Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 162: Chương 162: Hàn quốc trăm năm chi tướng




Nửa tiếng sau, Cơ Vô Dạ phủ đệ.

Cơ Vô Dạ là một nam tử trung niên dung mạo mặt chữ quốc có chút thô kệch, mày rậm so với tuấn nam như Vệ Trang, Hàn Phi, Trương Lương thì không thể bằng được, song thời đại này thực lực mới quyết định hết thảy, không ai để ý mấy chuyện đó.

Nhất là khi hắn chấp chưởng binh quyền Hàn quốc dưới trướng không chỉ có Bách Điểu sát thủ lợi hại là thanh hung khí thanh trừng cho hắn những mầm mống bất ổn, mà còn Dạ Mộ thế lực chưởng quản " quân, chính, tài, điệp" bốn vị trí tịa nước Hàn, hô phong hoán vũ quyết định rất nhiều sinh mạng của rất nhiều người.

Năm đó Hàn quốc bị Sở quốc tấn công gấp 10 lần binh lực xâm lấn, triều chính trên dưới đều đã tuyệt vọng, chính là Cơ Vô Dạ lĩnh tám ngàn quân Hàn quyết đấu cùng mười vạn sở quân, Cơ Vô Dạ thông qua Bách Điểu lén lút ám sát tướng lỉnh quân địch, một đường chiến thắng đẩy lùi cuộc chiến này.

Từ đây Cơ Vô Dạ thành công thần được xem là Hàn quốc đến nay trăm năm chi tướng.Bất quá cùng còn lại võ tướng bất đồng, hắn đối với quyền mưu cũng có một tay thủ đoạn.

Một tay hổ trở đắc lực cho Hàn vương An bước lên vương vị, dựa vào danh vọng cùng với tin tưởng của Hàn An mà từng bước phát triển thế lực.Trải qua nhiều năm kinh doanh, Cơ Vô Dạ không chỉ chưởng khống lấy triều chính, tua vòi thậm chí kéo dài tới Hàn quốc mỗi một góc.

Ngoại trừ Dạ Mộ và Bách Điểu, Cơ Vô Dạ còn lôi kéo rất nhiều đại thần, tướng sĩ.Trước mắt Hàn quốc, thái tử bất quá là một cái con rối, trong quân chư tướng, cơ bản đều là Cơ Vô Dạ người. Trong triều đủ loại quan lại, ngoại trừ Trương Khai Địa hệ, những thứ khác cũng rất nhiều vâng mệnh với Cơ Vô Dạ.

Mà Cơ Vô Dạ sở dĩ không có trực tiếp tạo phản, không phải thực lực không đủ, mà là thời cơ chưa chín muồi.Thứ nhất, Hàn quốc bên trong còn có Trương Khai Địa, tứ công tử Hàn vũ này một ít chướng ngại vật, ảnh hưởng hắn đăng vị.

Thứ hai, mặc dù Cơ Vô Dạ thuận lợi giết chết hết thảy đối thủ, thành công tạo phản, leo lên vương vị, cũng sẽ cho nước láng giềng mượn cớ. Tần quốc hổ lang mượn danh đánh Hàn, thậm chí quân Sở cũng nhân lấy cơ hội này mà phát binh.

Một ngày như vậy, Cơ Vô Dạ căn bản gánh không được, tới tay Hàn quốc, cũng sẽ thành cho người khác làm áo cưới. Kết quả như vậy, Cơ Vô Dạ không tiếp thụ được, không phải vất vả tính toán nhiều năm thành cho người khác sau.

Phải biết Hàn quốc là nhỏ yếu nhất trong bảy nước, Hàn quốc có thể tồn tại là do các nước vương thất đều có mối liên hệ với nhau. Chẳng hạn như Hàn vương tại vị bây giờ với thái hậu Ngụy quốc là cô cháu ruột thịt.

Hắn không phải là hoàng thất nước Hàn mà ngồi lên ngôi vương, danh không chính ngôn không thuận. Đám vương thất hậu duệ nước Hàn sao chịu. Cho dù hắn giết hết đi nữa, thì nước Sở, Tần chỉ việc đem một người có huyết mạch tương cận dựng lên. Đánh cờ hiệu trợ giúp nước Hàn, khi đó nước Hàn còn ở trên tay hắn sao?

Vì vậy, không có đầy đủ chuẩn bị, không có trăm phần trăm nắm chặt, Cơ Vô Dạ không muốn tùy tiện tạo phản, nếu không thì biết chắc chắn phải chết. Hắn có thể trèo lên ngôi vị bây giờ cũng không phải một sớm một chiều nôn nóng nhất thời mà ôm hận ngàn thu được.

Cơ Vô Dạ nâng lên chung rượu mà uống, lại nhìn về ba thân ảnh xinh đẹp cơ thiếp cách đó không xa, trên bàn đã có một đống tiền vàng, nói: "Các ngươi dốc sức giành lấy một trăm lượng vàng,ai cướp được nhiều nhất ta sẻ có thưởng riêng"

Ba cái mỹ nhân nghe được, một bên đối Cơ Vô Dạ a dua nịnh hót, nhưng trong tay động tác, lại là không có chậm nửa phân, toàn lực ứng phó cướp trên mặt bàn đồng tiền.

Lúc này, đột nhiên có một tên lính bước vào cất tiếng: "Tướng quân, công tử Hàn Phi cầu kiến?"

"Hàn Phi? Hắn đến làm cái gì?" Cơ Vô Dạ sắc mặt biến hóa, vẫn như cũ gật gật đầu.

"Công tử thỉnh!"

Hàn Phi cùng Vệ Trang nghe được tên binh lính lên tiếng, thân ảnh lập tức di chuyển vào bên trong.

"Đại tướng quân." Hàn Phi đi thẳng về Cơ Vô Dạ hơi hơi hành lễ, nhưng Vệ Trang lại là một chút bất động, chỉ là bình tĩnh quan sát lấy Cơ Vô Dạ.

Cơ Vô Dạ liếc nhìn Vệ Trang gương mặt có chút biến đổi trở nên ngưng trọng, người này sao hắn không nhận ra được. Tứ Hung Thú một trong Soa Y Khách nắm giữ tình báo, mặc cho gió lay cỏ động mọi việc đều thông báo cho hắn cả.

Ánh mắt thoáng nhìn qua Hàn Phi đi vào, trong đêm này hắn cũng không ngờ vị cửu công tử này lại tìm đến: “Đã muộn rồi ngọn gió nào đưa hai vị đến đây vậy?"

Hàn Phi hoàn toàn không thấy Cơ Vô Dạ không hoan nghênh: "Muộn thế này còn đến làm phiền tướng quân, chỉ có thể vì quân lương một án. "

Cơ Vô Dạ lại cất giọng: " vụ án quân lương, vụ án này không phải đã kết thúc rồi sao."

Hàn Phi vẫn bơ tiếp tục: "Vẫn chưa tìm được quân lương,thật là tiếc nuối."

Cơ Vô Dạ một mặt xem thường liếc nhìn Hàn Phi, thâm trầm nói: "Quân lương cướp đoạt là vì quỷ binh Trịnh quốc. Việc quỷ thần không phải dựa vào sức người là có thể thay đổi, công tử không cần tự trách mình."

Nói xong uống một hớp cạn rượu trong chén, trong con mắt có nộ hỏa trong đó, việc có người đoạt đi 2 vạn quân lương làm cho hắn ngập trời tức giận, đến tận bây giờ vẫn chưa tìm ra được là ai là hung thủ.

Hàn Phi khẽ cau mày, trực tiếp mò mẫm nói: "Đêm qua có một số quỷ binh báo mộng cho ta, họ nói rằng rất hài lòng về việc thờ cúng của đại tướng quân."

Cơ Vô Dạ hiếu kỳ liếc mắt một cái Hàn Phi, nghi ngờ nói: "Ồ?"

Hàn Phi hướng về bên cạnh tùy ý đi lại, hấp dẫn Cơ Vô Dạ tâm thần, tiếp tục nói: “ Họ còn nói sẻ trả lại mười vạn lượng vàng " Nói xong lời cuối cùng thời điểm Hàn Phi âm thanh trở nên vô cùng trầm thấp, phảng phất thực sự là quỷ binh đang nói chuyện.

Cơ Vô Dạ một thân khí thế vững vàng khóa chặt lại Hàn Phi, cái kia như là dã thú hung ác con mắt cũng tại trừng mắt Hàn Phi, tựa hồ là muốn giảng Hàn Phi nhìn thấu, vừa tựa hồ muốn đem Hàn Phi xé thành mảnh vỡ.

Chỉ là nháy mắt, Cơ Vô Dạ liền thu hồi tâm tình, không thèm để ý nói: "Nếu như vậy, vậy đương nhiên là tốt rồi”

Lập tức quay về ba người kia nữ tử quát lạnh: " Ngồi ngây ra đó làm gì, tiếp tục tranh cướp đi, các ngươi cho rằng số vàng này sẻ chạy vào trong tay các ngươi sao?"

Nhìn xem ba cái tiểu thiếp đã bắt đầu tranh đoạt, ánh mắt lại nhìn về hai người dằn mặt nói: "Tranh cướp cũng phải dựa vào bản lĩnh,dựa vào thủ đoạn, có thực lực mới có tư cách đoạt được"

Nhìn xem ba cái tiểu thiếp đã bắt đầu tranh đoạt, ánh mắt lại nhìn về hai người dằn mặt nói: "Tranh cướp cũng phải dựa vào bản lĩnh,dựa vào thủ đoạn, có thực lực mới có tư cách đoạt được"

Hàn Phi hơi nhếch khóe môi lên lên, thấy ba cái nữ tử từng người thu nạp một đống tiền vàng nhấc chân đi đến ba cái nữ tử phía trước, lạnh nhạt nói: "Tranh cướp ồn ào, thua rồi cũng không có bị trừng phạt, đúng thật vô vị. Nếu là ta, ta sẻ đổi cách chơi khác, chắc chắn sẻ thú vị hơn gấp trăm lần."

"Ồ! Công tử nói nghe xem nào" Cơ Vô Dạ hứng thú.

Hàn Phi nhếch môi tựa như cá đá đớp mồi “ cùng là 100 lượng vàng, ta sẻ không dùng cách cướp. Mà để người chơi bốc thăm, dựa vào thứ tự trước sau, rồi đưa ra phương pháp phân chia của từng người

" Nhiều người như vậy, mỗi người đều đưa ra một cách vậy thì nghe theo ai” một cơ thiếp lên tiếng

“ Rất đơn giản, sau khi đưa ra phương án, hảy để cho tất cả người tham gia trò chơi tiến hành bình chọn. Nếu cách làm nào mà không đạt được một nữa sự đồng ý của người tham gia, người đưa ra phương án đó sẻ bị chết” Hàn Phi cất lời

“Cái gì” Ba vị mỹ nữ tất cả đều hoa dung thất sắc

Cơ Vô Dạ hứng thú muốn xem Hàn Phi xiếc khỉ gì, nói “ ha ha, quả nhiên rất thú vị. Vậy nếu như phương án của người đầu tiên không được công nhận, chết rồi thì nên làm thế nào?”

Hàn Phi cười nhạt một tiếng: "Luật chơi không đổi, dựa theo thứ tự tiếp tục tranh cướp"

" Quá đơn giản rồi, người cuối cùng chỉ cần phủ định tất cả ý kiến của mọi người trước là được." Cơ Vô Dạ nói: "Ngược lại người trước đều chết rồi, tiền, cũng toàn bộ thuộc về hắn rồi."

Hàn Phi lại là mỉm cười: "Đạo lý đúng là đơn giản, nhưng kết quả đúng như vậy sao?"

“Ba người đẹp mời rút thăm, trên thanh trúc có viết số thứ tự đại diện cho số thứ tự trước sau của các vị” Hàn Phi lên tiếng

Ba nữ ánh mắt lo lắng đem ánh mắt nhìn về Cơ Vô Dạ.

Nhưng Cơ Vô Dạ lại là lạnh lùng nói: "Mau rút đi, nếu không ngay bây giờ liền kéo các ngươi ra ngoài xử chém"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.