Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 40: Chương 40: Sâu độc mẫu




Vô số đầu sâu độc đập cánh âm thanh như sấm nổ, lít nha lít nhít sâu độc vây quanh nhóm người, âm thanh không dứt bên tai. Nhưng không thể nào lại gần được, tình thế quỷ dị vô cùng khi những con sâu độc vổ cánh lao đến, lại gần đám người trong phạm vi năm mét liền hoảng sợ thối lui.

Nhưng bọn chúng không có bỏ đi, mà vây chặt đám người di chuyển, số lượng càng kéo lên càng đông hơn. Cho đến khi dày đặc che cả một vùng trời, tiếng đập cánh ù tai, vô số con sâu độc trên không trung lao đến nhóm người Thiên An, trùng điệp xong đó lại lui tản, rồi lại lao đến rồi lui tán, lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần.

Theo dọc theo đường đi không ngừng có tay to bằng đầu ngón tay sâu độc gia nhập chiến đoàn, để ý kỹ đám người phát hiện những con sâu độc có kích cở to lớn khác biệt dường như thống lĩnh đám sâu độc nhỏ bé hơn. Giống như một chi quân đội một dạng, tướng quân binh sỉ vậy.

Sâu độc càng tụ càng nhiều, càng ngày càng dày đặc, mà đập cánh âm thanh càng là làm người lạnh lẽo tâm gan. Thậm chí tần suất công kích cũng tăng lên, về sau không ít sâu độc vượt qua được phạm vi năm mét. Trắng trợn không kiêng dè công kích, nhưng bọn chúng hết thảy đều bị một cơn cuồng phong thổi tung bay ra.

Nhưng vô số sâu độc như thiêu thân một dạng, không sợ chết lao đến vây chặn muốn đem đám người này chặn lại cước bộ của mình. Chỉ có một cái nguyên nhân, chính là bọn họ đã sắp phải đi tiến vào sâu độc mẫu vị trí.

Không nhìn thấy thiên không, không nhìn thấy ánh mặt trời, đập vào mắt chính là sâu độc hội tụ thành màu vàng đám mây, tuy rằng rất xinh đẹp, thế nhưng là chất chứa vô cùng sát cơ, song mọi hành động của chúng đều vô ích.

Bọn chúng có làm thế nào đi nửa cũng không ngăn cản được cước bộ của nhóm người, phàm là di chuyển đến gần không bị đập ra thì bị xoắn chết.

“ Thiên An nhìn kìa, là nó, là nó” Hồ San đem tay chỉ về một gốc cây phía trước, thanh âm tràn đầy hưng phấn.

Theo phương hướng của nàng, cây to này lõi cây, trải qua đều bị sâu độc đào không, trắng như tuyết cọc gỗ trên, một bàn tay to nhỏ, toàn thân như tử kim, nằm ở phía trên.

Này con sâu độc mẫu bởi vì thân thể quá nặng, cánh quá mỏng, trải qua mất đi khả năng bay lượn, chỉ có thể dựa vào sâu độc vương trí chỉ huy sâu độc thuộc hạ.

Chỉ thấy thân hình sâu độc mẫu này không ngừng nhúc nhích phát ra thanh âm, đám sâu độc trên trời điên cuồng lao xuống tấn công, tuy nhiên càng lại gần Thiên An bọn chúng lại chấn kinh hoảng sợ, để rồi bị Diễm Linh Cơ hỏa kiếm mạt sát.

Thiên An nhiều năm ở Đại Việt, đương nhiên hắn biết nuôi dưỡng độc vật chính là lựa chọn trong rừng rậm hung tàn nhất độc trùng, nuôi thả cùng nhau, nhưng không thể cho đồ ăn, nhượng chúng nó tự giết lẫn nhau, còn lại hung tàn nhất một con.

Sau đó ở dùng tự thân tinh huyết chăn nuôi, mãi đến tận cổ trùng cùng chủ tâm ý người tương thông. Thế nhưng nuôi dưỡng xuất cổ trùng cực nhỏ, không phải vậy chủ nhân chính là cái tráng hán, cũng không chịu nổi nó không ngừng nghỉ đòi hỏi tinh huyết.

Loại này cổ trùng đại như bàn tay, thoát ly chủ nhân chưởng khống không biết bao nhiêu năm, mới trưởng thành to lớn như vậy hình thể, muốn thu phục, không chỉ có muốn hiểu nuôi dưỡng sâu độc thuật, còn cần so với nó càng thêm hung tàn, mới có thể làm cho nó chân tâm thần phục, không ở phản phệ.

“ Thật lớn sâu độc à” Diễm Linh Cơ nhịn không được lên tiếng, mà đầu xà vương bên cạnh không ngừng phát ra thanh âm, dường như vô cùng kiêng kỵ.

“ Xem ra Linh Cơ nói đúng, là nó không bay được, mập ú thế này, ha ha” Thiên An khẻ cười lên khi hắn nhìn thấy được hình thể to lớn của nó.

Đi đến gần, nhìn đầu sâu độc mẫu đang giãy dụa thân hình to béo phát ra thanh âm “ ù ù” như run rẩy một dạng, bàn tay vươn ra tóm chặt lấy đầu sâu độc mẫu này, khí thế khóa chặt lấy nó, lạnh rên: “ Thuần phục hoặc chết”

Quỷ dị một màn xuất hiện đầu sâu độc mẫu thân hình vốn dãy dụa khi bị bàn tay hắn bắt lấy lại đình chỉ hoạt động, uốn éo thân hình hai con con mắt màu xanh lục nhìn hắn nhìn thấy y một hồi rồi phát ra thanh âm “ ù ù”.

Ánh mắt quan sát lấy, khắp toàn thân từ trên xuống dưới như tử kim đúc ra, phát ra ánh sáng xán lạn. Nhìn như đáng yêu nhưng ẩn dưới nó chính là kịch động chết người, lúc này sâu độc mẫu nhìn hắn một hồi sau đó miệng phát ra “ u u” thanh âm lập tức đám sâu độc phía sau tán đi.

Thiên An hài lòng với biểu hiện của nó, vạn vật đều có linh, đầu sâu độc mẫu này sống nhiều năm như vậy nhất định linh trí cũng đã khai thông có thể tồn tại uy hiếp được Xà Vương nhất định không tầm thường, nếu không phải nó không thể rời đi được thì chỉ e không chỉ động vật trong rừng rậm, mà dân chúng các nước lân cận cũng lọt vào tai nạn.

Chỉ thấy hắn nhíu mày lên khi thấy đầu sâu độc nhúc nhích thân hình đến tay hắn cọ cọ, sau đó há miệng cắn lấy.

Một luồng nước ấm hùng hậu nhanh chóng tràn qua người, hắn không có ngăn cản mà mặc cho cổ lực lượng này tràn vào. Để xem thử đầu sâu độc mẫu này muốn làm gì, rất nhanh hắn phát hiện được đầu sâu độc mẫu này muốn làm gì.

Lúc này một luồng nước ấm hùng hậu nhanh chóng tràn qua người hắn chảy vào đan điền bên trong, làm cho Thiên An trong lòng vui sướng lên. Đồng thời hắn lại cảm thấy được một mối mơ hồ liên kết với đầu sâu độc này, luồng nội lực hùng hậu này nhanh chóng bị chakra trong người hắn cắn nuốt lấy.

“ Đúng là nhặt được bảo mà” Thiên An cười lớn nhìn về đầu sâu độc mẫu đang hấp lấy huyết dịch của mình, cũng không phản đối gì dù sau hiện đại lâu lâu cũng đi hiến máu đây, thay đi máu cũ cũng được đây đem tay vuốt lấy thân hình to lớn tím biếc của nó.

“Nó thật xinh đẹp đây” Diễm Linh Cơ ánh mắt sáng lên nhìn về đầu tím biếc sâu độc mẫu yêu thích không thôi, màu tím vốn là nàng cực kỳ ưa thích lại thêm hình dạng của nó cũng làm cho nàng thích thú lên, rồi nói: “ Quyết định rồi sau này tên ngươi là Tử Kim”

Đầu sâu độc mẫu dường như nghe hiểu, thân ảnh béo nhúc nhích lại phát ra thanh âm như hưởng ứng cái tên này. Lúc này cả thân hình dường như phát sáng một dạng, phát ra từng tiếng thanh âm hưng phấn.

“ Xem ngươi đầu tư cho ngươi” Thiên An cười nói, máu của hắn so với thường nhân mà nói quý giá hơn rất nhiều, ẩn chứa bên trong cường đại năng lượng, đặc biệc là những con sinh vật cấp thấp này mà nói chính là cực độ dụ hoặc.

Tuyệt Cốc một chuyến với Thiên An mà nói là thu bảo bối, khống chế được Sâu Độc Mẫu đám tôm tép còn lại hoàn toàn chịu hắn khống chế. Vài ngày tiếp theo hắn cùng ba nữ tham quan hết hung địa này, mặc dù nơi này vô số độc vật sinh sống nhưng không thiếu thế gian hiếm có dược liệu.

Tiếp theo không cần phải nói một đường Thiên An dựa vào dao động năng lượng mà cướp bóc rồi, trân quý dược liệu lẫn độc dược đều bứng hết vào bên trong nội thiên địa.

var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);

Đêm tối buông xuống, Tuyệt Cốc gò núi, bập bùng bếp lửa.

Thiên An đem một túi mật rắn từ đầu to lớn dài đến năm mét thân rắn xanh lục, trên đầu là mọc ra ba dải sừng hai bên tai phồng ra mang rắn diện mạo cực kỳ dử tợn, lớp vải như kim loại một dạng mọc san sát lấy nhau.

Trên tay cầm một thanh đoản kiếm hướng về đầu rắn chết này thọc vào bên trong, máu tươi bắn ra một hồi từ bên trong lấy ra một túi mật.

Chỉ thấy cái này túi mật thành thâm tử sắc tròn vo lớn chừng hột đào, thân ảnh đi đến Hồ San gần đó cười nói: “ Bảo bối, chịu khó một chút, aa”

Hồ San mặt có chút đỏ thẹn thùng, há ra miệng nhỏ một tay bịt mũi mình khi nghe được tanh hôi mùi vị rồi nhẹ nhàng dùng răn cắn nhẹ một chút, viên cầu lập tức vở tan nhất thời đầy miệng khổ dịch tràn vào thanh quản.

Hồ San cố nhịn cảm giác muốn ói khi chất lỏng này thật sự là tinh khổ cực kỳ, khó ăn không gì sánh được, nhưng nghĩ tới Thiên An vì mình chuẩn bị có thể đề thăng công lực thứ tốt, cũng đáng giá chịu đựng ác tâm nuốt xuống. Chất lỏng vừa vào bụng, liền cảm thụ được một giòng nước ấm dâng lên, vội vàng ngồi xuống luyện hóa.

Nhìn xem ngốc khờ Quách Tĩnh trộm lấy Xà Vương của Lương Bảo Ông rồi ăn ké Hoàng Dung đem đầu rắn này nấu mà công lực tăng tiến đây, còn thoát khỏi vạn xà trận của Âu Dương Khắc. Thiên An là một võ hiệp mê, đối với bác Dung càng thêm quen thuộc. Tuyệt Cốc lại không thiếu rắn, hơn nữa trong một tuần này vây quét nơi này hắn còn phát hiện thêm một đầu xà vương khác.

Nhưng so với hỏa hồng xinh đẹp xà vương mà nói thì đầu này số phận chính là tử vong, chỉ vì nhan giá trị thấp. Thế là lên dĩa, trở thành thức ăn mĩ vị cho đám người nhà hắn.

Hồ San nuốt vào trong bụng xà đảm, trực tiếp hóa thành nóng bỏng khí lưu, trong nháy mắt đi khắp toàn thân thể, bên trong vốn là như cánh tay điều động chân khí không nghe sai khiến cảm giác, chủ động hướng về này sợi nóng rực khí tức nhào tới cắn nuốt.

Vận chuyển chân khí đi năm vòng Đại Chu Thiên, lúc này mới tướng dòng nước ấm toàn bộ hấp thu. Có điều nàng công lực thấp muốn luyện hóa nó cũng không phải dể dàng, nhưng một bên lại có Thiên An bổ trợ lại khác.

“ Ăn thứ này có thể bách độc bất xâm” Hồ Oánh nhìn trên tay mình chớp sáng màu xanh, là nang độc của đầu xà vương do Thiên An lấy ra.

“ Hẳn là” Diễm Linh Cơ đem từng khúc thịt rắn trở đi trên than hồng, cách không xa là một cái nồi hầm canh rắn.

Đối với việc nàng không được phục dụng nang độc lẫn xà đảm cũng không mấy để ý gì, dù sao công lực của nàng so với hai người kia trội hơn rất nhiều. Hồ Oánh là tiểu thư đài các, chỉ mới luyện vỏ gần đây. Đồng dạng Hồ San như vậy, còn nàng thức tỉnh vu thuật một thân hỏa vu so với hai người mà nói lợi hại hơn nhiều.

Một phần khác ác tâm tanh hôi mùi nuốt lấy, nàng cũng không nguyện ý à, thời gian gần đây ăn nhiều thứ món mỹ vị, bảo nàng ăn sống thứ kia mặc dù có thể tăng trưởng thực lực song nàng còn lâu mới nguyện ý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.