Bách Việt chi địa, một gò đất trống trải hoang vắng.
Cả thảy năm người già trẻ khác nhau an vị trên mảnh đất trống này khá là kỳ dị tổ hợp đang quây tròn một chổ hội họp, dường như đang bàn tính về chuyện gì.
Một người nửa đầu tóc bạc già nua, một cái toàn thân bao phủ ở áo đen nam tử, hai trung niên nam tử cùng một cái khá lùn nam tử. Thoạt nhìn liền không có một cái bình thường, không phải là hạng người dể true chọc gì.
“ Các ngươi thấy thế nào, hiện giờ người có thể cứu ra thái tử chỉ có công tử Thiên An cũng chính là Bách Việt vương hiện giờ” một trong hai trung niên nam tử khá là cao lớn, mặt hơi dài cõng phía sau một chuôi đao màu vàng sắc bén, tên của hắn tại Bách Việt cũng xông ra không nhỏ danh vọng – Kim Đao Khách.
“ Bách Việt bây giờ đả không còn như trước đây hoàn toàn thay đổi, dân chúng ấm no quốc lực cường đại, đều là do một tay công tử Thiên An dựng lên. Xác thực Bách Việt hiện giờ không sợ bất cứ quốc gia nào, nhưng công tử Thiên An thật muốn đem thái tử cứu ra ư?”
Che phủ trong mũ trùm khó thấy dung mạo, cầm một thanh kỳ quái trượng một đầu treo một chiếc lồng đèn kim loại mở lời.
Nghe hắn thanh âm, niên cấp hẳn là không tính lớn chỉ tầm hai mốt hai hai tuổi mà thôi, cho người cảm nhận tà khí.
So với Kim Đao Khách danh hiệu càng vang dội hơn, nhất là vùng Tương Sở bách tính đồn thổi về hắn đuổi thi ngàn dặm Sinh Tử Nhân, Nhục Bạch Cốt, đem người chết làm tùy tùng cho mình – Khu Thi Ma là Ẩn Vu đứng đầu.
Vẫn luôn không ra tiếng đầu bạc lão nhân trầm giọng nói: “ Bách Việt bị Hàn Sở dày xéo, hắn nắm trong tay sức mạnh đáng sợ có thể phát binh cứu đô thành lại trơ mắt nhìn đô thành họa loạn, thái tử bị bắt đi vương thất tàn sát, rồi lại đánh Sở đuổi Hàn giờ ngồi lên vương vị, nhờ hắn giúp đở.. hừ.. ai biết được hắn có thừa cơ ra tay không?”
Một khuôn mặt bò đầy nếp nhăn so với hai người trước thanh danh cũng không kém, không phải nói là hung danh mới đúng.
Một thân độc công đáng sợ, chính là kịch độc người là cao thủ dung độc, một cái làm người nghe tiếng sợ vỡ mật tên Bách Độc Vương.
Năm người trầm mặt một hồi bọn họ không phải người ngu, ở đây đều là thuộc hạ dưới trướng của thái tử Thiên Trạch cả.
Bọn họ biết được tình trạng bây giờ của Bách Việt, chưởng quản Bách Việt là công tử Thiên An, từ xưa đến nay Đế Vương vô tình, Thiên An thật sự sẻ ra tay cứu giúp sao?
Hắn ẩn sau thu lưới sau cùng mượn tay Hàn Sở dọn dẹp chướng ngại ngồi lên vương vị, cứu Thiên Trạch ra không phải mua dây buộc mình sao?, ai biết trong quá trình cứu hắn có bồi thêm một nhát đao hay không?
Thiên Trạch là thái tử vốn được chú ý nhất trong trận nội loạn này nhưng lại mạc danh biến mất, rất nhiều người đều về sau hắn đã chết, cũng hoặc là bởi vì bị phế bỏ Thái Tử chi vị, mà rời đi Bách Việt.
Nhưng chỉ có bọn họ những người này rõ ràng Thiên Trạch cũng không phải đã chết hoặc là rời đi, mà là bị người giam giữ chính là Hàn quốc thống soái Bạch Diệc Phi.
Ngay khi nhận ra người Hàn bội ước cực kỳ tức giận Thiên Trạch mang theo thủ hạ dưới trướng xông đến bắt công tử Hàn An uy hiếp, vốn là con tin ở đô thành để tăng tính thuyết phục khi đại quân vào thành bình định phản loạn. Song kết quả hắn bị Bạch Diệc Phi cầm xuống, không ít thuộc hạ đắc lực cũng chết đi.
Bọn họ muốn theo chân đại quân nước Hàn cứu ra chủ nhân của mình nhưng song không thành, lại thêm việc Thiên Hạ Vô Song Thành quật khởi để cho bọn họ thấy hy vọng nhưng cẩn thận phát hiện lại thấy được không đúng.
Trong tay Thiên An sở hửu vũ lực mạnh như vậy làm sao chậm chạp không phát binh, mà đợi cho chiến cuộc ngả ngủ mới dấy binh thảo phạt đây, để cho bọn họ xoắn xuýt phân vân lên.
Cho đến bây giờ hai năm qua đi Bách Việt lớn mạnh qua từng ngày công tử Thiên An đả chấp chưởng cả Bách Việt, không chỉ đánh lùi quân địch mà còn đòi lại thổ địa nước Việt trước kia, một người như vậy sẻ chấp nhận cứu ra chủ nhân của bọn họ sao?
“Thái Tử điện hạ hắn bị giam giữ ở địa phương nào chúng ta đều không hiểu được, như thế nào cứu. Hơn nữa Tân Trịnh là Hàn quốc thủ đô chúng ta nếu muốn tiến vào Tần Trịnh, rất khó không bị bọn họ phát hiện.”
Tên lùn nhỏ chỉ tầm một mét hai tay mang theo hai thanh chủy thủ xoắn xuýt nói: “ bằng sức của chúng ta không thể cứu ra thái tử, mà công tử Thiên An thực thi biến pháp có thể thấy được hắn lòng dạ lớn, các ngươi cũng thấy được Bách Việt trong hai năm này lớn mạnh so với trước kia thì thế nào”
Cả đám lại trầm ngâm một thời gian khi nghe Xảo Ma cất lời, hắn thân thủ linh hoạt tinh linh như quỷ khó thể nắm bắt một tay song đoản kiếm khiến người thở than cho nên được người xưng tụng như vậy.
Lời vừa dứt Tượng Vương cất lời: “ Thay vì ở đây bàn tán rồi tan rã như mọi khi, không bằng biểu quyết đi”
Tượng Vương là đám người gọi hắn bởi vì hắn có một năng lực hết sức đặc biệc có thể câu thông điều khiển những con voi rừng, quyền cước không kém man lực khó người bì được, mà theo lời hắn cả năm người cũng gật đầu đồng ý nhanh chóng biểu quyết xem thử có nên đến gặp gở nhờ cậy Bách Việt vương Thiên An hay không?
Cách xa Đại Việt chi địa ngàn vặn dặm, Tần quốc một trong trung nguyên bá chủ.
Hàm Dương thành nằm ở phía Nam của núi Cửu Trọng, phía Bắc của dòng Vị Thủy, cả núi lẫn sông đều vượng dương khí, vì vậy nơi đây mới có tên là Hàm Dương.
Theo Tần Quốc ngày càng cường đại, bây giờ Hàm Dương đã trở thành thiên hạ lớn nhất thành một trong, mà Hàm Dương Cung cũng chính là cung điện xa hoa lộng lẩy nhất 7 nước.
Có điều nó là trước khi Thiên An chấp chưởng Đại Việt, còn bây giờ nói đến lộng lẩy nhất xa hoa nhất chính là Thiên Hạ Vô Song thành.
Tần cung bên trong, Tần Trang Tương vương mày chau lại nhìn trên tay thư báo, tuy Tần quốc diệt trừ được Đông Chu gom lảnh thổ về nước Tần nhưng chỉ là cái xác rỗng, toàn bộ những thứ quý giá còn lưu lại đều không còn, thậm chí còn không ít hậu hoạn vẫn không có diệt trừ.
Tần Trang Tương vương mày chau lại lên tiếng: “ Đại Việt nằm ở phía nam Đại Tần lại có Việt vương Thiên An chấp chính, trước sau gì cũng là Đại Tần mối họa”
Vùng đất Ba Thục mà nước Tần từ trăm năm trước bình định xuôi nam sẻ tiếp giáp lảnh thổ Đại Việt, sở hữu trong tay sát thương vũ khí đáng sợ. Lại có quân vương tuy tuổi trẻ chấp chính nhưng hùng tài đại lược, nếu để cho Đại Việt an bình phát triển khi đó hùng mạnh như Đại Tần có đủ sức chống lại Đại Việt nữa không?
Lữ Bất Vi đương nhiên nhìn ra được e ngại của quân vương mình, lần này hắn cất binh đánh Đông Chu tính ra cũng không có thu được mong đợi như hắn muốn. Ba thanh kiếm Khổng Chu mà hắn muốn bị người khác lấy đi đả đành, trận này thắng lợi nhưng lại xuất hiện bóng dáng của Đại Việt.
Nhất là khi chiến thắng vang dội của nước Việt trước người Sở, hé lộ ra vũ khí có sức sát thương cực lớn. Trước sau gì Việt quốc cũng lấy lại hùng phong năm xưa, Lữ Bất Vi chắp tay lên tiếng: “ Vương thượng nói không sai, Việt vương năm nay chỉ hơn thái tử Chính có 3 tuổi, song tài trí đảm lược đều hơn xa nhiều, sớm muốn vùng phía nam Đại Việt cũng trở thành bá chủ” var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);
Tần Trang Tương vương lại hỏi: “ Tướng quốc, nếu quả nhân muốn phạt Đại Việt, theo khanh cần bao nhiêu vạn quân mới có thể bình định”
Lữ Bất Vi liền đáp: “ Bẩm vương thượng, thứ cho thần nói thẳng, cho dù 60 vạn thiết kỵ nước Tần xuôi nam, Vũ An quân tái thế cũng không thể bình định Đại Việt được?”
“ Thật không được?”
Lữ Bất Vi liền giải thích nghi hoặc: “ địa hình Đại Việt đa phần là đồi núi, sông ngoài rất ít có bình nguyên trống trải, lại thêm thứ vũ khí kia tầm bắn khiến người sợ hãi, chỉ e đại quân vừa mới đặt chân lên quốc thổ Đại Việt đả bị pháo binh từ xa đánh tan tác”
“Hừ” Tần vương đem quyển trúc vứt mạnh đi, thanh âm có phần tức giận: “ lẻ nào, không có cách nào sao?”
Lữ Bất Vi trầm ngâm một lát, lại nói: “ thần có một cách, có điều..”
“ Nói” Tần vương lông mày giãn ra, tài trí của Lữ Bất Vi hắn đương nhiên hơn ai hết rõ ràng, năm xưa hắn chỉ là một trong rất nhiều công tử của Tần Hiếu Văn vương mà lại là công tử bị ghẻ lạnh nhất, song bây giờ có thể leo lên Tần vương cao cao tại thượng của Tần quốc hết thảy đều là nhờ Lữ Bất Vi mà ra.
“ Việt vương Thiên An, tuổi trẻ hùng tài đại lược, có một điểm là hắn lại đối với nữ nhân rất chiếu cố. Lại đang tuổi trẻ thiếu niên, Mỹ Nhân Kế đối với hắn hẳn rất hiệu quả, nếu Đại Tần có thể lấy được bí mật của thứ pháo binh kia về tay, còn sợ gì Đại Việt, khi đó với tài lực của Đại Tần dốc sức chế tạo, khi đó Đại Tần thống nhất trung nguyên chỉ là sớm muộn.”
Tần vương nghe xong con mắt sáng lên, cân nhắc lợi hại của chủ ý này, lại nghe bên tai trọng thần hiến kế: “ theo ý thần, công chúa hòa thân với Đại Việt là tốt nhất, trước có thể kết minh với Đại Việt, tránh xa đánh gần hợp với chủ trương của nước Tần, Tần Việt lại có thể uy hiếp nước Sở. Sau lại lợi dụng hòa thân quan hệ mà để cho gián điệp Đại Tần trà trộn vào”
“ Tốt” Tần Trang Tương Vương vui mừng thốt lên, hiển nhiên chủ ý này đối với nước Tần mà nói không có hại chút nào, vừa kết minh với Đại Việt tránh một đối thủ mạnh làm suy yếu nước Sở, lại có thời gian sử dụng gián điệp đánh cắp bí mật.
Thiên An không ngờ rằng có người sẻ dùng mỹ nhân kế để đối phó với hắn, mà cho dù có biết đi nữa hắn cũng nhiệt liệt hoan nghênh. Mỹ nhân nha đến bao nhiêu hắn cũng vui mừng cả, mà không chỉ có Tần vương muốn đưa mỹ nữ mà Sở Khảo Liệt Vương cũng gấp gáp đưa mỹ nữ, còn cả nước Hàn nhờ quân công đả leo lên được thái tử vị cũng nóng vội muốn kết minh với Đại Việt chi chủ.
Trang Tương vương tâm tình khá hơn một chút, lại nói: “Thứ cơ quan có thể bay lên bầu trời đó là một uy hiếp lớn, nếu Việt quốc cường thịnh phát binh đánh Tần khanh có ý kiến gì không?”
Lữ Bất Vi trầm ngâm, một hồi rồi nói: “ bệ hạ nói về cơ quan thuật có thể nổi danh thiên hạ, trong Chư Tử Bách Gia chính là Mặc Gia và Công Thâu Gia, tuy Công Thâu Gia luôn bị Mặc Gia áp chế một đầu nhưng tạo nghệ cơ quan thuật cũng mạnh mẻ hơn xa các Bách Gia khác”
Trang Tương vương ánh mắt sáng lên, liền hỏi: “ ý khanh là?”
“ Từ 300 năm trước tổ sư Công Thâu Gia là Lổ Ban cùng với Mặc Địch tổ sư Mặc Gia chiến bại ở đất Sở, khiến cho hai phái trở thành tử địch, bá đạo cơ quan thuật lại đem sức sát thương phát huy tận cùng chính là chiến tranh lợi khí, một khi Công Thâu Gia nhập Tần quốc lực không chỉ tăng lên, mà còn giúp chođại nghiệp của bệ hạ”
“ Bá Đạo Cơ Quan thuật, Công Thâu Gia” Trang Tương vương ánh mắt sáng lên.