Dịch: Tiểu Băng
“Trục xuất một cái ý chí?” Tô Trường An sững người, trợn to mắt nhìn Tần Bạch Y, nhìn chằm chằm vào Thần tính màu vàng trên tay Tần Bạch Y.
Hắn như nghĩ ra cái gì đó, không kịp nắm bắt rõ ràng.
“Thiên Đạo nói cho cùng chỉ là một đạo ý chí, chỉ là đối với người tầm thường mà nói. Ý chí của ngươi là cực kỳ cường đại, ngươi là Tất Phương chuyển thế, lại có Thái Âm mệnh tinh, chỉ cần tu luyện thêm một chút, muốn chống lại ý chí Thiên Đạo là chuyện có khả năng.” Tần Bạch Y chậm rãi nói, nét mặt âm u.
‘Ngươi’ ở đây đương nhiên là chỉ Hồng Loan.
“Nhưng Thiên Đạo đã chiếm cứ thế giới này, chưa nói chuyện Hồng Loan không đủ khả năng cướp quyền chủ đạo thế giới này với Thiên Đạo, chỉ mỗi việc làm sao để cô ấy tiến vào được Thiên Đạo đã là một vấn đề rất khó.” Tô Trường An cau mày.
“Vừa lúc đang định nói tới vấn đề này.” Tần Bạch Y bình tĩnh đến thong dong, như tất cả đều đã nằm cả trong kế hoạch của y.
“Thiên Đạo muốn tìm một phần Thiên Ngô Thần tính cuối cùng này, trong người Hồng Loan lại còn có tới năm thành Tất Phương Thần tính, tới lúc đó, ta sẽ truyền Thiên Ngô Thần tính vào trong cơ thể Hồng Loan, hai loại Thần tính dù có chút khác biệt với nhau, nhưng muốn theo Thiên Ngô Thần tính chui vào trong ý chí Thiên Đạo thì lại không phải là việc khó.”
“Đương nhiên ý chí của Hồng Loan sẽ phải nằm lẫn bên trong năm phần Tất Phương Thần tính, cùng nhau tiến vào Thiên Đạo, để tìm cơ hội tranh đoạt Thiên Đạo chi lực.”
“Nhưng như vậy chẳng phải sẽ khiến Hồng Loan hoàn toàn lộ ra dưới ý chí của Thiên Đạo hay sao? Dù lúc ấy ý chí của cô ấy có trở thành cường đại, thì cũng vẫn không thể chống lại được Thiên Đạo. Hơn nữa, dù sau đó cô ấy có thành công, nhưng đến khi cô ấy hấp thu Thiên Đạo chi lực, thì cô ấy cũng sẽ bị Thiên Đạo chi lực đồng hóa, hóa thành Thiên Đạo vô tình, dù có không bị ảnh hưởng, thì cũng không còn là Hồng Loan nữa, như thế có khác gì một Hồng Loan đã chết?” Tô Trường An khi đánh nhau với Thiên Nhân Đạm Thai Bác ở Gia Hán quận, đã hấp thu được một tia Thiên Đạo chi lực, đối với Thiên Đạo cũng có chút hiểu biết. Thiên Đạo vô tình, trừ phi sa đọa giống như Thiên Đạo bây giờ, nếu không khi Hồng Loan trở thành Thiên Đạo, thì cô cũng sẽ biến thành một con người vô tình, kết quả như vậy cũng chẳng khác gì là cô đã chết.
“Chúng ta đều không biết rõ rốt cuộc cái gì lại thúc đẩy Thiên Đạo hóa thành Đế Quân, đến lúc Hồng Loan kế thừa Thiên Đạo chi lực, cô ấy có trở thành như vậy hay không, có còn bị tà lực xâm nhiễm hay không thì ta cũng không dám bảo đảm, cho nên năm phần Tất Phương Thần tính vốn không thuộc về thế giới này của cô ấy sẽ trở thành điểm mấu chốt quyết định điều đó.” Tần Bạch Y suy nghĩ đương nhiên tỉ mỉ, chu đáo kĩ càng hơn Tô Trường An rất nhiều. Hễ hắn xách ra vấn đề gì, Tần Bạch Y đều có thể vẫn tiếp tục thong dong đối đáp trôi chảy.
“Ý chí của cô ấy sẽ dùng năm thành Tất Phương Thần tính đó làm vật trung gian, cùng nhau tiến vào Thiên Đạo, ta sẽ dùng Thiên Đạo chi lực trong người mình để gia trì năm thành Tất Phương Thần tính đó. Dù tia Thiên Đạo chi lực này của ta yếu ớt, nhưng mà nó vẫn hơn hẳn vì nguyên vẹn. Có nó hỗ trợ, chỉ cần ngươi thắng được Thiên Đạo, như vậy ý chí của ngươi dù đã bị Thiên Đạo chi lực tẩy lễ, cũng sẽ không mất đi và sẽ càng không làm ngươi mất đi phương hướng bản thân, đương nhiên cũng có thể bảo đảm sau khi ngươi trở thành Thiên Đạo không còn bị thứ chúng ta không biết ăn mòn, hóa thành Đế Quân.”
Tần Bạch Y nói rất chi tiết tỉ mỉ, lần này ngay cả Tô Trường An cũng không tìm ra được lý do gì để từ chối y nữa.
Hắn quay qua nhìn Hồng Loan, để cho cô quyết định.
Chuyện này đương nhiên là vô cùng hung hiểm, để Hồng Loan dùng ý chí của mình đi đối kháng Thiên Đạo, nếu thua thì tất cả đều không còn. Tô Trường An không muốn Hồng Loan dấn thân vào hung hiểm như vậy, nhưng hắn biết tính của cô. Tuy cô là nữ lưu, nhưng tâm tính, gan dạ không thua gì nam giới.
Hắn biết dù hắn có lên tiếng ngăn cản thì Hồng Loan cũng sẽ quyết định làm, huống hồ hiện nay ngoài cách này, không còn tìm được cách nào khác đối kháng với Đế Quân và Thiên Đạo.
Không ngờ, Hồng Loan lại có vẻ ngần ngừ như trong lòng đang giằng xé điều gì đó.
“Hồng Loan?” Tô Trường An khẽ gọi.
Hồng Loan như sực tỉnh, ngẩng đầu nhìn Tô Trường An, nét mặt khó coi.
Không phải Tô Trường An ích kỷ, chỉ là hắn hiểu quá rõ Hồng Loan, với tính cách của cô, dù được hay không cô cũng muốn thử. Cô chần chừ như thế này, thực khiến Tô Trường An khó hiểu.
“Sao vậy?” Hắn hỏi.
Hồng Loan lắc đầu, quay qua nhìn Tần Bạch Y, hỏi: “Nếu ta không có năm thành Thần tính kia, sau khi chiến thắng Thiên Đạo thì sẽ thế nào?”
“Ta không biết.” Tần Bạch Y sững ra một lúc mới đáp: “Nhưng hậu quả cao nhất là bị Thiên Đạo chi lực tẩy lễ làm mất đi bản thân, hóa thành Thiên Đạo vô tình. Như vậy... sẽ như Tô Trường An nói, khi đó ngươi quả thực chẳng khác gì đã chết rồi.”
“Vậy sao?” Hồng Loan cười khổ, nặng nề gật đầu nói: “Ta biết rồi, cứ theo kế hoạch mà làm đi.”
Mặc dù Hồng Loan đã đồng ý, nhưng Tô Trường An vẫn nhìn ra được cô còn có điều băn khoăn, hắn đương nhiên muốn hỏi cho ra điều ấy.
Nhưng thân thể Tần Bạch Y đã rung lên, Tinh Hồn Tỏa Thiên Trận đang bao phủ quanh họ bị tiêu tán.
Hai người cả kinh, quay đầu nhìn qua thấy mặt Tần Bạch Y trắng bệch như bị trọng thương, linh lực của y ảm đạm hẳn, đã vô cùng suy yếu.
“Không sao.” Tần Bạch Y không chờ hai người hỏi đã nói trước. “Chỉ là chống đỡ Tinh Hồn Tỏa Thiên Trận cần tiêu hao nhiều linh lực hơn ta nghĩ.”
Tần Bạch Y nghiêm mặt.
“Việc này không nên chậm trễ, chúng ta bắt đầu kế hoạch đi.”