Thư Kiếm Trường An

Chương 481: Chương 481: Ăn Thần




Dịch giả: Tiểu Băng

Con rắn kia bộ dáng cực kỳ bình thường, tuy có vẻ có chút linh tính, nhưng ở Bắc Địa tới gần Yêu vực này, đây cũng là chuyện bình thường.

Nhưng thần kỳ ở chỗ, sau khi con rắn nhỏ xuất hiện, ba Thần tộc áo đen lại như bị trúng phép định thân, đứng sững ra.

“Tiểu tử, chúng ta đã nói rồi, là ba Thứ Thần, nhưng mà ở đây rõ ràng là chỉ có hai Thứ Thần với một Bán Thần.” Con rắn nhỏ phun ra tiếng người, giọng điệu cực kì không kiên nhẫn nói với Tô Trường An.

Tô Trường An áy náy.

Hắn lúng túng gãi ót.

“Tiền bối, việc này ta cũng đâu có biết.” Hắn quả thực không biết việc này, lúc trước lúc Cổ Phương Thiên miêu tả, Tô Trường An liền tưởng cả ba tên này đều là Thứ Thần, ai dè lại có lẫn vào một Bán Thần.

So với Tô Trường An, ba người Cổ Tiễn Quân còn khiếp sợ hơn.

Con rắn nhỏ này rốt cuộc có lai lịch gì?

Nói được tiếng người đã là chuyện hiếm thấy, mà giọng điệu còn đầy vẻ bình luận về Thần tộc, coi Thứ Thần chẳng đáng để trong mắt, chỉ có Bán Thần là hơi có tí phiền toái, không hề sợ hãi Thần tộc như một người bình thường.

Ba người nghĩ mãi mà không ra, mấy ngày vừa rồi Tô Trường An đã đi đâu, con rắn cổ quái này là từ đâu mang về, nó chính là để đối phó với Thần tộc?

“Vậy ta không giúp được ngươi rồi.” Con rắn nhỏ ngáp một cái, giọng cực mất kiên nhẫn.

Tô Trường An vội thuyết phục: “Tiền bối nếu người không giúp đỡ, ta sẽ chết đó, lúc đó ai giúp người vượt Thiên kiếp? Huống hồ nếu Tiễn Quân bị bọn chúng bắt đi, đến lúc đó Hắc Thần lâm thế, Thần tộc sẽ lại tăng thêm khí thế, lúc đó bọn chúng sẽ để mặc cho người độ Thiên kiếp hay sao?”

“Ta nghĩ, bọn chúng không thích có một con rồng xuất hiện trên thế giới này đâu!”

Con rắn nhỏ im lặng, vẻ suy nghĩ.

“Hơn nữa, theo ta không tính sai, nếu tiền bối giúp ta giết ba con ác thần này, vậy vãn bối với Tinh Vẫn sẽ lại tới gần một bước.” Tô Trường An vội vàng nói thêm.

Con rắn nhỏ kinh ngạc nhìn Tô Trường An, vẻ nghĩ tới điều gì, không khỏi hỏi: “Ngươi muốn thế, nhưng mà loại chuyện này chưa từng có ai thử nghiệm bao giờ, nếu như ngươi làm, hậu quả không ai có thể cam đoan.”

“Tiền bối cũng biết thế giới hôm nay như thế nào rồi, làm gì còn thời gian cho ta lo trước lo sau, kính xin tiền bối thành toàn!” Tô Trường An kiên quyết.

Con rắn nhỏ cảm nhận được sự quyết ý trong lòng Tô Trường An, im lặng rất lâu, rồi gật đầu: “Được.”

Nói xong, nó chui ra khỏi áo hắn.

Thân hình của nó nhanh chóng phình to ra, thành một con cự mãng dài cả mười trường, mắt lóe hàn quang lạnh lùng nhìn ba Hắc Thần.

Ba Hắc Thần sửng sốt một lúc sau, một người mới nói:

“Đằng xà các hạ, Hắc Thần nhất mạch ta vô ý mạo phạm ngươi, chúng ta sớm đã nghe nói ngươi muốn hóa rồng, nếu hôm nay ngươi đồng ý thương lượng, ngày sau lúc ngươi hóa rồng, Hắc Thần nhất mạch nhất định sẽ dốc sức hỗ trợ.”

Giọng y rõ ràng cực kì kiêng kị Đằng xà.

Đúng vậy, con rắn này chính là một trong ngũ đại Yêu Quân Yêu tộc, Đằng xà!

Mấy ngày nay Tô Trường An chính là chạy về U Vân lĩnh để tìm nó, nhờ nó giúp đỡ.

Yêu Quân, là Tinh Vẫn Yêu tộc, cũng là Tinh Quân Yêu tộc, ngang hàng với địa vị của Thiên Lam ở trong Nhân tộc.

Tô Trường An biết nếu mình không tính sai, Yêu Quân Đằng xà tất nhiên có đủ thực lực đối kháng với Thứ Thần, thậm chí Bán Thần, đổi lại việc con rắn từng yêu cầu Tô Trường An sau này giúp nó.

Cho nên bây giờ mới có một màn này.

“Chúng ta là Yêu, các ngươi là Thần, ta hóa rồng, chính là chiếm thiên địa tạo hóa, các ngươi không ngăn ta thì thôi, còn giúp được ta cái gì? Thật tưởng Xà gia gia các ngươi là đồ ngu ngốc hả?”

Đằng xà xì mũi coi thường.

Nó rít lên xìiii…, thân thể cực lớn tiếp tục to ra, đảo mắt tới hơn trăm trượng, nó há miệng, phun tới ba Hắc Thần.

Yêu khí mênh mông cuồn cuộn như biển, so với thân hình cực lớn của Đằng xà, ba Thần tộc cao cao tại thượng chẳng khác gì con sâu cái kiến.

Bọn chúng thực không ngờ Đằng xà lại không giảng đạo lý, lời còn chưa dứt đã ra sát chiêu, không có chút nào khí độ Tinh Quân.

Dù bất mãn, cũng không thể không thúc tà lực để chống đỡ.

Một kích không trúng, Đằng xà đâm đầu vào trong tuyết, đẩy ra một cơn sóng tuyết, may ba người Cổ Tiễn Quân đã sớm dự phòng, lẩn ra rõ xa.

Ba Hắc Thần bị khí lãng khổng lồ đánh tới, bên trong toàn là Yêu khí.

Bán Thần Tà Thần còn chống cự nổi, nhưng hai Thứ Thần thì bị đẩy lùi đi mấy trượng, rơi thẳng vào trong đống tuyết, tuy không bị tổn thương gì chí mạng, nhưng dáng vẻ đầy chật vật.

Làm ba kẻ tâm cao khí ngạo trở nên giận dữ, Bán Thần bay lên lơ lửng giữa không trung trước đầu rắn, lạnh giọng hỏi:

“Các hạ nhất định muốn trở thành kẻ địch với chúng ta?”

“Cái gì là địch với không là địch? Xà gia gia ngươi tung hoành thiên hạ nhiều năm, ăn qua thịt người, nếm qua mọi rợ, cũng nếm qua yêu, ngay cả Tống Táng giả Tinh Thần các cũng đã nếm qua hai ba cái, chỉ chưa hưởng thử mùi vị của thần mà thôi, hôm nay Xà gia gia ta sẽ dùng đám Thần tộc các ngươi để chùi răng!”

---o0o---

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.