!
Ấn tượng thứ hai là gì?
Tranh bá!
Chư hầu tranh bá, anh hùng lớp lớp xuất hiện.
Đây là một câu thành ngữ của Đại Tấn, truyền lưu mấy vạn năm.
Hơn hai nghìn chư hầu, ở trên thảo nguyên phương bắc không một bóng người, chỉ cần nghĩ cũng biết, sẽ có bao nhiêu rối loạn!
Những chuyện này, cũng chính là điều Tấn Đế muốn.
- Hắc hắc, Thống lĩnh đại nhân, người xem ngày hôm nay chúng ta đi tới chỗ nào?
Tiểu Báo Tử nhàn nhã tiêu sái đi ở trên đường, Tiểu Độc tung ta tung tăng đi chạy dưới chân hắn, mà ở phía sau là Chu Sẹo.
Thằng nhãi Chu Sẹo này, thực lực trong ba năm qua tiến bộ vô cùng mau, đã có tu vi tứ phẩm rèn cốt giới. Tu vi tứ phẩm không cao không thấp, cũng có thể coi là một cao thủ, cho dù là vào trong một thế gia cỡ trung như Ô gia cũng có thể làm được trưởng lão rồi.
Từ sau khi Tiểu Báo Tử một lần nữa tới Giang Tâm Đảo, hắn liền luôn luôn đi theo sau Tiểu Báo Tử thậm chí còn muốn từ chức. Trên thực tế không chỉ có một mình hắn có ý tưởng này, mà ngay cả đám Khuê Thành, Giang Hiểu, mấy tên đầu lĩnh tủy quân Giang Thành cũng có ý tưởng này.
Ba năm nay, tuy rằng có một thống lĩnh thủy quân mới, nhưng thống lĩnh thủy quân này cũng không có thực quyền quá lớn, bởi vì đám binh lính thủy quân này đã thống nhất thành một đoàn rồi, văn có Giang Hiểu, võ có Chu Sẹo, hơn nữa An Xa đường có tiền vốn hùng hậu ủng hộ, khiến cho hắn căn bản là không thể nhúng tay vào quyền lực bên trong thủy quân.
Nhưng mà bọn Giang Hiểu cũng là người thông minh. Sẽ không làm khó quá đáng vị thống lĩnh thủy quân này, cho nên trong ba năm qua, thể diện của mọi người cũng đều không có trở ngại. Vị tân thống lĩnh thủy quân này muốn làm việc gì, chỉ cần không mạo phạm đến lợi ích của thủy quân, thủy quân cũng sẽ không hề phản kháng mà nghe theo, cho nên trong ba năm nay tất cả mọi người đều bình an vô sự.
Trong ba năm, dựa vào những dược liệu ngày đó Tiểu Báo Tử tặng cho, cũng với một ít tích lũy, thực lực của Chu Sẹo rốt cục cũng đột phá tứ phẩm, trở thành đệ nhất cao thủ trong thủy quân Giang Thành, nhưng mà đối với chuyện tình của thủy quân Giang Thành hắn cũng không hề quan tâm nữa.
Trong chuyện này, chỉ sợ là người trong võ lâm đều có thể lý giải được. Sau khi ngươi có được thực lực cực mạnh, ngươi sẽ không cảm thấy hứng thú đối với một số chuyện tình của thế gian nữa.
Mà đồng dạng hắn cũng phát hiện, sau khi tu vi tiến vào tứ phẩm, tốc độ của hắn liền trở nên chậm chạp. Nếu không có cường giả chân chính chỉ điểm, bằng vào trụ cột của hắn, căn bản đừng nghĩ tới tiếp tục tiến thêm một bước, mà trên đời này, chân chính có thể giúp được hắn cũng chỉ có một người là Tiểu Báo Tử, Cho nên, hắn đợi đến khi Tiểu Báo Tử trở lại Giang Tâm Đảo, liền dứt khoát đi theo phía sau Tiểu Báo Tử, không muốn tiếp tục trở về.
Về phần đám người Vương Thành. Bọn họ thấy được tiền đồ tươi sáng của Tiểu Báo Tử.
Sống ở cái Giang Thành nho nhỏ, cho dù là có tiền thì cũng có ích lợi gì đây?
Hiện tại triều đình đã tiêu diệt Bắc Nguyên, thảo nguyên rộng lớn cũng trở thành đất phong, mọi người đều nói một thời đã mới đã sắp đến. Đi theo phía sau Tiểu Báo Tử, bước lên võ đài lớn hơn, mới là việc bọn hắn nên làm.
Bọn hắn tuy rằng đã không còn trẻ, nhưng mà đều là tráng niên chính trực, vẫn còn chưa tới tuổi về quê dưỡng già. Bọn hắn cũng có hùng tâm, cũng có chí khí, chỉ là lúc trước không có cơ hội thôi, hiện tại cơ hội ở ngay trước mắt bọn hắn, đương nhiên bọn hắn cũng sẽ không bỏ qua.
Đối với Tiểu Báo Tử mà nói, hiện tại đích thật là hắn cũng đang cần một ít thủ hạ giống như bọn họ.
Hắn vốn không phải là một tên quản sự, trong thời gian làm thống lĩnh trước kia, liền giao tất cả chuyện này cho Vương Thành quản lý. Sau này lại từ chức thống lĩnh, Lý Nguyên lên làm tân thống lĩnh, kỳ thật cũng không có chuyện gì cần phải quản, chỉ phụ trách ra sức mà thôi.
Hiện tại bất đồng, hắn có một cái tước vị, một vùng đất phong, vô luận là vùng đất phong có bao nhiêu, phì nhiêu hay không phì nhiêu, có đáng giá hay không đáng giá, hắn cũng không thể tùy tùy tiện tiện được. Cho dù là chính mình không ở, lưu lại cho người nhà ở cũng tốt. Nhưng mà vùng đất cần phải được quản lý, mà rất rõ ràng là Chu gia vốn xuất thân từ vùng rừng núi vì vậy rất kém trong vấn đề này, căn bản sẽ không có nhân tài trong phương diện này. Nhân tài biết cách quản lý nội bộ lại chấp nhận đi theo hắn giống như Vương Thành và Giang Hiểu, đương nhiên là muốn tìm cũng không tìm thấy.
Nhưng mà, vùng Giang Tâm Đảo và An Xa đường hắn cũng không muốn buông tay, cho nên lần đầu tiên hắn cảm thấy thủ hạ và nhân công trong tay mình vốn dĩ đã thiếu thốn, giờ lại càng không đủ dùng.
Nhưng mà Giang Hiểu đã giúp hắn giải quyết chuyện tình Giang Tâm Đảo và An Xa đường.
- Đại nhân yên tâm, thủy quân ở Giang Tâm Đảo đều là người của chúng ta. Thực lực của mấy tên tiểu đội trưởng kia đều không tệ, năng lực cũng rất mạnh mẽ. Sau khi chúng ta đi, tự nhiên bọn hắn sẽ leo lên vị trí của chúng ta, thủy quân của cả Giang Thành đều là người của chúng ta, cũng không phải chúng ta đi rồi thì người khác có thể động vào được. Ngài đừng quên chúng ta cũng có quan hệ với bọn thủy phỉ trên sông, tầng quan hệ này được củng cố sẽ có ưu đãi thật lớn đối với mọi người. Một khi thủy quân Giang Thành xảy ra vấn đề, bọn thủy phỉ sẽ là người thứ nhất không đáp ứng. Theo suy nghĩ của ta dù là thành chủ Giang Thành cũng tốt, hay là thống lĩnh đại nhân đương nhiệm cũng tốt. Đều không có gan động đến thủy quân Giang Thành của chúng ta.