Tần gia rất nổi tiếng trong ngành này, trước đây Đường Tú Linh đã từng nghe đến danh tiếng của người này.
Lập nghiệp bằng hai bàn tay trắng, phú ông giàu có, mọi người đều gọi anh ta là Tần gia.
Người như vậy, nếu ai lọt vào mắt xanh của anh ta, có phải sẽ có cơ hội được bác sĩ Ryan giúp đỡ không?. ngôn tình ngược
Đọc FULL bộ truyện tại đây.
Đường Tú Linh không có thời gian tính toán tỷ lệ thành công, cô chỉ có thể nắm bắt mọi cơ hội.
Tám giờ tối.
“Tiếu Tiếu, cô mặc bộ váy hở lưng này đẹp lắm.”
Chuyên gia trang điểm cho Đường Tú Linh xong, nhìn bộ váy ngắn bầu trời sao hở lưng của cô, chỉ cảm thấy người phụ nữ này xinh đẹp đến mức khiến người khác chói mắt.
Đường Tú Linh cười nhẹ, cô nhìn người phụ nữ trong gương.
Đôi môi đỏ đầy mê hoặc, gợi cảm và lộng lẫy.
Sau khi im lặng ngồi một lúc, chị Lưu bước đến bên Đường Tú Linh.
“Tiếu Tiếu, nếu đã quyết định rồi thì đừng để xảy ra sai sót, Tần gia không phải người dễ chọc, cố gắng giữ vững cơ hội lần này.”
Đường Tú Linh lặng lẽ gật đầu, cô đứng dậu sau đó từ từ bước ra khỏi phòng thay đồ.
Trên đường đi, trong câu lạc bộ có rất nhiều người đàn ông nhìn chằm chằm vào cô, có một số người thậm chí còn huýt sáo.
Đường Tú Linh lạnh lùng đi theo chị Lưu đến phòng bao VIP ở tầng mười.
Chị Lưu nhẹ nhàng gõ cửa, Đường Tú Linh lễ phép đứng sang một bên.
Chỉ là cô không ngờ, Trương Tử Trạch đang từ ngã rẽ đi ra, đúng lúc bắt gặp cô.
“Tiếu Tiếu, có thể vào được rồi.”
Đường Tú Linh né tránh ánh nhìn của Trương Tử Trạch, cô đi vào phòng bao, cửa phòng lập tức được đóng lại.
Bước chân Trương Tử Trạch khựng lại.
Người phụ nữ này ăn mặc gợi cảm như thế, cô muốn ra ngoài dụ dỗ đàn ông à?
Anh hơi tức giận mà không giải thích được.
Nhưng tại sao anh lại phải quan tâm đến người phụ nữ này chứ!
Trương Tử Trạch tự mắng mình một câu rồi tăng nhanh tốc độ, đi thẳng vào phòng bao của mình.
Mộ Quân nhìn biểu hiện bất thường trên mặt Trương Tử Trạch rồi tò mò hỏi:
“Sao sắc mặt cậu xấu thế, ngoài kia có ai gây sự với cậu à?”
Đương nhiên Trương Tử Trạch sẽ không muốn nhắc đến chuyện người phụ nữ đó, anh lắc đầu không có ý định trả lời.
Mộ Quân cũng không hỏi nhiều nhưng Trình Duy thấy mọi người đã đến đủ thì mỉm cười.
“Chúng ta chơi Stud đi, tôi sẽ bảo ông chủ gọi Tiếu Tiếu đến chia bài, tôi thích nhìn cô ấy chia bài.”
Trương Tử Trạch im lặng gật đầu.
Đương nhiên Mộ Quân cũng không có ý kiến.
Nhưng Trình Duy gọi điện xong thì lại thở dài với hai người còn lại.
“Ông chủ câu lạc bộ nói Tiếu Tiếu đã tới phòng bao khác rồi, thôi đi, ba người chúng ta tự chơi...”
Trình Duy nói xong, sắc mặt Trương Tử Trạch càng thêm âm trầm.
Hôm qua người phụ nữ đó cởi quần áo trước mặt anh để quyến rũ anh, bây giờ cô lại mặc ít như vậy để tới phòng bao khác.
Đúng là không biết xấu hổ!
Lẽ ra anh nên biết từ lâu, cô chỉ là một người phụ nữ ham hư vinh mà thôi.
Ở bên kia, sau khi Đường Tú Linh vào phòng bao thì ngây người ngay tức khắc.
Trong phòng bao có hai người đàn ông đang ngồi, một người đàn ông trung niên trong đó là Lưu Đình, ông chủ suýt nữa đã chiếm lấy cô năm đó.
Người đàn ông còn lại chắc là Tần gia mà chị Lưu nói.
Tần gia năm nay hơn bốn mươi tuổi, gương mặt góc cạnh khí khái, ông ta mặc vest đen, vẻ mặt có phần lơ đãng.
Trong phòng bao còn có những người phụ nữ khác, sự xuất hiện của Đường Tú Linh cũng không khiến Tần gia nhìn thêm vài lần.
Ngược lại là ông chủ Lưu, ánh mắt ông ta vẫn luôn dán vào người Đường Tú Linh.
Đường Tú Linh vô thức bước tới trước Tần gia, sau đó chủ động rót rượu cho ông ta.
Tần Chính nhìn cô gái trẻ đang ở gần mình rồi lại nhìn ánh mắt quan sát của Lưu Đình, ông ta không khỏi bật cười.
“Lưu Đình, đây là người phụ nữ của cậu à?”