Trên bộ đả chú trọng đường thủy Thiên An làm sao có thể quên được, nhưng mà trước mắt vẫn là ưu tiên xây dựng các tuyến đường sắt có mặt trong toàn lảnh thổ. Về phần giao thông đường thủy sẻ được ưu tiên sau. Lại nói đường thủy thì việc ra đời các động cơ hơi nước cùng luyện thép công nghệ.
Thiên An cũng bắt đầu xây dựng một chi quân đội hải quân trang bị tàu thuyền không phải là gổ như trước mà hoàn toàn làm bằng thép hay bọc thép trên đó là các động cơ hơi nước, nhưng số lượng có hạn đến giờ chỉ có đúng một chiếc quân hạm mà thôi, mà số lượng hải quân chỉ đúng 1000 người.
Tàu lửa ra đời phấn khởi nhất chính là dân chúng khi mà bọn họ có thể sử dụng thứ tuyệt vời này di chuyển mà chỉ cần bỏ tiền chi trả là được. So với cởi ngựa ngồi trên những chiếc xe ngựa thì tại nơi này tốt hơn nhiều.
Điều kiện tiên quyết là không bị say xe cuộc sống đúng như những ngày đầu Việt vương của họ nói trước đây, sẻ một tốt hơn. Hiện tại bọn họ tầng lớp bình dân hưởng thụ còn so với các giới quý tộc các nước còn gấp mấy lần.
Có điều trước mắt chỉ có Thiên Hạ Vô Song thành con dân mới có thể hưởng thụ lấy, còn về những nơi khác vẫn chưa xây dựng được.
Đại Việt cường đại các nước chư hầu làm sao không kiêng kỵ lên, khi mà đám gián điệp trà trộn hay các thương đoàn buôn bán để cho các nước đỏ mắt tham lam từ vũ khí đến lương thực.
Nhưng bọn họ kiêng kỵ thì kiêng kỵ có thể làm được gì, cầu trời khẩn phật mong sau Thiên An không đem binh đánh mình là may rồi. Hơn nữa Đại Việt lại nằm ở phía xa xôi, cách xa trung nguyên chi địa, chỉ có Sở quốc và Tần hai nước lớn giờ là có biên giới tiếp cận với Đại Việt.
Tờ báo phát hành khiến cho sinh khí trong đô thành lại đề thăng lên, vốn tòa thành đả nhộn nhịp khi đủ các trò chơi trong thành. Giờ đây báo chí ra đời để người dân tiếp nhận thông tin nhanh hơn, có thể tại nơi này biết được các địa phương xa khác trong thành tin tức, lại thêm đủ thứ tin tức trên đó thu về để người dân hồ hởi hưng phấn trò chuyện.
Khi giờ giấc chính quy sắp bắt đầu trên các tuyến đường dòng người đổ ra càng nhiều hơn. Đặc biệc vô số các khung xe to lớn hình chữ nhật được đầu máy hơi nước kéo đi, trên đó là hàng trăm các dân chúng, hay các cổ xe đạp di chuyển trên các làn đường, thậm chí còn có cả các ván trượt di chuyển trong làn đường trong cùng.
Trên vỉa hè rất nhiều người cất bước qua lại, những đứa trẻ quần áo chỉnh chu phía sau mang theo một chiếc ba lô nhỏ ríu rít như chim sẻ di chuyển.
Y phục cũng được Thiên An quy định lại, khi mà y phục thời này quá lãng phí vải vóc các tay áo ống chân đều to rộng. Tốt rồi cái gì pa tia, cúc áo nịt giày dép hiện đại cũng tràn ngập đô thành, mới đầu sẻ không có người quá quen thuộc, nhưng dưới đủ loại thủ đoạn chẳng hạn như đồng phục công xưởng, nhà trường.. người dân dần dần tiếp nhận.
Nhất là việc quần xanh áo trắng khăn quàng đỏ đặc trưng của nền giáo dục trung học Việt Nam cũng được hắn đem ra, để hoài niệm lại quê hương của hắn. Cũng không quên chôm luôn các tục ngử ca dao của nước Việt, thậm chí cả 5 điều bác Hồ dạy hắn cũng đạo nốt luôn đem vào phổ biến cho con dân, đúc các tượng đá trưng bày khắp các lảnh thổ.
Đêm tối buông xuống, vương cung Đại Việt một nơi.
“Thật bất khả tư nghị” Tú Nương sau một hồi khiếp sợ lên tiếng.
Thân ảnh nhìn về màn đêm trên bầu trời tinh tú trong lòng đả nổi sóng biển không ngừng, thế giới quan của nàng hoàn toàn bị lật đổ, những gì nàng biết hay nghe trước đây đều bị thay đổi bởi một thứ.
“ Mặt trăng sao lấy xấu xí như vậy” Mộng Dao bỉu môi cất lời, ngồi trên một cái ghế lớn một con mắt vẫn đặt vào một ống ngắm, một thanh màu đen tròn ống dài được giữ thăng bằng bởi ba chân thanh kim loại, được đặc chếch nghiêng một đầu, một đầu Mộng Dao đang ngắm đầu kia chính là phương hướng bầu trời.
“ Trời tròn đất vuông, chỉ là do con người thiếu hiểu biết nói ra, chúng ta sinh sống trên một tinh cầu đường tròn giống như mặt trăng mà các nàng lẫn những ngôi sau đó vậy.” Thiên An một tay ôm giữ Mộng Dao nói.
“ Như vậy chúng ta làm sao đứng được, nếu hình tròn mọi thứ sẻ bị ném ra rồi” Tử Dận trầm ngâm một hồi dò hỏi.
Thiên An nhếch môi rồi nói: “ Đó là nhờ có sự hấp dẫn của tinh cầu mà chúng ta sống, bên trong nhân của nó tỏa ra một lực hút khổng lồ đem tất cả sinh vật cây cối hút lại, vì sao mọi vật trên không rơi xuống lại có xu hướng rơi xuống đất chứ không phải bị văng ra ngoài”
“ Lực hấp dẫn”Tử Dận, Mộng Dao, Tú Nương thốt lên.
Thiên An gật đầu lên tiếng: “Lực hấp dẫn vô hình, kiểm soát mọi thứ tồn tại trên thế giới này, cả mặt trăng đang xoay quanh tinh cầu chúng ta sống cũng bị lực hấp dẫn tác động, nhưng sức hút của nó yếu hơn tinh cầu này, nếu một ngày lực hấp dẫn không còn tất cả mọi người, sinh vật tất cả mọi thứ đều bị tống văng ra thiên không ngoài kia”
“ Ngoài kia thiên không có gì, có thể sinh sống được sao?” Tú Nương dò hỏi.
Thiên An lắc đầu nói: “ Không, nơi đó không có không khí là chân không, không có trọng lực, không có lực hấp dẫn, một khi ra đó chúng ta sẻ chết, được rồi các nàng đừng hỏi nhiều như vậy mà, ta cũng đâu biết nhiều như vậy đâu”
“ Vậy nội không gian của chàng là thế nào?” Diễm Linh Cơ cười hỏi.
“ Ách” Thiên An gương mặt có chút cứng ngắc, sau đó trầm ngâm một hồi, nói: “ nó sinh ra từ thân thể ta, hẳn là thân thể ta giống như tinh cầu này lực hấp dẫn vậy, mọi thứ bên trong đó đều do ta định đoạt, hơn nữa ta đối với những thứ này vẫn còn rất mơ hồ, còn chưa hiểu sâu được”
“ Nội thiên địa, chính là chổ tốt chơi kia sao?” Mộng Dao nghỉ một hồi nhớ lại trước đây thập ca dẫn nàng đến một nơi rất xinh đẹp.
“ Ân” Thiên An gật đầu, hắn nhiều năm đến nay đối với nội thiên địa cũng có tìm hiểu, nhưng kiến thức của hắn vẫn còn hạn chế rất nhiều. Cho nên chỉ mơ hồ suy luận phán đoán mà thôi.
Đám nữ nhìn hắn nhiều một hồi, bọn họ ở đây ai cũng đả bước vào bên trong không gian tiên cảnh kia cả. Nhất là ba nữ đi theo hắn từ lúc đầu, đối với không gian bên trong rõ ràng hơn bất cứ ai.
Trừ Hồ Minh Châu, Hồ Mỹ Nhân, Diễm Linh Cơ đả quá quen thuộc với Thiên An ra thì còn lại Mộng Dao, Tú Nương và Tử Dận mỗi ngày trôi qua đều tràn ngập mới lạ lẫn bất ngờ. Điển hình rối nay khi mà dùng cơm xong hắn đem thứ cơ quan máy này cho bọn họ ra dòm ngó sao trời, để cho bọn họ chấn kinh lên.
Những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời lại là những hành tinh to lớn. Mặt trăng thứ gần gũi nhất mỗi ngày trôi qua thường thấy thông qua kính thiên văn lại là màu nâu nhạt với với nhiều vùng nổ nhỏ, gợn đá.
Hay những ngôi sao khác rất nhiều hành tinh khác trong hệ mặt trời bạn có thể quan sát được qua kính thiên văn. Điển hình trong số đó là các hành tinh gần trái đất như sao hỏa, sao thủy, sao kim và sao mộc. Một số hành tinh khác thì bạn chỉ có thể quan sát được qua đài quan sát thực nghiệm. Vậy hình ảnh cá hành tinh này ra sao thì dưới đây là một số hình ảnh cho bạn tham khảo.
var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);
Celestron Astromater 70EQ là kính thiên văn một trong những món đồ linh tinh đi theo hắn đến thế giới này. Khi phát hiện ra, thời gian đầu chính là để cho Linh Cơ, song Hồ ngắm sao trăng trời tối.
Chiếc kính thiên văn này cũng không phải là kính thiên văn lợi hại gì, nó chỉ ở mức tầm trung mà thôi. Vật kính khá lớn 70mm giúp quan sát được rõ nét các vật thể ở xa, dải tiêu cự 900mm tăng độ phóng đại cao nhất lên tới 165x. Với khả năng nhìn này thì Celestron Astromater 70EQ giúp quan sát được Sao Mộc, Sao Thổ, các chòm tinh vân, núi lửa trên mặt trăng.
Mặc dù không lợi hại bằng những kính thiên văn tốt hơn, nhưng giữa thời cổ đại lại xuất hiện một món đồ hiện đại. Cũng đả đủ khiến cho gia đình nhỏ Thiên An tràn đầy vui vẻ rồi, chiếc kính này không chỉ để cho nữ nhân của hắn ngắm sao trời. Mà thông qua đó hắn cũng hạ lệnh cho thuộc hạ căn cứ vào chiếc kính thiên văn này mà chế tạo ống nhòm, hay kính hiển vi để phục vụ quân sự và y học.
“ Thiên An, đây là gì?” Tú Nương nhịn không được dò hỏi, khi nàng thấy bằng bàn tay như tấm gương hình chữ nhật trôi nổi đến người nàng.
“ Muội biết.. muội biết.. là điện thoại” Mộng Dao nhanh nhẩu trả lời: “ thập ca, đáng ghét bao giờ mới trả lại cho muội”
Diễm Linh Cơ đem ngón tay dí vào đầu nàng, cười nói: “ muội đó, trầm mê vào đó, lại đem món đồ này đi dọa đám bạn học”
Mộng Dao bỉu môi: “ đám quỷ nhát gan”
Thiên An cười nói: “ gia đình chúng ta, đều có một chiếc cả, dùng để liên lạc với nhau”
Tử Dận khẻ gật đầu, nàng đả từng thấy qua thứ này ở trên người của ba vị tỷ tỷ trước đây, nhưng nàng không có dò hỏi, để mặt cho nam nhân mình bắt lấy đầu ngón tay đặt lên nút màn hình nhỏ, rộng 10 cm dài 15cm màn hình cảm ứng là kính cường lực, vỏ bọc nhám hồng chống trơn trượt, lại không bị nước ảnh hưởng, cả màn hình đột nhiên sáng lên khi ngón tay của Tử Dận ấn vào.
“ Đây.. đây”Tú Nương bất giác hô lên, lòng không yên tĩnh được khi được Diễm Linh Cơ một bên giúp đở khỏi động màn hình, lại vô tình kích hoạt vào camera, lại chụp lấy Diễm Linh Cơ.
“ À nó là máy ảnh, có thể lưu giữ khoảnh khắc nha, tha hồ chụp lấy khoảnh khắc mình muốn” Thiên An nhìn qua màn ảnh của Tử Dận, lấy ra chiếc điện thoại của mình trong túi,khởi động màn hình lên liền chọn lấy camera “ tạch”một tiếng liền chụp gương mặt há miệng của Hồng Liên vào.
“ Trông không khác gì cả, thật là kỳ diệu” Tử Dận nhịn không được than thở
Thiên An cười nói: “ Khi bị chụp vào hồn phách liền bị giam cầm nha, lúc đó thập ca chỉ đùa muội, muội lại đem đi hù đám bạn học. Ai mà không sợ cho được cơ chứ”
Mộng Dao lập tức đem tay bắt lấy chiếc điện thoại, gương mặt tràn đầy vui vẻ nhưng nhìn thấy một bên gần đó Hồ Mỹ Nhân cười nhẹ, liền đem nó dấu đi trong áo mình, thành thật nói: “ ca ca, tỷ tỷ an tâm, Mộng Dao nhất định sẻ đi ngủ đúng giờ, tuyệt không có chuyện như trước kia”
“ Tin muội được không?” Hồ Minh Châu khẻ cười, cô em chồng này tinh linh cổ quái lại được Thiên An cưng chiều, cho nàng không ót phiền hà cũng vui vẻ.