Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 137: Chương 137: Trêu chọc Tử Nữ




Ánh mắt không che dấu liếc qua khắp cơ thể nàng, nhất là này đối cực đại hung khí, vòng một của nàng làm cho Thiên An có chút muốn hóa thân thành sói mà ăn lấy hai con thỏ lớn kia.

“Công tử, ngươi dạng này ánh mắt nhìn xem nhân gia, thế nhưng là không quá lễ phép a” Tử Nữ thanh âm tràn đầy dụ hoặc khí tức.

Có thể né đi nàng tập kích người này thân thủ cũng không phải hạng tầm thường, lại thêm khí chất bên ngoài, nàng tin tưởng đối phương tuyệt không thể chi trả một ngàn kim hạng người được.

“ Thật lớn” Thiên An nói nhỏ lên, đem ánh mắt thu hồi khỏi cặp nhân gian hung khí kia.

Tử Nữ sắc mặt lạnh mấy phần: "Công tử, nghe nói ngươi không đem tiền đến nơi này?"

Thiên An cười nói: “ ha ha ha tiền bạc là vật ngoài thân mà thôi, hôm nay ta không đem tiền ba ngày sau ta lại đêm đến cho nàng”

“ Công tử xem ta là đứa bé ba tuổi sao” Tử Nữ ánh mắt nhìn hắn giễu cợt, tin lời hắn nàng mới không ngu như vậy đây.

Thiên An bộ mặt không sao cả, cười nói “ tùy nàng, ta quả thật không có tiền trên người, không bằng đem nó cầm nợ đi”

Tử Nữ mặt đột nhiên phiếm hồng lên khi thấy Thiên An đột nhiên cởi ra áo khoát trên người, thân thể nam tử cường tráng từng bó cơ săn chắc như thép nguội hiện ra.

“ Đằng đô tử” Tử Nữ hét lên một tiếng to, khi lời vừa dứt Tử Nữ trong tay xuất hiện một chuôi liên xà nhuyễn kiếm.Kiếm này, răng cưa rất nhiều, phong mang tất lộ, lại như mềm xà một loại.

“Xích Luyện kiếm” Thiên An nhìn thấy thanh kiếm này lập tức nhận ra, đây chính là thanh vũ khí của Lưu Sa Xích Luyện sau này đây, nhưng bây giờ chủ nhân của nó chính là Tử Nữ.

Kiếm này từ rất nhiều tiết cạnh góc trắng bạc, trung gian xích hồng. Giống như các đốt xương rắn một dạng, có thể co giãn giữa các đốt xương làm cho chiều dài của nó giãn nở ra, là một liên xà nhuyễn kiếm.

Tử Nữ hiện giờ tức giận ngút trời nàng thật không ngờ tên nam tử này lại dám cởi đồ trước mặt nàng đây, xem nàng là hạng người có thể tùy ý khinh bạc ư?

Trong tay Liên Xà huy vũ, giống như một cái đỏ liên xà một dạng, uốn lượn mà tới, thẳng đến Thiên An, ngay cả chiêu thức cũng như độc xà giống như âm độc sắc bén, giống như vật sống một dạng đánh đến hắn.

“ Bình tĩnh bình tĩnh, xúc động là ma quỷ” Thiên An thân ảnh không ngừng tránh né đi, liền nói: “ bộ y phục này giá trị hơn ngàn kim, không phải phàm vật, đao thương bất nhập, ta đem lấy nó cầm nợ, ta thật không đem tiền”

Tử Nữ sắc mặt lại lạnh thêm khi nhìn thân ảnh Thiên An không ngừng trốn thoát khỏi nhuyễn kiếm của nàng, ánh mắt lại thoáng nhìn qua bộ áo khoác đen quả thật nếu để ý kỹ nàng thấy được, một lớp mỏng giáp như sợi chỉ buộc vào bên trong vải, như một bộ nhuyễn giáp.

“Hừ” Tử Nữ hừ lạnh một tiếng nội lực tuôn ra, Liên Xà kiếm trong nháy mắt dài ra, hướng về đối phương uốn lượn mà tới, lưỡi kiếm sắc lạnh tỏa ra kiếm mang sắc bén không thôi.

Nàng chính là muốn cho tên này chịu ít thiệt thòi, có điều làm cho nàng kinh ngạc là đối phương thân pháp cao minh, Liên Xà kiếm trong hành lang chật hẹp không cách nào đánh được đối phương.

Mà đối phương cũng tận dụng cơ hội rút ngắn khoảng cách đến mình, khi nhìn thấy đối phương càng ngày đến gần thì môi nàng có chút nhích lên độ cong nhỏ.

Chỉ thấy nhuyễn kiếm như xà cấp tốc thu lại rút ngắn sau đó thành một thanh trường kiếm không ngừng tấn công đối phương, vẻ lên không trung từng đường kiếm mang sắc lạnh, chỉ cần bị nó chém trúng hiển nhiên tất phải xuất huyết.

“ Ngươi, đằng đồ tử” Tử Nữ mặt đỏ thẩm lên khi cảm nhận được bàn tay Thiên An gắt gao ôm lấy người mình, cảm nhận thân thể nam tử trong gang tấc làm cho nàng xấu hổ lên, có điều sức mạnh tên này quá lớn không cách nào giãy dụa ra được.

Nàng trong lòng kinh ngạc khi đối phương tốc độ lại nhanh vượt qua nàng dự đoán, nháy mắt đả xuất hiện bên cạnh mình, trực tiếp đem nàng chế trụ.

Tử Nữ trong lòng khí đến muốn thổ huyết, lại là nở nụ cười xinh đẹp: "Đã như vậy, vậy ngươi liền ôm lấy ta đi. Ta nhìn ngươi có thể ôm bao lâu!"

Trong nháy mắt, Liên Xà kiếm trên lan tràn ra tử sắc khói độc, xông vào thân thể người hắn.Tử Nữ cười lạnh nói: “Cũng được, xem như duy nhất một cái có thể ôm lấy ta chết người.”

“ Xem ra hôm nay không còn mạng mà đi ra” Thiên An than thở, nhìn về ánh mắt có chút đắc ý của Tử Nữ nhịn không được cúi người xuống, sau đó hôn xuống cặp môi anh đào căng mọng kia.

“ Ngô” Tử Nữ thốt lên một tiếng, đại nảo nhất thời ngây ra nàng thật không ngờ tên này lại gan to tày trời, đứng trước tính mạng nguy hiểm lại không còn sắc đảm thao thiên, nhất thời không kịp phản ứng đã bị đầu lưỡi hắn luồn vào bên trong.

Chỉ thấy ngay khi khói độc tiến đến gần người hắn dung nhập vào bên trong, hoàn toàn không có bất cứ ảnh hưởng gì cả. Cơ thể hắn bách độc bất xâm, hắn trên đời không sợ nhất, một là lửa hay chính là độc.

Mà lúc này Tử Nữ một giây thất thần đã bị thất thủ, đại nảo nhất thời bị xúc cảm đê mê ngây ngất truyền lại.

“Keng”

Đột nhiên một thanh âm kim loại vang lên, chỉ thấy thanh Liên Xà nhuyễn kiếm trên tay của Tử Nữ bị rơi xuống mặt đất.

Mà khi âm thanh vang lên làm cho Tử Nữ tỉnh táo lại, đem răn cắn chặt xuống, đồng thời hai tay dùng sức đẩy ra thân hình hắn, mặt đã phi hồng một mảnh.

Thiên An cảm nhận đau đớn đầu lưỡi truyền lại, hiển nhiên một phần nhỏ đầu lưỡi đã bị nàng cắn nát máu tươi chảy ra, nhìn về Tử Nữ phía trước phập ửng đỏ gương mặt nhất thời say mê lên.

“ Khốn kiếp, chết đi” Tử Nữ tức giận lên, thu lấy trên tay Liên Xà nhuyễn kiếm về tay ngay sau đó mũi kiếm dài ra lao nhanh đến người hắn.

“ Keng”Một tiếng bén nhọn vang lên, chỉ thấy mũi kiếm đã găm vào lồng ngực hắn, nhưng lại không có cảnh tượng xuyên thủng da thịt, máu tươi chảy ra gì cả.

“ Quên nói với nàng, ta không chỉ bách độc bất xâm, mà còn là đao thương bất nhập” Thiên An cười tà tay bắt lấy chuôi nhuyễn kiếm, hoa lửa không ngừng bắn ra.

“ Ngươi” Tử Nữ vội trấn định lại nhìn một màn phía trước, sắc mặt ngưng trọng vô cùng, lại thấy một số người cũng bắt đầu đi lại hành lang này.

“ Chuyện này có chút hiểu lầm, không bằng mỹ nử dành chút thời gian, chúng ta hảo hảo trò chuyện thế nào?” Thiên An nhìn giai nhân phía trước cười nói.

Thời gian như gió trôi đi nửa tiếng.

Thiên An đem tay bắt lấy bình ngọc, đây chính là mất tiền nhất rượu ngon của Tử Lan Hiên chính là Lan Hoa Tửu do Tử Nữ nhưỡng lấy, rót cho mình một chung, nhẹ nhàng lay động mấy lần. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);

Một luồng nồng nặc mùi rượu vị tùy theo mà ra vươn vấn lên mũi hắn, nhìn thanh đồng chung rượu bên trong màu sắc phát hồng tửu dịch, bưng chén lên uống lấy.

Ngay khi vào miệng thơm ngọt vị giác truyền lại nhưng không có tan biến đi lại vươn vấn ở khoang miệng.

Cảm giác giống như hắn uống nước trái cây một dạng khi mà độ rượu rất thấp, đôi mắt nhắm nghiền ngay lập tức sáng lên khi mà hắn cảm thấy cả người trên dưới ấm áp như tắm rửa trong Thượng Thiên Nhược Thủy của Nữ Anh, nhịn không được nhắm mắt lại.

“ Lại có thể tăng cường khí huyết” Trong đầu thầm hô, chậm rải thưởng thức.

Nghèo học văn giàu học võ. Câu nói này không có ngoa, khi mà vỏ giả tiêu hao khí huyết rất nhiều bình thường cá thịt hấp thụ, hay phục dụng nhân sâm linh chi trân quý dược liệu chính là bổ sung trong thân thể khí huyết trôi đi.

Mà một vò Lan Hoa Tửu này lại giúp cho khí huyết tăng trưởng, mặc dù ít nhưng quả thật là tăng trưởng.

“ Không tệ”

Tử Nữ nghe đến trong lòng có chút muốn rút kiếm chém tên này, có điều lại càng hiếu kỳ về đối phương thân phận hơn. Đối phương thân thủ bày ra không hề thua kém nàng, trên người hắc y nhuyễn giáp cũng không phải là vật bình thường.

“ Ta có một cọc sinh ý không biết Tử Nữ cô nương có muốn làm ăn không?”

“ Sinh ý” Tử Nữ trầm ngâm một hồi, ánh mắt nhìn nam tử bình phàm, nói: “ Không biết công tử muốn làm sinh ý gì?”

Thiên An liền nói: “ Vừa hay ta cũng biết nhưỡng rượu, mà loại rượu mà ta nấu đảm bảo so với Lan Hoa Tửu của cô còn tốt, cô nương bỏ vốn ta bán phối phương chúng ta chia đều lợi nhuận.”

Tử Nữ đem ánh mắt nhìn về Thiên An từ hắn tỏa ra một cổ nồng đậm tự tin, trừ khi là kẻ khoác lác không thì có thật tài thật sự, nói: “ nhưỡng rượu, không ngờ công tử còn là một chế tửu người”

“ Cho ta một tuần, à không hai tuần đi rượu sẻ ra lò”

Tử Nữ mắt xoay chuyển, tiếu ý nói: “ Nếu ta đoán không lầm, thời gian này công tử sẻ ở Tử Lan Hiên, đồng thời nguyên liệu cũng là do ta phụ trách lấy”

“ Đúng vậy” Thiên An gật đầu lên tiếng.

Tử Nữ nở lấy nụ cười mê người rồi nói “ Công tử muốn ăn không ở Tử Lan Hiên cũng không dể à”

Thiên An thân ảnh đứng dậy cất bước ra ngoài cửa, đến khi gần bước ra cười nói: “ vậy ba ngày nữa ta sẻ lại, chi phí lần này cũng như vò Lan Hoa Tửu ta sẻ trả lại cho nàng gấp 10 lần”

“ Chờ đã” Tử Nữ lên tiếng, nhưng Thiên An cũng không có dừng lại tiếp tục bước đi ra bên ngoài, lại nghe thanh âm của hắn: “thật chờ mong lần sau gặp lại”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.