Thú Nam Và Tiểu Bạch

Chương 60: Chương 60: Ngoại truyện 7




Một ngày nọ, Viên Lai Lai bị mẹ Hình cho gọi trở về biệt thự, còn đặc biệt dặn dò không được phép nói cho Hình Diễn biết. Viên Lai Lai kinh hồn bạt vía, trở về biệt thự nhìn gương mặt mẹ chồng hung dữ, run run rẩy rẩy nói: “Mẹ tìm con có chuyện gì?”

Mẹ Hình cúi đầu ho hai tiếng, hỏi cô: “Chuyện của ba mẹ con 5 năm trước...”

Viên Lai Lai giả vờ không hiểu, đây là một bãi mìn, cô không thể đạp lên đó được: “Ba mẹ con không có chuyện gì.”

Mẹ Hình gật đầu một cái: “Lúc ấy mẹ chỉ sai người hỏi thăm công việc cha mẹ con một chút, kết quả người nọ hiểu sai ý của mẹ, gần đây mẹ mới biết chuyện ba mẹ con mấy năm trước.”

Viên Lai Lai gật đầu, đã qua nhiều năm như vậy rồi truy cứu cũng vô ích, chi bằng coi như không có gì xảy ra: “Con hiểu rõ nhất định là mẹ không cố ý, dù sao chuyện cũng đã qua, không nên nhắc lại.”

Mẹ Hình như có điều suy nghĩ nhìn cô một lát: “Như vậy cũng tốt, ngày khác con hẹn ba mẹ con ra ngoài đi, mẹ gặp mặt nói xin lỗi với bọn họ.”

Viên Lai Lai vội vàng lắc đầu, việc này không thể được đâu nha, về sau ngộ nhỡ mẹ chồng hung dữ gây khó dễ với cô thì làm thế nào? “Thân thể ba của con không tốt, huống chi nhiều năm như vậy ông cũng không nhắc tới nữa, nếu cố tình nói với ông, ngược lại rất mệt, để con nói bóng nói gió với ba một chút là được rồi.”

“Cũng được.” ánh mắt mẹ Hình dừng lại trên chiếc cổ của cô: “Miếng ngọc Phỉ Thúy của con...?”

Viên Lai Lai sờ sờ miếng ngọc trên cổ, cười cười: “Cái này ạ, con và Hình Diễn mua ở Thái Lan đó.”

Mẹ Hình khóe miệng giật giật: “A Diễn rất giỏi phân biệt hàng tốt xấu, làm sao lại cùng con mua miếng ngọc Phỉ Thúy đầu thừa đuôi thẹo này?”

Viên Lai Lai nghe xong lời này: “Oành” một tiếng - đầu nổ tung: “Đồ giả ư?”

“Không phải giả, mà là chất lượng kém.”

Tin tức này mãi cho đến buổi tối đi ngủ Viên Lai Lai vẫn không thể nào tiêu hóa nổi. Trên giường, Hình Diễn ôm lấy cô rồi tinh tế hôn ở sau lưng, Viên Lai Lai nằm bên cạnh chỉ cọ cọ qua, Hình Diễn cau mày, thầm đoán là cô mệt mỏi, nên không gượng ép cô hơn nữa. Nhưng ước chừng đã qua hai tiếng ôm cô đang trợn mắt nhìn trong bóng đêm, lại thấy cô cứ lăn qua lộn lại, anh không nhịn được nữa, hỏi: “Sao vậy?”

Viên Lai Lai từ từ ngồi dậy: “Lúc ấy em nói phải quay trở lại bắt nhà chùa đưa hóa đơn cho chúng ta, anh lại không cho, còn mua cái thứ đồ dỏm này, bây giờ làm sao trả lại nhà chùa được?”

A, hóa ra là vì chuyện này: “Thích thì tốt rồi, hơn nữa đồ của hai chúng ta đặt cạnh nhau không phải rất hợp sao?”

“Nhưng nó không đáng giá nhiều tiền như vậy!”

Hình Diễn ở trong bóng tối cười cười, trực tiếp hôn lên cô, đè cô ở dưới thân, làm một số chuyện phân tán bớt sự chú ý của cô...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.