Dịch: alreii
“Thiên Đạo có thiếu, Tiên Đạo khó thành.”
Âm thanh lạnh lùng kia không mang theo chút tình cảm nào, ngay cả giọng điệu cũng hết sức kỳ quái, không có chút lên xuống, giống như chủ nhân của thanh âm kia là một con rối không có tư tưởng vậy.
“Ngươi là ai?” Tô Trường An đưa mắt nhìn bốn phía, định tìm chủ nhân của âm thanh này. Nhưng bốn phía đều một màu trắng xóa, không có bất kỳ vật nào.
“Ở nơi đây.” Như là để xóa bỏ đi nghi ngờ của Tô Trường An, âm thanh kia nói như vậy, mà cùng với lúc đó một luồng chớp sáng, sáng đến gần như chói mắt chậm rãi hiện ra trước mắt Tô Trường An.
“Đây là ngươi?” Tô Trường An sững sờ nhìn đoàn chớp sáng màu trắng trước mắt, hơi chút kinh hãi hỏi.
Hắn tự nhận đã từng gặp đủ nhiều đồ vật khó mà tưởng tượng nổi.
Ví dụ như Thần tộc, ví dụ như Tà Thần ở vực ngoại, lại ví dụ như đám Thiên Nhân kia, thậm chí còn có nữ nhi từ tương lai đến đây.
Nhưng sự vật đối thoại với hắn, hắn cũng không ngờ đến chỉ là một đoàn sáng.
“Ngươi là thứ gì?” Tô Trường An hỏi, hắn không biết mình nên xưng hô đồ vật trước mắt thế nào.
Thanh âm kia yên lặng hồi lâu, sau đó mới dùng giọng điệu vững vàng đến mức không phải tiếng người của nó nói: “Thiên Đạo.”
“Thiên Đạo!” Tô Trường An lặp lại lời của thanh âm kia, đồng tử trong mắt đột nhiên phóng đại. “Có ý gì?” hắn không nhịn được hỏi lại một lần nữa, rõ ràng hắn vẫn không hiểu đoàn sáng này rốt cuộc là thứ gì.
“Ta là Thiên Đạo.” Đoàn sáng kia không bởi vì sự chậm chạp của Tô Trường An mà lộ ra chút xíu bất mãn nào, nó vẫn dùng giọng điệu vững vàng của mình trả lời như vậy.
“Thiên Đạo?” Tô Trường An lặp lại hai chữ này, mày nhíu lại, hắn không phải nghe không hiểu lời của đoàn sáng này.
Chỉ là thứ như Thiên Đạo ở trong lòng hắn từ xưa đã có một khái niệm nhất định, mặc kệ Thiên Đạo mạnh mẽ như thế nào, nhưng Thiên Đạo xét đến cùng chỉ là một trong các loại đạo, chỉ là một luồng lực lượng, khác biệt chỉ là có mạnh hay không mà thôi. Nhưng giờ đây hắn lại không thể không bỏ đi khái niệm đó khỏi đầu mình, bởi vì đoàn sáng này lại sống sờ sờ xuất hiện ở trước mặt hắn, đối thoại với hắn.
“Rốt cuộc cái gì là Thiên Đạo?” Tuy rằng rất khó tiếp nhận sự thật này, nhưng sự thật đã đặt ở trước mắt. Chỉ là Tô Trường An vẫn còn có vài vấn đề muốn hỏi.
Đoàn sáng kia yên lặng chốc lát, vòng sáng phía trên rung động đong đưa, tựa như đang suy nghĩ vấn đề của Tô Trường An.
“Lực lượng, quy tắc, ý chí.” Cuối cùng nó cho ra sáu từ cực kỳ đơn giản.
Tô Trường An như hơi hiểu lại như không hiểu, vì vậy hắn lựa chọn trầm mặc, yên lặng nhìn đoàn sáng kia chờ đợi nó tiếp tục giải thích cho hắn.
Mà sau khi đoàn sáng rung động một đợt nữa thì lại nói tiếp: “Thiên Đạo là lực lượng, cũng là ý chí của thế giới này, đồng thời cũng là quy phạm quy tắc của thế giới này.”
Giọng điệu của nó vẫn vững vàng như trước, nhưng không hiểu sao lại trôi chảy hơn rất nhiều, như đã dần dần thích ứng với việc đối thoại với người khác vậy.
Lúc này Tô Trường An mới sáng tỏ, hắn lại hỏi tiếp: “vậy trước đó sao ta lại đột nhiên hôn mê? Tại sao lại xuất hiện ở nơi này, là do ngươi làm sao? Còn có Thiên Đạo mà ngươi nói không trọn vẹn trước đó, Tiên Đạo khó thành là có ý gì?”
“Ngươi là người mà ta vẫn luôn đợi, cho nên ta đã mang ý thức của ngươi vào đây, nhưng ngươi hôn mê lại không quan hệ đến ta.” Đoàn sáng nói như vậy. “Tuy ngươi chưa đại thành, nhưng quả thật đã tu thành Tiên Đạo. Nhưng mà thế giới này như ngươi đã biết, không phải là một thế giới hoàn chỉnh, cũng liền không có nửa phần chống đỡ với Tiên thứ nhất xuất hiện. Ngươi vận dụng lực lượng Tiên Đạo, tất nhiên gặp phải phản phệ của thế giới này, rơi vào hôn mê.”
“Phản phệ của thế giới? Nhưng như lời của ngươi, ta đã tu thành Tiên Đạo, vậy tại sao còn không thể vận dụng lực lượng Tiên Đạo? Mà nếu ngươi là ý chí của thế giới này, vậy phản phệ chẳng phải là do ngươi mà có sao?” Tô Trường An hỏi, thần sắc trên mặt lại từ từ trở nên cảnh giác.
Thiên Đạo tới ý đồ không rõ, vì quá mức mơ hồ nên hắn không thể không phòng.
“Đúng là do ta mà có, ngươi cũng có thể nói là ta phản phệ ngươi. Ta là Thiên Đạo, Thiên Đạo vô tình, tất cả hành vi đều do quy tắc quyết định, Thiên Đạo không toàn vẹn nên vận dụng lực lượng của Tiên Đạo tùy lúc tùy thời đều có thể khiến thế giới vốn đã không trọn vẹn này tan vỡ, cho nên theo quy tắc, Thiên Đạo không toàn vẹn thì Tiên Đạo không thành.”
Đoàn sáng kia như không cảm nhận được địch ý của Tô Trường An, hoặc là nói nó căn bản chưa từng quan tâm Tô Trường An nghĩ như thế nào, vẫn tự mình nói.
“...” Tô Trường An hình như nghe hiểu ý tứ trong lời nói của đoàn sáng, cũng đoán được đại khái lý do Thiên Đạo này gọi mình tới đây. Hắn lại hỏi: “vậy cũng chính là nói nếu ta muốn vận dụng lực lượng Tiên Đạo lần nữa thì phải bổ toàn Thiên Đạo?”
“Đúng vậy.” Đoàn sáng trả lời. “Thiên Đạo là ý chí của thế giới, mà Tiên Đạo là ý chí của sinh linh, hai cái bổ trợ cho nhau. Nếu ta không trọn vẹn, ngươi cũng không thành đại đạo.”
Tô Trường An vẫn là lần đầu tiên nghe được cách nói này, hắn lại hỏi, “vậy tại sao ta phải giúp ngươi.”
“Bây giờ người nắm giữ Thiên Đạo không có chí tiến thủ, đắm chìm trong tư dục, hơn nữa còn kêu gọi ngoại vực Tà Thần đến chiếm đoạt thế giới này, ta từ trong hồng hoang thức tỉnh, diễn sinh ra sáu vị Chân Thần, tên gọi là Tất Phương, Thụ Hợi, Chúc Âm, Cư Bỉ, Thiên Ngô, Oa Hoàng để quản lý thế giới, sinh sôi sinh linh, khiến cho thế giới này không ngừng phát triển, cuối cùng bổ toàn bản thân. Ta là mẫu thân của thế giới này, cũng là người bảo vệ thế giới này, về sau sáu Thần nảy sinh tư dục, kêu gọi Tà Thần, khó mà hoàn toàn nắm giữ Thiên Đạo nên bị Thiên Nhân hiện nay thay thế, sau mấy ngàn năm, những Thiên Nhân này lại dẫm lên vết xe đổ, thậm chí tệ hại hơn, giam cầm chúng sinh, khiến Thiên Đạo trong mấy ngàn năm qua không tiến được nửa tấc, giờ đây Tà Thần buông xuống, ngươi phải bổ toàn Thiên Đạo, ngươi với ta liên thủ thì thế giới này mới có một con đường sống.”
“...” Tô Trường An trầm mặc, không khỏi không thừa nhận lời Thiên Đạo nói đều là sự thực, Tà Thần hung ác hơn xa Chân Thần và Thiên Nhân. “Vậy ta phải làm thế nào mới có thể bổ toàn Thiên Đạo.”
“Giết sáu Thần, đúc Chân Long, mở Tinh Hải.” Đoàn sáng kia lấp lóe một trận, sau đó nói như vậy.
Thân thể Tô Trường An chấn động, Chân Long chính là chỉ con Đằng xà sau khi gặp gỡ ở U Vân lĩnh vẫn luôn đi theo mình, mà vào lúc lần đầu tiên gặp gỡ, nó từng nói nếu Tô Trường An muốn thành Tiên Đạo thì phải giúp nó thành Chân Long.
Mở Tinh Hải, Tô Trường An từng không chỉ một lần nghe người ta nói đến, Tinh Hải không phải là nơi anh linh của những Tinh Vẫn thuộc về, mà là lồng giam. Đám Thiên Nhân lấy nơi này để hạn chế chúng Tinh Vẫn không thể thoát khỏi thân xác để thoát khỏi hạn chế của nhân quả mà trở nên vô cùng mạnh mẽ.
Hai chuyện này tuy khó thành, nhưng chỉ cần có thể thì Tô Trường An nguyện ý tất cả thử một lần.
Nhưng chỉ có chuyện giết sáu Thần thì Tô Trường An lại không dám, cũng không muốn đi làm.
Bởi vì Thanh Loan chính là Tất Phương!
Giết Tất Phương vậy Thanh Loan nhất thể với nó làm sao sống nổi?
Giết Tất Phương không khác gì bảo hắn giết Thanh Loan?
Hắn sao có thể làm được?
Nhưng rõ ràng Thiên Đạo cũng không có suy nghĩ như Tô Trường An, nó nói xong những lời này, trong đoàn sáng chợt bắn ra một luồng tinh quang, bay vào trong cơ thể Tô Trường An.
“Bây giờ ta rất suy yếu, không giúp được ngươi gì cả, ngươi phải nhớ trước khi Thiên Đạo chưa thành thì đừng nên vận dụng lực lượng Tiên Đạo nữa, nếu không ngươi chắc chắn phải chết.”
Nói xong, ánh sáng của thế giới này dần dần trở nên yếu ớt, mà thân thể của nó cũng vào lúc đó liền từ từ tiêu tán.
“Đợi đã!” Tô Trường An tất nhiên không cam lòng, hắn muốn nói thêm gì đó nữa, nhưng lúc này trước mắt hắn tối đen, lại một lần nữa mất đi ý thức.
---o0o---