Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 127: Chương 127: Thiết Huyết Minh




Cũng chính là dạng này một nguyên nhân, năm đó Lạc Hà sơn trang dựa vào dạng này một cái gần như nghịch thiên bảo bối mời chào thần võ tướng.

Trong lúc nhất thời thanh thế vô lượng, Mạnh Thường quân môn hạ kỳ nhân dị sĩ đông đảo, nước người chỉ nghe Mạnh Thường quân mà không biết Tề Vương người đông đảo.

Nhưng mà, cây cao chịu gió lớn, năm đó các quốc gia liên hợp vây quét Lạc Hà sơn trang, tuy nhiên có các loại nguyên nhân, nhưng có một đầu lại là có thể khẳng định, cũng là thất quốc đều muốn đem Thanh Khê Lưu Tuyền chiếm làm của riêng, trở thành cho quốc gia mình bồi dưỡng tử sĩ cự đại trợ lực.

Nhưng năm đó nhất chiến, Lạc Hà sơn trang bị đào ba thước đất, về sau lửa lớn rừng rực thiêu đốt bảy ngày bảy đêm, lại từ đầu đến cuối không có phát hiện Thanh Khê Lưu Tuyền cách điều chế tung tích.

Tại cái này về sau mấy năm, chuyện này ảnh hưởng cũng liền dần dần nhạt, không ngờ Điền Cửu lần này lấy ra cho hai người dùng.

Dược Thiên Sầu rất nhanh biết được vì sao đối phương lại muốn dẫn mình đến nơi này gặp gở, còn không phải là đánh chủ ý lên Thanh Y Lâu cùng Đại Việt sao?

“ Thanh Khê Lưu Tuyền là hiếm có kỳ dược, ngài đem ra chiêu đãi, xem ra rất xem trọng hai ta à” Dược Thiên Sầu khẻ cười.

Điền Cữu sắc mặt không biến sắc, cười nói: “ Để cho trang chủ chê cười rồi”

Gương mặt đột nhiên biến sắc, nội lực trong người bùng nổ khi hắn thấy được phía trước đột nhiên xuất hiện hai thanh hắc châm cở nhỏ lao nhanh đến người mình. Hắn không tài nào nghĩ ra được đối phương sẻ động thủ với mình.

Cho dù là Thanh Khê Lưu Tuyền bí phương quý quá, nhưng so với Đại Việt nắm trong tay sát thương vũ khí lớn mà nói đều không bằng.

Chưa kể Dược Thiên Sầu thủ đoạn như thần tiên, đạp nước leo núi dựng đứng như mặt thường, cộng thêm Thanh Y Lâu giàu có lợi nhuận kếch xù.

Đây cũng là phần nào hắn đem Thanh Khê Lưu Tuyền đem ra, dù sao người như Dược Thiên Sầu chỉ yêu mỹ nhân không yêu giang sơn.

Phong lưu danh tràn khắp thất quốc, hắn cũng đả nghe được. Có thân phận như vậy, lại là Đại Việt đệ nhị hiền giả không lý gì cùng hắn động thủ.

“ Ngươi..” Điền Ích chỉ kịp thốt lên một tiếng, liền im bật không thể thốt lên được nữa, khi những thanh hắc châm lại dể dàng đánh xuyên hộ thân cương khí, dung nhập vào trong nội lực của mình như thủy triều sói mòn đi.

“ Yên tâm, ta sẻ hại tính mạng của ông” Dược Thiên Sầu phong tỏa huyệt đạo của y, hắc châm do năm đại thuộc tính chakra xuyên vào thân thể phong bế hết thảy nội lực, trừ khi hắn chủ động lấy ra đừng mong hắn lấy ra được.

“ Thiên Sầu, chuyện này..” Công Tôn Lệ Cơ cũng có phần bất ngờ không rõ đầu đuôi, nhưng nàng tin nam nhân của mình có nguyên do mới làm như vậy.

Ngày hôm sau, u lâm tiểu trúc.

“ Thiết Huyết Minh, ha ha” Thiên An cười lên vui vẻ nhìn ánh mắt dại ra của Điền Ích, một bên ngây ngốc miệng há to khó mà tin được Công Tôn Lệ Cơ.

“ Không ngờ lần này bắt được con cá lớn” Dược Thiên Sầu tiếp lời: “Thiết Huyết Minh là tổ chức bí ẩn hùng hậu, chuyên đứng sau đảm bảo thực hiện các vụ cá cược của các phú thương, quý tộc các nước. Trước kia ta vẫn không rõ tổ chức này là ai cầm đầu, không ngờ là y”

“ Cũng đúng thôi, Mạnh Thường quân tứ đại công tử à” Thiên An cười nói.

Thiên An vạn lần cũng không ngờ lần này phân thân Dược Thiên Sầu của mình lại tóm được một đầu cá lớn.

Hắn từng xem qua Thiên Hành Cửu Ca biết được một tổ chức là Thiết Huyết Minh hùng hậu, chuyên đứng sau bảo kê các màn cá cược của đám giàu có các nước.

Ra sân mười phần khí phách à, giống như tổ chức đòi nọi thuê. Mấy năm nay hắn cũng có nghe danh.

Khi mà công tử Khang của Vệ quốc vì ham tính cá cược, thua trận bội ước, vì ỷ vào dưới trướng mình có Trọng Giáp bảo kê nên muốn lật lọng, chỉ cần Thiết Huyết Minh đến đòi tiền liền sai quân tướng đuổi đi.

Thiết Huyết Minh chỉ phái một tên thuộc hạ lần nữa tăng kèo, chỉ cần y thắng Thiết Huyết Minh đồng ý trả nợ cho y.

Ngược lại còn tặng thêm một đống tiền, máu me cờ bạc công tử Khang chấp nhận. Song y lần nữa thua cuộc, chỉ ba ngày sau đầu đả bị treo ở cửa thành.

Thậm chí Cảnh Luân quân bào đệ của Hàn vương An hiện giờ, cũng chịu cảnh tương tự, khi cùng với một phú thương nước Hàn là Phỉ Thúy Hổ cá cược.

Có Thiết Huyết Minh đứng ra bảo đảm, Cảnh Luân quân thua cược đất phong toàn bộ gia sản đều bị Phỉ Thủy Hổ thu lấy, vì chuyện này mà Hàn vương An đem y biếm làm thường dân, rồi chết trong túng quấn.

Người thường rất khó biết được tổ chức này, nhưng tầng lớp quý tộc hay giang hồ đương nhiên biết rõ.

Thực lực hùng hậu, tài chính dồi dào cao thủ không hề thiếu, người cầm đầu phía sau là ai khó người biết được. Thiên An khi xem cũng hiếu kỳ muốn biết, bây giờ bí ẩn cũng được giải trừ.

Điền Cữu thân là Mạnh Thường quân hậu duệ, càng hợp lý thân phận cầm đầu Thiết Huyết Minh.

Chỉ có y nắm giữ Thanh Khê Lưu Tuyền bí phương, lẫn của cải và thế lực của Mạnh Thường quân Điền Văn để lại, Thiết Huyết Minh chẳng qua là rửa tiền địa phương thích hợp nhất cho bọn họ ẩn nấp trong bóng tối.

Vốn Dược Thiên Sầu chính là muốn từ y lấy được Thanh Sơn Lưu Tuyền bí phương, lại không ngờ phát hiện được một tầng bí mật này. Thiên An cất công đi một chuyến, đem thế lực này khống chế về cho mình sử dụng.

“ Thiết coi là tín, Huyết coi là nghĩa, Thiết Huyết chi trận, Tử sinh không bận” Thiên An cất lời đọc lên câu cửa miệng của tổ chức này, thân ảnh đi đến gần Lệ Cơ, tay nâng lên cằm nhỏ của nàng, cười nói: “ bảo bối có phải bất ngờ lắm không?”

“ A” Công Tôn Lệ Cơ đỏ mặt, đem tay gạt đi cánh tay của hắn, đi đến gần Dược Thiên Sầu, cất lời: “ Lệ Cơ đả có trượng phu, xin Việt vương tự trọng”

Nàng vạn lần không ngờ vị chí tôn Đại Việt lại là người mà nam nhân mình chờ đợi, khi điểm huyệt phong tỏa huyệt đạo lẫn khống chế y. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);

Mặc dù từ trước đến giờ chưa từng gặp gở, cũng biết Dược Thiên Sầu có quan hệ với Việt vương, nhưng mà khi y xuất hiện cũng để cho nàng rung động.

Thế nhân đồn thổi Việt vương như trích tiên giáng lâm, tóc xanh như hỏa diễm bốc cháy, tuấn lãng phi phàm, song đồng tà dị lại khiến người trầm mê lạc lối. Nàng đả nghe rất nhiều, nhưng khi chứng kiến trong gang tấc tâm thần cũng thất thủ à.

“ Ha ha ha” Thiên An cười lên, rồi nói: “ Dược Thiên Sầu là phân thân của ta, ta còn định tìm cơ hội để cùng nàng trò chuyện đây”

“ Hả” Công Tôn Lệ Cơ giật mình kinh ngạc khi nghe được, đồng tử liền mở lớn khi nghe “ bụp” một tiếng thân ảnh Dược Thiên Sầu lại như sương khói tan biến, năm luồng khí vụ khác nhau lao đến thân ảnh vị Việt vương kia.

Thiên An đôi mắt nhắm nghiền tiếp nhận ký ức đổ về trong đầu mình, đại nảo ong ong cả lên, đủ loại hình ảnh trùng điệp đổ về.

Gần mười phút trôi qua, bàn tay lại kết ấn từ người chakra mang theo năm đại thuộc tính tổ hợp thành một phân thân cao cấp khác hiện ra, Dược Thiên Sầu khác lại hiện ra, còn cả một Điền Ích khác.

“ Dược Thiên Sầu là ta, ta cũng là Dược Thiên Sầu” Thiên An ngồi đi đến gần, luồn vào eo của Công Tôn Lệ Cơ nhìn nàng vẫn chưa hết khiếp sợ: “Để nàng sợ hãi rồi Lệ Cơ”

“ Chuyện này.. chuyện này.. ta có phải là chưa tỉnh ngủ không?” Lệ Cơ có phần không tin tưởng cất lời.

“ Đi thôi, ta mời nàng đến một nơi, sẻ từ từ giải thích hết thảy” Thiên An mở ra nội thiên địa, ngay lập tức thiên địa linh khí điên cuồng bị hút vào bên trong.

“ Ah” Công Tôn Lệ Cơ tràn đầy khiếp sợ, kinh hoảng thất thố khi thấy được một cái hắc động hiện ra, không gian xung quanh Thiên An sụp đổ.

Nhưng chỉ trong chớp mắt khung cảnh thay đổi, hắc động cũng đóng lại đập vào mắt nàng phong cảnh như tiên cảnh, làm người dể chịu không khí, mỗi lần hít vào thở ra cũng làm cho cơ thể thư sướng.

“ Nơi này là không gian của nhà chúng ta” Thiên An tay luồn qua eo nàng bế lấy, thân ảnh phiêu phù đả xuất hiện bên cạnh Bồ Đề Cổ Thụ.

Nhiều năm qua nó đả cao lớn đến gần trăm mét, cành lá sum suê thanh quang khiến người dể chịu tản ra.

Cách nó không xa là Bàn Đào hình thể so với nó nhỏ hơn nhiều, hai gốc tiên thụ đồng dạng đều vẫn chưa thuần thục, đợi cho đến thời điểm khai hóa kết trái chỉ e Thiên An đả có mấy ngàn tuổi rồi.

“ Đây là tiên cảnh sao?” Lệ Cơ nỉ non lên.

Thiên An hôn lên gò má nàng, đem giai nhân ôm vào lòng mình: “ Nàng có thể xem là như vậy. Đây là thế giới của riêng gia đình chúng ta”

Công Tôn Lệ Cơ đem mắt nhìn về tuấn lãng nam tử, dung mạo khiến cho nử tử trầm mê trong gang tấc thấy được như sao trời phát sáng dị đồng, mi tâm ấn ký hỏa diễm một đầu tóc ngắn tóc xanh rực, nhịn không được một tay đem vuốt ve gương mặt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.