- Đại nhật lưu ly bảo diễm?
Vương Đạo Hoằng là chưởng giáo một phái, đương nhiên biết khá nhiều kiến thức, vừa nhìn thấy khối hỏa diễm này, thần sắc lập tức trở nên khó coi. Không chút nghĩ ngợi, hắn chiêu tay, lớp sương mù đang quấn lấy kim quang đột nhiên thu thành một khối, hiện ra chân hình, là một tấm lụa mỏng vừa như sương lại vừa như khói.
Tấm lụa hơi ngưng tụ, tán ra một loại khí tức khiến người ta thập phần khó chịu, trên tấm lụa, ẩn hiện vô số hoa văn huyền ảo, từng tòa trận pháp bàng đại, bập bềnh xung quanh, các cường giả đang đứng quan chiến cũng cảm nhận được một thứ cảm giác khó chịu chưa từng có.
- Là hoán linh sa, thứ này sao lại ở trong tay hắn!
Thanh linh kinh ngạc nói,
- Đem thiên cẩu huyết bỏ vào trong hoán linh sa, tên này tâm địa nhất định thập phần âm độc, nếu không, đã không làm chuyện này!
- Hoán linh sa.
- Cũng là một món thuần dương pháp khí, nhưng tính công kích không cường, lực phòng ngự tạm được!
- Vậy vẫn là thuần dương pháp khí!
Chu Báo bĩu môi, truyền qua một trận dao động tinh thần,
- Đã không thể công, lại không thể phòng, có tác dụng gì nữa!
- Cái đồ ngốc này, ngốc vừa thôi, nó là một món thuần dương pháp khí phụ trợ, dưới sự hỗ trợ của hoán linh sa, bất luận là tốc độ hồi phục nội khí, hay tốc độ khôi phục của cơ thể, đều tăng lên một hai lần, còn thể lực và tốc độ tiêu hao cũng biến chậm một đến hai lần, hơn nữa, có hoán linh sa hỗ trợ, tu luyện chỉ mất một nửa công sức, hoán linh sa này vẫn còn rất nhiều diệu dụng, nói tóm lại, không hề thua kém Kim hi ly diệm kính của ngươi!
- Lợi hại vậy sao? Có thể ngăn được Kim hi ly diệm kính của ta sao?
- Mặc dù không thể ngăn được, nhưng ở đây có hơn hai mươi người, trên người mỗi người chí ít có một món pháp khí cấp bậc nhập huyền, đợi trận pháp bố xong, e rằng Kim hi ly diệm kính của ngươi rất khó phát huy hiệu quả vốn có!
Thanh linh cười lạnh nói.
Quả nhiên, đúng như thanh linh dự đoán, sau khi hoán linh sa ngưng tụ thành một khối, đầu tiên là ngăn cản Kim hi ly diệm kính, sau đó tranh thủ lúc Kim hi ly diệm kính và hoán linh sa đối kháng, hai mươi mấy cường giả ổn định vị trí, bố hạ thế trận, đợi thế trận của họ bố hạ xong, thiên địa nguyên khí xung quanh nhất thời ngưng lại, gần như đồng thời, trên người hai mươi mấy người đều phóng ra hào quang các màu, bị trận pháp ngưng vào một điểm, tụ thành một khối quang trụ bảy màu, mãnh liệt lao về phía Kim hi ly diệm kính đáng tán xuất kim quang.
Quang trụ bảy màu và Kim hi ly diệm kính va chạm với nhau. Khó khăn lắm mới chống đỡ nổi Kim hi ly diệm kính của Chu Báo. Tựa hồ vang lên một tiếng rên nhẹ, không gian theo đó cũng lắc lư theo.
- Trận pháp lợi hại quá, chỗ pháp khí này cùng lắm chỉ là nhập huyền cấp, hoặc thông linh pháp khí, ai ngờ kinh qua trận pháp chỉnh hợp, có thể đối kháng với thuần dương pháp khí của ta!
Chu Báo trong lòng thầm tán dương một tiếng, nhưng thấy hoán thanh sa thoát ly tiếp xúc với Kim hi ly diệm kính, hóa thành một đụn mây xanh, lơ lửng bên trên đại trận, từng trận linh khí tươi mát vô cùng tràn ra từ trong mây, quán nhập vào cơ thể hai mươi cường giả, hai mươi cường giả nhất thời tinh thần phấn chấn, gần như đồng thời, một luồng khí tức bàng đại cũng từ cơ thể Vương Đạo Hoằng tán ra.
Vị chưởng giáo Minh nghĩa kinh viện này cũng là cửu phẩm cường giả, thực lực có thể không bằng Nguyên Hải, nhưng một thân chính khí hạo nhiên tuyệt đối không thể coi thường, huống hồ, từ trong Minh nghĩa kinh viện cũng truyền qua một loại khí tức cường hoành, đây là khí tức của một cửu phẩm trưởng lão khác trong Minh nghĩa kinh viện.
Chỉ là, vị trưởng lão này vẫn chưa lộ diện mà ẩn tại một bên, tọa sơn quan hổ đấu, hình như đợi hai bên cùng bại rồi mới xuất thủ thu dọn tàn cục.
Đối với Chu Báo mà nói, kiểu bố trí này, khiến hắn thêm một phần kiêng kị, bởi vì không ai biết hắn sẽ xuất thủ lúc nào, tâm thần rất khó chuyên chú, ảnh hưởng chiến đấu lực!
- Ấy da da, Minh nghĩa kinh viện lần này không cần thể diện nữa rồi, sử dụng đến cả thủ đoạn hèn hạ!
Trong Minh nghĩa kinh viện, Cao Hải cười lạnh, xuất ra một trận thanh âm âm dương quái khí, thì ra là Minh nghĩa kinh viện còn lưu thủ một gã cửu phẩm cường giả, nói không chừng tên đó sẽ làm chuyện gì, bây giờ, mặc dù hắn không có dị động, nhưng vẫn có thể cử động cơ miệng.
- Ta nói, Vương đại viện trưởng, ngươi hành sự có chút không ổn đấy, đến đạo lý cơ bản nhất cũng không có, trực tiếp xông lên, không lẽ ngươi nghĩ Thiên long đạo chúng ta dễ bắt nạt lắm sao!
- Câm miệng!
Lời vừa dứt, trong viện truyền ra một tiếng hét lớn, sau đó, thần sắc Cao Hải đột nhiên biến hóa, bởi vì hắn bị một loại sức mạnh vô hình khóa chặt, thậm chí, muốn há miệng cũng không há được.
- Đây chính là sức mạnh của cửu phẩm cường giả sao? Đáng chết, dám không khai động thủ với ta, không lẽ các ngươi định khơi mào chiến tranh thật?
Cao Hải giận dữ rủa thầm, nhưng lực bất tòng tâm, một cửu phẩm cường giả cho dù cách vài chục trượng vẫn có thể dễ dàng khống chế hắn, bắt hắn im lặng.
Lúc này, trận pháp đã được khởi động. Lấy Vương Đạo Hoằng làm trận nhãn, sức mạnh hạo nhiên bàng bạc tràn ngập trong trận, nhất thời, Chu Báo cảm thấy mình như đang ở giữa một dòng sông làm bằng nội nguyên khí, thiên địa nguyên khí mới tiêu tán một lần nữa bị đại trận điều động, thuận theo hướng đi của trận pháp, dội thẳng vào trong trận.
Rầm rầm!
Như nước sông chảy ngược, thiên địa nguyên khí dội vào trong trận, dần dần lấp đầy, trong thời gian cực ngắn, trong phạm vi trận pháp không lớn, chỉ chừng trăm dặm vuông, ngưng tụ tất cả thiên địa nguyên khí, nhất thời, sản sinh ra hiệu quả giống như nguyên khí triều tịch trong Bích Lạc bí cảnh.
Đương nhiên, nguyên khí sản sinh trong phạm vi này bất luận là số lượng hay chất lượng, đều không thể so sánh với Bích Lạc bí cảnh.
- Thú vị, nếu như bây giờ mình vẫn còn một viên định phong châu, không biết biểu tình của Vương Đạo Hoằng sẽ như thế nào!
Hoàn toàn coi thường áp lực vô biên do thiên địa nguyên khí tích áp mang đến, Chu Báo chuyển suy nghĩ của mình sang định phong châu.
Thiên địa nguyên khí dội vào trong trận được trận pháp dẫn đạo, phân giải thành từng tia, từng bó, hình thành những đường nguyên khí ti tuyến, quấn về phía Chu Báo, nguyên khí càng nhiều, trói buộc càng chặt, nhất thời, Chu Báo cảm thấy mình như một con côn trùng giữa mạng nhện, không thể động đậy.
- Đây là đặc điểm của Minh nghĩa kinh viện, bất luận võ công hay trận pháp, đều là hạo nhiên, hiện Thái Dương áp noãn chi thế, không để cho đối phương một chút cơ hội nào. Chu Báo mặc dù thực lực cường đại, nhưng nhiều cường giả như vậy liên hợp trận thế, cộng thêm áp lực cường đại đến từ hai cửu phẩm cường giả, e rằng không thể nghĩ ra cách gì, đành phải giơ tay chịu trói!
Một số người sản sinh suy nghĩ bi quan.