Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 200: Chương 200: Hàn Phi hiểm cảnh




“ Nghe nói vương thượng từng cho sứ thần đề nghị hai nước liên hôn, thái tử Hàn Cảnh hỏi cứu công chúa Mộng Dao, nhưng bị Việt vương cho người đuổi thẳng khỏi lãnh thổ, đem đoàn sứ thần bỏ đói ba ngày mới về nước” Trương Lương tiếp lời nói.

“ Đại Việt không cần phải đổi hy sinh bất cứ nữ nhân nào để đổi lấy lợi ích, hừ phế vật như Hàn Cảnh cũng xứng nhà ta Mộng Dao”

Dược Thiên Sầu đem chung rượu uống lấy, rồi nói: “ từ xưa đến nay vương triều thịnh suy là chuyện bình thường, tài không bằng người thua không có gì để nói cả, thắng làm vua thua làm giặc, cha của ngươi thắng giết cả nhà ta, giết tộc nhân của ta, thuê sát thủ giết ta.”

“Giờ huynh trưởng ta đem thái tử lẫn công chúa nước Hàn bắt lấy cũng như trả thù âu cũng là chuyện bình thường, ngươi đến tìm ta muốn ta giúp ngươi cứu muội muội ngươi nàng ngây thơ đơn thuần, ta mặc dù thương hoa tiếc ngọc nhưng bao nhiêu sinh mạng vô tội đả chết của Bách Việt có tội gì?”

Không khí có phần lặng xuống khi nghe xong một hồi độc thoại của Dược Thiên Sầu, khó mà tin được năm xưa còn chôn dấu một chuyện như vậy.

Càng biết thêm về vị quân vương của Đại Việt hiện giờ, ngồi lên vương vị của mình tuy y để cho bách tính Bách Việt chết nhưng lại cho một tân sinh mới Đại Việt.

Cũng không có lãnh huyết vô tình dù sao hắn chính là con nuôi không có máu mủ với Bách Việt vương đây, đám thành viên vương thất chết với hắn mà nói là kết cục tốt nhất, sẻ không có người uy hiếp vương vị.

Nhưng không, y lại lưu lại huyết mạch của vương tộc Bách Việt. Thử hỏi có mấy người như hắn đứng trước tình thế như vậy làm ra được.

Hàn Phi chắp tay cúi đầu thật sâu váy hắn một cái, rồi nói: “ Một lạy này, Hàn Phi tạ lỗi với huynh vì những việc làm của phụ hoàng ta”

Lạy xong một lại hắn lại tiếp một lạy: “ một lạy này là Hàn Phi tạ lỗi với bách tính Bách Việt, cũng cảm tạ huynh phân rõ trắng đen không trút giận vào những người vô tội”

“ Một lạy này là Hàn Phi đối với mình tư tâm mà hổ thẹn trong lòng” Hàn Phi lạy xong một lạy cuối.

Rồi ngẩng lên đối diện ánh mắt nghiêm nghị nhìn hắn: “ Huynh muốn gì? ở Hàn quốc”

Dược Thiên Sầu tay nâng lên chung rượu cười nhạt nói:“ Muốn gì, hậu cung ba ngàn mỹ nhân tuyệt sắc..aiii đaau đau”

Còn chưa nói hết đả bị Tử Nữ một tay vươn ra nắm lấy eo hắn xoắn.

“ Nam nhân mà, nhà của ta đều bị tên Hàn An giết sạch sẻ, trách nhiệm của ta chính là khai chi tán diệp, Cơ Xương có 100 người con bao nhiêu bà vợ, Cơ Hiên Viên ngự nữ ba ngàn, ta chỉ học theo thánh hiền minh quân mà thôi.”

“Nàng nửa đêm lại chạy đi cùng nam tử khác uống rượu đả coi trọng nam nhân khác, cũng không nên quản ta khai chi tán diệp chứ, chậc chậc Tử Nữ tâm tư nàng không thuần.. bình tĩnh bình tĩnh”

Tử Nữ ném cho hắn một cái ánh mắt cảnh cáo, Liên Xà mũi kiếm dài ra lao đến người hắn, bị mấy lời nói của hắn để nàng có phần muốn đem đối phương đánh một trận, tức giận nói: “ Huynh còn không đứng đắn”

Dược Thiên Sầu cười nói: “ Ta muốn gì, ngươi không cho được, nợ đả lâu lãi càng nhiều, mà mức giá hiện giờ cái mạng của Hàn An đả không đủ chi trả được nữa rồi. Hơn nữa ngươi không nên hỏi ta muốn gì? Mà là Đại Việt chi chủ bây giờ.”

Ngay lập tức đám người ngưng trọng lên khi nghe hắn nói, Vệ Trang vốn luôn im lặng một bên cất lời: “ Việt vương muốn Hàn quốc”

Hàn Phi ánh mắt thoáng qua quang mang lên tiếng: “ Hàn quốc chỉ e còn quá nhỏ so với vị kia, cái mà y muốn chỉ e còn lớn hơn”

Dược Thiên Sầu thân ảnh đứng dậy bước đến khung cửa sổ để lại đám người dõi mắt nhìn theo: “ các ngươi không phải là đối thủ của nó, càng không biết được cách biệc của mình với Thiên An. Tình thế bây giờ ở nước Hàn chẳng qua là nó tiêu khiển cho đở nhàm chán mà thôi, cốt là để gặp một người”

“ Gặp một người” Đám người hô lên, trong lòng dậy sóng không thôi.

Hàn Phi đem chung rượu ngửi lấy, rồi cười nói: “ sẻ không phải ta đó chứ”

“ Ngươi” Dược Thiên Sầu nhìn hắn, rồi xoay người rời đi cất bước ra khỏi gian phòng cười nói: “ So với kịch mà ngươi mời ta xem, tuồng kịch này mới đáng xem hơn”

“ Đại vương, ngươi thật khiến Hàn Phi thụ sủng nhược kinh à” Hàn Phi nhìn đầu hồ điệp đậu gần đó, thương tâm lên tiếng.

Dược Thiên Sầu cất bước trên hành lang khóe môi nhích lên độ cong, mà đồng dạng ở một nơi khác thấy được hết thảy Thiên An cũng tương tự động tác.

Lưu Sa thành viên toàn bộ bị hắn lẫn phân thân cho lắc lư.

Thiên An rời đi, đám người Hàn Phi cũng ổn định tâm tình của mình lại tập trung phá giải hiểm cục sắp đến.

“ Vương thượng đang trạng thái phong bế, đây là tín hiệu nguy hiểm” Trương Lương thanh âm lo lắng nhìn về Tử Nữ, Lộng Ngọc và Hàn Phi.

“ Có thể thấy màn kịch của Dạ Mộ còn nhanh hơn tưởng tượng” Tử Nữ buông lời.

Vệ Trang thân ảnh chậm rải bước vào bên trong, hướng đến chiếc bàn nói “ Đây không phải là ván cờ mà là một màn cược, có thu hoạch gì không?”

“ Vừa rồi huynh nói đó là một bàn cược, cược với ai” Tử Nữ nghi hoặc hỏi.

“ Với tất cả mọi người” Vệ Trang tay nâng lên chung rượu khẻ xoay

“ Cược gì” Tử Nữ hỏi tiếp

“ Kẻ thắng làm vua, kẻ thua làm giặc” ánh mắt nhìn về Hàn Phi đang đứng bên cửa sổ.

Hàn Phi đương nhiêu hiểu ý của Vệ Trang nói gì, chậm rãi nói “ ta đánh giá thấp dã tâm của Dạ Mộ”

Trương Lương tiếp lời cho Hàn Phi, nói “ Cơ Vô Dạ và thái tử vốn là một hệ, vốn tưởng hắn định mượn sự kiện Thiên Trạch Bách Việt lần này tạo nguy cơ, chấn áp triều dã chèn ép Hàn huynh, không lẻ ý đồ của hắn là…” var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push([”6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7”,“[yo_page_url]”,“[width]”,“[height]”]);

“ Sao Tử Phòng không nói tiếp” Hàn Phi nói.

Vệ Trang lạnh nhạt cất lên “ nếu phụ vương ngươi chết, thái tử sẻ lên ngôi”

Hàn Phi chậm rải xoay người, nói “ Đó là một giả thiết vô cùng đáng sợ, sau khi thái tử lên ngôi nhất định sẻ ra sức tán dương và trọng dụng Cơ Vô Dạ, người đã vượt hết mọi khó khăn thành công giải thoát cho mình”

Tử Nữ liền nói “ Bây giờ Cơ Vô Dạ đã quyền cao chức trọng, đến Hàn Vương cũng hết sức tin tưởng, cho dù có đổi một vị vua mới thì có khác gì?” “

Hàn Phi ngồi xuống chậm rải nói lên “ bây giờ hắn còn có chính địch, còn có tứ ca có ta có tướng quốc Trương đại nhân hắn không thể không dè chừng”

Vệ Trang đem tay nâng chung rượu xoay dè, nước rượu dập dềnh nói “ Phụ vương ngươi tuy hồ đồ nhưng vẫn hiễu được sự kìm hãm và cân bằng lẫn nhau trong quyền lực. Nhưng vị thái tử này e là đã bị Cơ Vô Dạ đùa giỡn trong lòng bàn tay rồi”

“ Bây giờ xem ra nguy cơ của thái tử chỉ là một giả tượng, ngày ấy chắc hẳn sẻ không xảy ra chuyện gì” Trương Lương hiểu ra nói.

Hàn Phi trầm ngâm một lúc nói “ Thái tử điện hạ chưa chắc đã thật sự an toàn. Kịch cũng có thể làm thật nếu như thái tử điện hạ gặp chuyện ngoài ý muốn, ai sẻ là người được lợi trực tiếp”

“ Tứ công tử Hàn Vũ” Lộng Ngọc miệng nhỏ lên tiếng.

Tử Nữ như hiểu ra, nói “ Không sai hắn chính là người kế nhiệm đắc lực nhất”

“ Vấn đề là, ngươi sẻ chọn loại kết quả nào” Vệ Trang đặt chung rượu xuống hỏi “

Hàn Phi nhắm mặt lại, bàn tay nắm chặt xương vang lên, lạnh giọng nói “ bất kì tình huống nào xảy ra ta cũng không cho phép”

“ Ngươi có quyền lựa chọn sau. Hoặc là, thân là Tư Khấu nhưng lại không cứu được thái tử gánh phải tội thất chức. Hoặc là thân là chính địch bị tân vương mới thanh trừ” Vệ Trang thanh âm lạnh nhạt chậm rải nói ra.

Hàn Phi mày cau nhìn qua cửa sổ, trong lòng vẫn sóng gợn không ngớt đêm nay đối với hắn quá nhiều tin tức trùng kích để hắn không yên lòng được.

Dược Thiên Sầu thân phận thật sự cũng như biết được phía sau còn một vị cho hắn áp lực còn lớn hơn.

Chỉ một Đế Thiên Hùng cũng đè hắn một đầu, nói chi là Đại Việt chi chủ khoáng cổ tuyệt kim quân vương, Việt vương Thiên An tài trí vũ lực như Thái Sơn đè lên hắn, cũng đè lên Hàn quốc.

So với Dạ Mộ mà nói áp lực từ Đại Việt còn đáng sợ hơn gấp trăm lần, đứng trước những vũ khí sát thương lớn trên diện rộng, đánh vở thần kinh của quân sỉ, có thể hủy diệt bất cứ tòa thành kiên cố nào hiện giờ, một mục rã như Hàn quốc có thể chống cự được chăng?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.