Dịch giả: phuongkta1
Tư Mã Hủ nghe vậy lại liếc mắt nhìn Tô Trường An, dường như đang nghi ngờ vấn đề mà hắn hỏi ra.
Nhưng trước tiên lão cũng không đáp lại Tô Trường An, lão vẫn như trước tiếp tục nói đến chuyện xưa.
“Không sai, chúng ta thực sự thắng lợi, chúng ta phong ấn đám Thần ở Thần Mộ, cũng khi đó, lần đầu tiên chúng ta tiến vào Thiên Cung, phát hiện ra bí mật của thế giới này.”
“Bí mật của thế giới này?” Tô Trường An sững sờ, lập tức liền nghĩ tới điều gì. Hắn hỏi: “Thiên Đạo?”
“Đúng vậy. Thiên Đạo.” Tư Mã Hủ khẽ gật đầu. “Đó là nguồn gốc lực lượng và mạnh mẽ nhất của thế giới này, mà hầu như phần lớn lực lượng của Chân Thần đều đến từ Thiên Đạo, chỉ cần nắm giữ Thiên Đạo, dù cho là người thường cũng có thể có được sức mạnh và tuổi thọ lâu dài như Chân Thần.”
“Hiện thực như vậy khiến mọi người cảm thấy kinh ngạc, đồng thời dục vọng cũng nổi lên trong lòng. Nhưng đáng tiếc chính là, muốn lấy được nhận thức của lực lượng Thiên Đạo, đầu tiên cần phải vào ở trong Thiên Cung, nhưng vị trí Thiên Cung cũng có hạn chế, chỉ có thể tiếp nhận tối đa chín vị sinh linh. Vì vậy, một cuộc nội chiến tranh đoạt vị trí ở Thiên Cung lại phát sinh lần nữa. Đám Tinh vẫn vừa mới đánh bại chư Thần còn chưa kịp chúc mừng trận chiến thắng lợi này, đã bắt đầu vung đao tàn sát đồng bào mình.”
Nói đến đây, thanh tuyến Tư Mã Hủ trở nên trầm thấp thêm vài phần, không thể biết được là đang hoài niệm thời gian kia, hay là đang thương xót cho trận đại chiến kia.
“Ngươi đã thất bại ư? Vị trí Thiên Nhân cũng không có chỗ của ngươi, vì vậy tất cả mọi chuyện ngươi làm lúc này...” Tô Trường An không nhịn được hỏi.
Tư Mã Hủ vào lúc đó lắc đầu, trên mặt trồi lên một ý cười khinh thường.
“Ta đối với vị trí Thiên Nhân cho tới bây giờ vẫn không có hứng thú, lực lượng Thiên Đạo trong mắt của ta cái chẳng qua chỉ là Tả Đạo mà thôi. Ít nhất đối với sinh linh mà nói, lực lượng Thiên Đạo chính là Tả Đạo.” (Tả đạo chứ không phải Tà đạo nhé)
Tô Trường An nghe vậy lại sững sờ, chẳng qua lúc này hắn nhớ lại lời nói của Mã Hủ trước kia, con ngươi vào lúc đó đột nhiên phóng đại. “Vậy thứ ngươi muốn là?”
Hắn hoảng hốt lại không biết làm như thế nào, mà trong lòng lại dần dần có được đáp án của mình.
“Tiên Đạo.” Tư Mã Hủ trầm con mắt, nhìn về phía Tô Trường An, trong miệng phun ra hai chữ mà sâu trong đáy lòng mình Tô Trường An đã nghĩ đến.
Thanh tuyến của Tư Mã Hủ khi đó đột nhiên trở nên sắc bén.
“Lúc một chút người ngu xuẩn vì cái gọi là Thiên Đạo mà tranh luận không ngớt, ta lại thông qua bí pháp Thiên Cơ tính toán ra quy tắc của thế giới này.”
“Thiên Đạo là ý chí của thế giới, nó thúc đẩy cái thế giới này không ngừng tiến hóa hoàn chỉnh, bản thân nó cũng không có bất kỳ cảm tình gì. Mà lực lượng như vậy hiển nhiên khác hẳn với ý chí tồn tại của sinh linh, thậm chí có thể nói mâu thuẫn lẫn nhau, đó cũng không phải là một cái Đại Đạo vô thượng chính thức thuộc về sinh linh, mà đạo của sinh linh, hiển nhiên là một thứ khác. Ta thông qua tính toán cho ra một kết luận, nhưng thế giới đã phát triển đến trình độ gần cao nhất, như vậy bước tiếp theo, ý chí mới sẽ hình thành, cái ý chí kia sẽ gắn bó và tồn tại cùng ý chí của thế giới, nhưng lại không giống nhau, đó là ý chí của sinh linh, mà thừa nhận phần ý chí này, liền cần một cái Đại Đạo có thể sánh ngang với Thiên Đạo ra đời, đạo này, ta gọi là Tiên Đạo!”
“Sau khi sáng tỏ tất cả điểm này, ta mất hết hứng thú đối với thứ gọi là Thiên Đạo, ta bỏ qua tranh chấp Thiên Đạo, mang theo một đám Tinh Vẫn cũng không quan tâm vật đó về tới nhân gian, bắt đầu quản lý trật tự nhân gian, mà bốn Đẩu cũng theo đó được sinh ra. Ta bảo hộ muôn dân trăm họ, duy trì thế giới ổn định, chờ cái ngày kia đến, ta sẽ có thể đạt được Tiên Đạo, tới cảnh giới vô thượng, mà căn cứ vào tính toán của ta, thế giới này đã đến bờ vực, cửa lớn Tiên Đạo cũng sắp mở ra.”
“Nhưng sự thật chứng minh ta sai rồi, sai không hợp với lẽ thường, ta mưu tính tất cả khả năng, tính toán tất cả biến hóa trên đời này, nhưng chỉ tính sai một thứ duy nhất - lòng người.”
“Tranh chấp Thiên Đạo rơi xuống màn che, lấy Đạm Thai Bác vì chín vị Tinh Vẫn vào ở Thiên Cung, đã trở thành một nhóm kẻ thống trị sau Chân Thần ở trên đời này, nhưng không phải chỉ có một, vì để ngừa chuyện đám Chân Thần bị phong ấn lại phát sinh lần nữa, chúng truyền y bát của mình xuống, thành lập nên Tinh Thần các, cũng chính cái gọi là Trung Đẩu. Bọn chúng dùng lực lượng nhân quả trói buộc những Tinh Vẫn mới sinh ra, ngăn cản kẻ đến sau có được lực lượng cường đại như bọn chúng một lần nữa, đồng thời dựa vào việc hấp thu lực lượng Thiên Đạo mà đúc thành Tinh Thần Lệnh chưởng quản ngôi sao trong thiên hạ, tùy ý khống chế sinh tử của Tinh Vẫn, sự phát triển của thế giới bởi vì dục vọng cá nhân của bọn chúng mà trì trệ. Đồng thời bởi vì đại chiến liên miên, Tinh Vẫn nhân gian dù cho có bất mãn với tất cả hành động của Thiên Nhân cũng khó có thể tổ chức phản kích.”
“Ở bên trong loại không cam lòng này, từng đã là một vị Tinh Vẫn thua ở dưới móng sắt thời gian, anh linh của bọn chúng bị lưu đày Tinh Hải, tên là Quy Túc, thực ra là lồng giam. Ta cũng không thể chống lại thời gian tàn phá dần dần già đi, nhưng ta tính được biến hóa của thế giới này, tất cả hành động của đám Thiên Nhân bọn chúng khiến cho sinh linh thế giới này phẫn nộ mà phản kháng, còn hạt giống Tiên Đạo mà ta để lại, người đời sau vì phản kháng sẽ tự mở ra bí ẩn này.”
Nói đến đây, ánh mắt Tư Mã Hủ bắt đầu híp lại, lão liếc nhìn Tô Trường An, trong con ngươi lóe lên hào quang rực rỡ.
“Ngươi nói tất cả chuyện về Tiên Đạo là để lại cho tiền bối Thiên Lam viện, sau đó bọn họ lại truyền cho...” Tô Trường An nghe đến đó, mọi chuyện từ đầu đến cuối rốt cuộc theo thời gian dần trôi qua nổi lên mặt nước, hắn sững sờ ngay tại chỗ, hóa ra từ đầu đến cuối, đủ loại gian khổ mà tiền bối Thiên Lam viện và ngay cả hắn phải gánh chịu, đủ loại hi sinh, đến cuối cùng vẫn như cũ không thể chạy thoát mưu tính ngấm ngầm của Tư Mã Hủ.
“Đúng vậy, lúc ở Tinh Hải xa xôi ta đã dự liệu được một thứ gì đó, phong ấn Thần Mộ bắt đầu buông lỏng, giữa Nam Bắc hai đẩu xuất hiện rạn nứt, đám Thiên Nhân rục rịch, thậm chí vị Hạ Hầu Hạo Ngọc lòng muông dạ thú kia, tất cả chuyện này để cho ta ý thực được lúc đó thời cơ đã thành, ta bắt đầu giấu kín số trời, làm cho đám Tinh Vẫn Thiên Lam viện không thể tìm ra truyền nhân của mình, hận thù cùng sợ hãi rốt cuộc để cho bọn chúng lên đường tìm kiếm lối ra, bọn chúng rút cuộc tìm được truyền thuyết về Tiên Đạo.” Nói đến đây, Tư Mã Hủ lại dừng một chút, trên mặt hiện ra một ý cười: “truyền thuyết ta để lại.”
Lão bổ sung, “hơn nữa bọn chúng tiến hành áp dụng, ý đồ bắt đầu chế tạo một vị truyền nhân Tiên Đạo, mà tất cả chuyện này đều rơi vào mưu tính ngấm ngầm của ta, đương nhiên, Mạc Thính Vũ chết cùng với sự xuất hiện của ngươi, không thể không nói thoáng làm rối loạn kế hoạch của ta, nhưng một cách không ngờ chính là, ngươi làm rất tốt. Tiên Đạo nở hoa kết quả ở trên tay ngươi, điểm này thuận lợi hơn rất nhiều so với tưởng tượng của ta.”
“Mà bây giờ, hạt giống ta gieo xuống rốt cuộc nở hoa kết quả, cũng đến lúc ta đến thu hoạch nó.”
“Vì vậy, chúng ta làm khoản giao dịch đi, giao thân thể của ngươi ra.”
Lúc này, vẻ tham lam trong hai tròng mắt Tư Mã Hủ rốt cuộc không thể che giấu, hiển lộ toàn bộ trước mắt Tô Trường An, lão nhìn Tô Trường An, tựa như nhìn đồ ăn ngon miệng nhất trên đời này.
Đây cũng không phải là một cái thể nghiệm quá tốt.
Lúc biết được tất cả mọi chuyện mình đi làm chẳng qua chỉ là kết quả mà ác quỷ trước mặt một tay điều khiển, tâm Tô Trường An như chìm đến đáy cốc.
Nhưng hắn vẫn cảm thấy buồn cười như trước, hắn cũng không phải là loại người chỉ vì đôi câu vài lời của người khác, liền buông thả bản thân mình, dù sao nếu thực sự là như vậy, hắn cũng không có cách nào đi tới bây giờ.
“Vì sao ta phải đáp ứng ngươi?” Hắn hỏi, lông mi phát lạnh, linh lực tràn đầy quanh người bắt đầu khởi động: “nếu như ngươi thực sự muốn, vậy dùng bản lĩnh tới lấy đi?”
Từ khi Tô Trường An được sinh ra, từ Bắc Địa tới hiện tại, cho dù ở thời điểm hắn yếu ớt nhất cũng chưa từng nghĩ tới thỏa hiệp, huống chi lúc này.
Nhưng Tư Mã Hủ liếc nhìn Tô Trường An đằng đằng sát khí, lại không biểu hiện ra nửa phần bất mãn hay là cảnh giác, lão hời hợt cười cười, tiếp tục nói: “nếu là giao dịch, ngươi bỏ ra thân thể ngươi, ta hiển nhiên sẽ cấp ra thẻ đánh bạc của ta, ngươi cũng không cần gấp gáp cự tuyệt ta, ít nhất nghe một chút cái giá mà ta đưa ra. Đúng không?”
Tô Trường An sững sờ, hắn không cảm thấy mình sẽ đáp ứng giao dịch của Tư Mã Hủ, nhưng hắn vẫn đè xuống lửa giận trong lòng, trầm lông mày nhìn xem Tư Mã Hủ, cùng chờ lão nói ra thứ gọi là thẻ đánh bạc kia.
“Ngươi đạt được Tiên Đạo, nhưng Thiên Đạo không được đầy đủ, ngươi cũng không thể vung ra đầy đủ thứ gọi là lực lượng Tiên Đạo, nếu như ta đoán không sai, muốn sử dụng sức mạnh Tiên Đạo, đầu tiên ngươi cần bổ sung toàn bộ Thiên Đạo. Đây là cục diện rối rắm mà Chân Thần và đám Thiên Nhân lưu lại, cái này rất khó, đồng thời, Tà Thần mà đám Thiên Nhân đưa tới cũng đang trên đường đến đây, ngươi không dám cam đoan ngươi có được đầy đủ thời gian như vậy, tất cả những chuyện này rơi vào trên tay ngươi mặc dù có khả năng thành công, nhưng khó tránh khỏi gặp khó khăn trắc trở, thậm chí có chút hy sinh mà ngươi không muốn thấy.”
“Nhưng ta không giống vậy, ta hiểu cực kỳ thấu đáo cái thế giới này, nếu như ngươi giao thân thể của ngươi cho ta, ta đương nhiên cũng sẽ giúp ngươi hoàn thành những chuyện này, bạn bè hay người nhà của ngươi đều không cần chết đi, Thiên Đạo cũng sẽ bổ sung toàn bộ, thứ gọi là Tà Thần dưới lực lượng Tiên Đạo của ta đều mai một. Ta sẽ thay thế ngươi sống trên cõi đời này, cứu vớt nó, đồng thời cũng bảo vệ những người ngươi quan tâm. Như vậy chẳng phải vẹn toàn đôi bên sao?”
Tư Mã Hủ chậm rãi nói, trên mặt lại hiện ra một ý cười ung dung.
Lời nói của lão bắt được chân đau của Tô Trường An, hắn hoàn toàn có thể không quan tâm đến tính mạng của mình, nhưng lại không thể vứt bỏ tính mạng của những người mà hắn quan tâm. Hắn rốt cuộc hiểu rõ vì sao Tư Mã Hủ có đủ tự tin để đưa ra giao dịch này.
Nói về tu vi dù cho tu đến Tinh Vẫn, Tô Trường An thấy cũng không phải là đối thủ của người sâu không lường được như Tư Mã Hủ, mà nói đến tâm cơ hắn lại càng không có cách nào đánh đồng với Tư Mã Hủ đa mưu túc trí. Nếu như giao chuyện này cho Tư Mã Hủ, Tô Trường An cũng không thể không thừa nhận có lẽ Tư Mã Hủ biết làm được tốt hơn so với chính mình.
Mà cùng với đó hiển nhiên có thể tránh đi rất nhiều hy sinh không cần thiết.
Đây là một cái yêu cầu mà Tô Trường An khó có thể cự tuyệt, ở giữa tính mạng của mình và tính mạng những người hắn quan tâm, hắn bắt đầu lắc lư bất định. Hắn cũng không phải là Thánh Nhân, nhưng khi chứng kiến quá nhiều người mình quan tâm bỏ hắn mà đi, hắn khó tránh khỏi cảm thấy mỏi mệt, đều muốn chấm dứt bôn ba cùng ly biệt chẳng có chừng mực như vậy.
Hắn trầm lông mày xuống, đầu cúi thật thấp chợt ngẩng lên, hắn mở to hai mắt nhìn về phía Tư Mã Hủ, bờ môi chậm rãi mở ra.
Hắn nói.
“...”
---o0o---