Thú Nhân Chi Long Trạch

Chương 96: Chương 96: Điều kiện




Trong thời gian này, trại tạm giam không cho người nhà vào thăm, chỉ có luật sư của đương sự mới có thể thăm gặp.

Khi gặp, luật sư cũng chỉ dặn Tiết Đồng không được nói lung tung, cô cũng rất bình tĩnh, nói với luật sư của mình: “ Phiền các anh lo cho Long Trạch, dặn anh ấy đừng làm việc thiếu suy nghĩ, nhắc nhở anh ấy phải chú ý ngôn từ cử chỉ của mình. Tôi cũng chỉ là người bị Trình Thiên bắt cóc rồi đem bán, Trình Thiên muốn giết tôi, tôi mới giết hắn.”

Tiết Đồng cũng biết cảnh sát đã nắm giữ bằng chứng có căn cứ, hơn nữa chỉ cần Long Trạch không bị bắt, hắn nhất định sẽ nghĩ cách cứu cô ra.

Long Trạch không gặp được cô, hắn chỉ có thể nghe luật sư tường thuật lại tình hình của Tiết Đồng. Hai luật sư lần này hắn mời đều là người có tiếng tăm trong ngành luật pháp và là chuyên gia trong các vụ án hình sự, một trong hai luật sư nói với Long Trạch: “ Tiết Đồng giết người là sự thật, chúng tôi cần biết rõ chân tướng.”

“ Tiết Đồng chỉ phòng vệ.” Long Trạch gằn từng chữ, hắn biết chuyện Tiết Đồng giết người không thể phủ nhận, ở trong đầu nghĩ ra lí do nhằm thoái thác nói đến vấn đề này: “ Trình Thiên ở trong chợ đen mua lại Tiết Đồng, hắn thường xuyên có những giao dịch mua bán bất lương như này.

Khi đó, tôi vẫn là người của Trình Thiên, khi biết được những việc hắn làm, tôi đã tỏ thái độ không đồng tình. Sau đó, quen biết được Tiết Đồng tôi liền đưa cô ấy đi, cũng vì thế mà trở mặt với Trình Thiên. Hắn sợ chuyện làm ăn phi pháp của mình bị bại lộ, trăm phương nghìn kế phái người bắt Tiết Đồng trở về thành phố Y.”

Trên thuyền Lưu Ưng, ở sảnh chính đôi khi tổ chức những bữa đại tiệc xa xỉ, có thể sẽ gắn camera. Nhưng ở phòng ngủ hoặc những nơi khác khẳng định là không có, lúc đó ở sảnh chính Long Trạch cũng không có những hành động gì khác thường, nên hắn không sợ mình bị quay lại. Hắn kể lại chuyện trên thuyền, những vấn đề sâu xa hắn không đề cập tới, chỉ nói rằng hắn đến đó để cứu Tiết Đồng, sau đó tường thuật lại chuyện đã xảy ra.

“ Nếu tình huống lúc ấy nguy hiểm như anh nói, Tiết Đồng vì anh mà nổ súng, vậy có thể xem xét đó là hành động tư vệ.” Giọng của luật sư có chút ngờ vực: “ Nhưng bằng chứng đâu?.”

Long Trạch lớn tiếng: “ Tôi chính là nhân chứng!.”

Luật sự đỡ gọng kính vàng của mình rồi mở lại đoạn clip cho hắn xem, chỉ vào màn hình nói: “ Anh nói, Trình Thiên nhắm súng vào anh nhưng ở trong đoạn clip này, anh ở đâu? Nếu lúc ấy đang xảy ra tình huống nguy hiểm, Tiết Đồng vì tự vệ giết người, vì sao không báo án? Anh là chồng chưa cưới của cô ấy, chỉ có một mình anh làm nhân chứng, như vậy chứng cứ không đủ để kháng án.”

Sắc mặt Long Trạch bỗng xám đi, người hắn yêu bây giờ là tội phạm giết người, hắn sẽ vì cô làm giả chứng cứ, sẽ giúp cô lo liệu tất cả, thậm chí có thể chịu tôi thay cô, nếu cần hắn có thể cướp ngục, chỉ cần cô không có việc gì, hắn sẽ làm tất cả.

Hắn xuống giọng cầu xin: “ Các anh đều là những luật sư nổi tiếng, hãy giúp cô ấy nghĩ cách thoát tội, tiền không thành vấn đề, đổ tội lên người tôi cũng được. Nếu cần người chịu tội, có thể đưa tôi ra.”

“ Anh nên bình tĩnh, chúng tôi là luật sư, không thể biết pháp phạm pháp.” Vẻ mặt người luật sư vẫn rất bình tĩnh, nói tiếp: “ Có điểm cần lưu ý, thuyền Lưu Ưng bị nhấn chìm, một chiếc thuyền to như vậy sao có thể bỗng dưng chìm được, trên thuyền có người khác hay không? Chuyện này không đáng ngại, dù sao không có chứng cứ để chứng minh chỉ có mình hai người ở trên thuyền, nếu cảnh sát có hỏi, anh không cần thiết phải trả lời, chuyện còn lại để chúng tôi lo.”

Một luật sư khác nhìn đoạn clip nói: “ Nếu muốn buộc tội Tiết Đồng giết người, chỉ có thể dựa vào đoạn clip này. Theo như trong clip, thực sự trên thuyền có cài đặt bom, sức công phá rất mạnh. Nhưng đoạn clip này có phần khác lạ, anh nói lúc ấy Tiết Đồng bị trói ở sảnh chính, hai người thiếu chút nữa đã bị bom đánh chết, nếu lời nói anh là sự thật, vậy mấu chốt nằm ở chỗ đoạn clip Trình Thiên đánh bom hai người đã đi đâu? Đây là đoạn clip nặc danh gởi đến cục cảnh sát , hơn nữa chỉ có một đoạn ngắn như vậy, rõ ràng có người muốn đẩy Tiết Đồng vào chỗ chết.”

Long Trạch khôi phục lại bình tĩnh, ánh mắt có phần khẳng định, thâm sâu khó đoán: “ Tôi hiểu rồi.”

Về phía cục cảnh sát cũng có gọi Long Trạch đến cho lời khai, hắn cũng biết nên trả lời thế nào để không gây bất lợi cho Tiết Đồng. Đối với thành phố Y, hắn không có gì lạ lẫm, chỉ có điều hắn không có thế lực như Trình Thiên. Cũng bởi lẽ trước kia hắn luôn lảng tránh việc tiếp xúc với người khác, lần này Tiết Đồng gặp chuyện hắn lại lo cô ở trong đó bị ngược đãi, nên đã đem tiền lo lót cho những người ở trong ngục, ngay cả người quét rác trong trại giam hắn cũng lót tiền, hắn hy vọng cô sẽ không chịu khổ.

Mười ngày trôi qua, Long Trạch học được cách phải nhìn sắc mặt người khác để làm việc, cúi mình, hạ giọng. Người bị hại lại là nhân vật có tên tuổi tại thành phố Y, hàng năm khoản tiền nộp thuế cho nhà nước cũng là con số khổng lồ, vậy nên việc chạy cho Tiết Đồng thoát án là điều không thể.

Hắn tìm được nhiều bằng chứng phạm tội của Trình Thiên, chỉ riêng việc Cung Đêm hoạt động đen tối như nào cũng đủ khiến cho Trình Thiên thân bại danh liệt, sau đó hàng loạt những chứng cứ phạm tội khác của hắn tự nhiên không rủ cũng tới. Tội ác của hắn gây ra cho dù có chết hàng trăm lần cũng không đủ nhưng chuyện Tiết Đồng giết người là không thể chối cãi.

Nửa tháng sau, sắc mặt Long Trạch trở nên u ám, cả đêm hắn không thể chợp mắt, ban ngày bận rộn để tạo dựng mối quan hệ với người ở thành phố Y, không ngừng nói những lời khách sáo, thấp giọng mềm mỏng xin người khác giúp đỡ, nhưng mọi chuyện cũng không có tiến triển.

Mỗi ngày Long Trạch đều tới cục cảnh sát, hôm nay lúc rời khỏi cục cảnh sát, hắn gặp cha mẹ của Tiết Đồng, Long Trạch lưỡng lự không biết hai người có muốn gặp hắn hay không. Nói thêm, ở thành phố Y hắn cũng thông thuộc hơn cha mẹ cô, nên hắn đã thay cha mẹ cô tìm khách sạn tốt nhất ở thành phố Y, nhờ trợ lí giúp đỡ hai người, cha mẹ cô cùng hắn mỗi ngày đều đến cục cảnh sát, gọi điện cho luật sư hỏi về tiến triển của vụ án. Chỉ có điều, ba người vẫn chưa từng có lần đối diện trực tiếp với nhau.

Long Trạch đành đi đường vòng, thầm nghĩ nên giữ khoảng cách với cha mẹ cô, nhìn sắc mặt của hai người có phần tiều tụy, lần này họ chủ động đi tới chỗ Long Trạch. Mẹ Tiết không những không trốn tránh mà còn chạy tới nắm tay hắn: “ A Trạch, cháu cứu Tiết Đồng được không? Cháu nhất định có cách cứu nó đúng không?.”

“ Bác gái, bác đừng sốt ruột, Tiết Đồng nhất định sẽ không có việc gì.” Long Trạch an ủi bà.

Câu nói này đối với cha mẹ cô không đủ để xoa dịu đi sự lo lắng như đang ngồi trên đống lửa này. Cho dù thế nào, hai người cũng không tin con gái mình có thể giết người, nhưng sự thật ở trước mắt, sự tin tưởng của họ đã bị đánh bại.

Mấy ngày liền ngủ không đủ giấc, trong giấc ngủ cũng không thể kìm chế được nước mắt của mình, hai mắt của mẹ Tiết Đồng sưng húp, chỉ đủ để hé hờ để nhìn, bà túm chặt tay của Long Trạch: “ Cháu nhất định phải cứu lấy Đồng Đồng, nó còn trẻ, không thể như vậy mà ...”

Mẹ Tiết khóc thành tiếng, giống như sắp gục ngã vì kiệt sức cha cô liền ở bên cạnh đỡ lấy bà, Long Trạch cũng sốt ruột: “ Hai bác về khách sạn trước, ở trong này cũng không làm được gì, cháu sẽ nghĩ cách cứu cô ấy ra. Nếu Tiết Đồng nhìn thấy hai người như này, cô ấy sẽ rất đau lòng, chỉ sợ chưa chờ được ngày cô ấy trở ra, hai người đã đổ bệnh.”

Luật sư thông báo cho cha mẹ Tiết Đồng thông tin không mấy lạc quan, giết người là tội lớn, nhẹ thì ngồi tù, nặng thì án tử hình, hai bản án nặng như vậy đối với cha mẹ của cô rất khó có thể chấp nhận. Mẹ Tiết nắm chặt tay của Long Trạch, giống như đang bấu víu lấy chiếc phao cứu sinh, khóc lóc: “ A Trạch, chúng tôi nghĩ thông suốt rồi, cháu rất thích Đồng Đồng, chỉ cần nó bình an vô sự, chúng ta sẽ không phản đối. Thực sự sẽ không phản đối. Nó không thể ngồi tù, không thể có việc gì được.”

Con gái ở với Long Trạch còn tốt hơn cả đời ngồi trong tù. Mẹ Tiết khóc đến thở không ra hơi, lồng ngực phập phồng như sắp nổ tung, cha Tiết ở bên cạnh giúp bà dễ dàng hít thở hơn, nói: “ A Trạch, chúng tôi biết cậu là người tốt, ngày đó Đồng Đồng nhận quà của cậu, là do nó sẽ nghĩ tới cùng cậu kết hôn, cậu nhất định phải cứu nó.”

Long Trạch ở bên cạnh không ngừng gật đầu, khuyên nhủ hai người một lúc rồi nhờ trợ lý đưa họ về khách sạn. Lúc này, đầu hắn đau như búa bổ, không thể nào bình tĩnh trở lại. Phương diện quan hệ đều đã đả thông tư tưởng được phần nào, Long Trạch lấy thân phận là trợ lý luật sư để gặp Tiết Đồng, nhìn thấy cô trong trang phục tù nhân bị còng tay, sắc mặt tiều tụy khiến trái tim hắn thắt lại, hắn không thể khống chế được cảm xúc của mình, tâm trạng trở nên rối rắm, hai mắt toát ra vẻ đau thương tột cùng, một lúc sau mới lên tiếng: “ Tiết Đồng, đừng sợ, còn có anh.”

Tiết Đồng không nói gì nhiều, ánh mắt tràn vẻ bi thương, nhưng rất kiên cường: “ Em sẽ không nói lung tung, em biết anh nhất định sẽ đến cứu em.”

“ Anh nhất định sẽ cứu em ra, chúng ta sẽ nhanh chóng kết hôn.” Long Trạch cố nặn ra nụ cười gượng gạo, khuôn mặt hắn như đông cứng lại: “ Ngày hôm qua, anh gặp cha mẹ em, hai người đã không phản đối chúng ta ở cùng một chỗ, sẽ đến tham gia lễ kết hôn của chúng ta. Khi kết hôn, em sẽ là của anh, cả đời này em chạy không thoát.”

Tiết Đồng cười nhạt: “ Hai người khỏe không? Nghe nói, anh đã thu xếp cho hai người rất tốt.”

“ Cha mẹ em vẫn khỏe, rất lo lắng cho em.” Lúc này, còn có luật sư cùng nhân viên trại giam ở bên cạnh, tuy rằng bọn họ không nghe rõ, Long Trạch cũng không dám nói nhiều: “ Anh sẽ giúp em tìm được chứng cứ.”

“ Không nên làm chuyện nguy hiểm.” Tiết Đồng nhỏ giọng dặn dò hắn: “ Chúng ta còn muốn mãi mãi ở bên nhau, không nên hồ đồ, tránh xảy ra chuyện không may.”

Long Trạch bảo cô cùng luật sư nói về vụ kiện, phần nào của vụ án cô cũng được nắm rõ, chuyện nào không nên nói. Nhìn khuôn mặt hốc hác của Long Trạch, sắc mặt cũng yếu ớt thấy rõ, nhưng mỗi lần nhìn thấy hắn cô lại cảm thấy rất ấm áp, cho dù thế nào, chỉ cần Long Trạch ở bên cạnh cô sẽ không gặp bất cứ nguy hiểm nào.

Long Trạch vẫn nghĩ đến chuyện thuyền Lưu Ưng có cài camera, không thể có người khác, điều tra được một thời gian, hắn tìm được một nguồn tin mới, nói rằng: “Chuyện làm ăn của Trình Thiên, Trang Lăng là người nắm rất rõ, nếu hắn cũng không biết, chúng tôi sao có thể biết.”

Trang Lăng! Hắn nên nghĩ đến con người này từ sớm, chỉ tiếc gần đây chạy vạy khắp nơi nên hắn đã quên mất con người này. Trang Lăng hiện tại đang thụ án tử hình, chứng cứ vô cùng xác thực, đằng sau lại có thế lực khác ép chết hắn, đương nhiên vụ án của hắn mau chóng đưa ra phán xét. Nhưng ngày thi hành án được tạm hoãn lại, Trang Lăng tỏ ra rất đồng tình với phán xét, không hề có ý định kháng án.

Cũng do Long Trạch chủ quan nghĩ rằng án tử hình sẽ nhanh chóng chấp hành, không nghĩ tới việc quan tòa lại tạm hoãn ngày thi hành án lại. Cuộc sống trong trại giam của Trang Lăng cũng không mấy dễ thở, trước đây là kẻ hô mưa gọi gió, đắc tội với không ít người, bây giờ ở trong ngục bốn phía là tường vây, sống không thấy ánh mặt trời, đối với hắn đúng là sự mỉa mai. Hơn nữa, trại giam hắn đang thi hành án rất phức tạp, phạm nhân bị giam ở đây đều rất hung hãn, chuyện hắn bị tra tấn là khó tránh khỏi.

Sắc mặt Trang Lăng trắng bệch, hai người cách một song sắt, nhìn thấy Long Trạch khóe miệng hắn nở nụ cười yếu ớt: “ Đợi đã lâu, bây giờ anh mới tới.”

Nghe Trang Lăng nói câu này, gân xanh trên trán Long Trạch nổi lên thấy rõ, trầm giọng hỏi: “ Clip là do anh cung cấp? Là anh giao cho cảnh sát?.”

“ Chỉ có thể nói là tôi rất may mắn, không nghĩ tới việc Trình Thiên sẽ chết trên thuyền Lưu Ưng, nơi đó có cài sẵn một máy camera, cho tôi nhìn thấy tất cả sự việc diễn ra, rất sảng khoái. Cũng rất cảm động, anh hùng cứu mĩ nhân, rồi mĩ nhân lại cứu anh hùng, rất đáng xem.” Trang Lăng nói với giọng khen ngợi, tinh thần của hắn có phần sa sút: “ Góc quay cũng rất hoàn mĩ, cho dù Tiết Đồng nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch tôi danh.”

Hai mắt Long Trạch sáng như đuốc nhìn Trang Lăng: “ Anh muốn như nào?.”

“ Đời này tôi vốn không muốn gặp lại anh, đoạn clip cũng không muốn đem ra công bố, chỉ có điều ...” Trang Lăng nâng tay: “ Anh xem, tôi ở tình cảnh như này, còn có lựa chọn sao?.”

Hắn giả vờ giả vịt thở dài: “ Người khác muốn đẩy tôi vào chỗ chết, chẳng qua là tôi bị bán đứng mới bị bắt lây, tôi không còn cách nào khác.”

“ Không cần dài dòng.” Giọng Long Trạch trầm thấp, nhưng mỗi câu nói của hắn rít qua kẽ răng.

Trang Lăng mở miệng mấp máy nói câu gì đó nhưng không phát ra âm thanh. Người bình thường không thể nghe được hắn nói gì, nhưng Long Trạch thì nghe rất rõ ràng, hắn nói: “ Cứu tôi ra ngoài.”

“ Cứu như thế nào?.” Long Trạch thấp giọng hỏi: “ Vụ án của anh không có cách lật lại bản án. Tôi có thể giúp anh tìm chứng cứ ở đâu, người nào có thể giúp được?.”

Trang Lăng thấp giọng nói: “ Có chứng cứ thì tôi tìm anh làm gì? Tôi không còn cách nào khác, ở trên đời này anh giống như vị thần vậy, cho nên Trình Thiên mới muốn giết chết anh, kết quả là tự giết chính mình. Thân thủ anh nhanh nhẹn như vậy, nhà tù đối với anh chắc không thành vấn đề. Hơn nữa, tôi còn muốn chuyển trại giam, trên đường ...”

Trang Lăng nhếch khóe miệng nhìn Long Trạch, dùng giọng nói cực thấp: “ Nếu anh ra tay, thì vào bữa ăn sáng.”

Cướp ngục! Trang Lăng muốn hắn cướp ngục, Long Trạch nhìn hắn nở nụ cười âm hiểm. Trong thời gian Tiết Đồng bị bắt, hắn cũng nghĩ đến tình huống xấu nhất, hắn sẽ đưa cô đi. Nhưng đó là chuyện bất đắc dĩ, hắn không muốn đi con đường này, rất mạo hiểm. Huống gì, hắn không muốn sống những ngày chạy trốn, hắn muốn cùng Tiết Đồng bình thản sống qua ngày, vô ưu vô lo, cùng nhau xem mặt trời mọc, ngắm ánh hoàng hôn.

Trang Lăng tiếp tục nói: “ Ý của tôi rất rõ ràng. Còn nhớ lần trước, anh bảo tôi giúp anh, sẽ cho tôi lợi ích thỏa đáng, tôi cũng đã giúp anh. Anh rất thông minh, tôi vốn không muốn dây dưa gì với anh, chỉ cần tôi bình an sẽ đưa đoạn clip đầy đủ cho anh. Anh sắp kết hôn? Nhìn anh bây giờ tôi cũng rất hâm mộ, không biết anh có thể sinh ra một đứa trẻ cũng thông minh như bố nó được không.”

Long Trạch trầm mặc.

“ Anh cứ suy nghĩ cho kĩ, tôi cũng như người phụ nữ của anh, không có ngày nào được yên ổn, nếu cô ta cũng bị đánh như tôi, đánh tới khi mặt mũi bầm dập, lúc đó anh mới hiểu đau đớn là như thế nào. Nghe nói, trại giam nữ tử tù rất biến thái, phụ nữ ở trong đó còn ghê gớm hơn cả đàn ông, hơn nữa phụ nữ rất nhỏ nhen, tính đố kị rất cao, giống như người điên vậy, đến lúc đó anh có tiền cũng không làm gì được, Tiết Đồng xinh đẹp như vậy, nếu trên mặt có thêm vài vết sẹo.” Trăng Lăng giả mù sa mưa, cười nói: “ Thật đáng tiếc.”

“ Cứ suy nghĩ cho kĩ.” Trang Lăng nói xong, xoay người rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.